Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 142 :

Ngày đăng: 17:37 30/04/20


Cố Ngạo nghĩ chơi chiến lược đánh nhanh thắng nhanh là tốt nhất. Chỉ có như vậy vợ chồng anh mới được bình yên, có nhiều thời gian ân ái với nhau hơn. Anh tỏ ra cái vẻ mặt vô cùng khó xử làm a Khờ lo lắng tột độ. A Khờ nhịn không nổi nữa lên tiếng hỏi anh: “ Anh Cố cho em hỏi có cách nào để anh ấy chấp nhận yêu em được không ạ? Nếu khó quá thì thôi, em không làm khó vợ chồng anh đâu. ”



Trang Dụ nhỏ nhẹ trấn an a Khờ: “ Em bình tĩnh chờ chồng an một lát đi. Anh ấy im lặng vậy là đang suy nghĩ chiến lược cho em đấy. Tình cảm đâu thể một sớm một chiều muốn có là có liền đâu. Chồng anh giỏi về mấy lĩnh vực yêu đương này lắm. Anh đảm bảo tụi anh sẽ giúp được em cua người con trai kia. ”



A Khờ gật gật đầu: “ Dạ, em chờ được mà. Có lâu đến mấy em cũng chờ. Cám ơn hai anh đã bỏ thời gian giúp đỡ em. ”



Sau khoảng thời gian dài dòng suy nghĩ, Cố Ngạo phán một câu khiến người ta muốn vã vô mặt anh vài cái hết sức: “ Ừ thực ra nãy giờ anh không có suy nghĩ gì về vụ của cậu ta cả. ”



Trang Dụ nghe xong trừng mắt với anh làm khẩu hình đe dọa: ‘ Anh ngon nói lại lần nưa coi. Em tán anh sấp mặt bây giờ. Tập trung chuyên môn cho em. Anh chọn đi một là anh húp em ấy tối này cò được ngủ chung với vợ. Hai là anh bấm nút biến tối nay ra đường ngủ một mình. Hửm? ”



“ Em bình tĩnh anh chưa có nói hết mà. Anh đích thị là không có suy nghĩ gì về chuyện của cậu ta nhưng anh là suy nghĩ về những kinh nghiệm cua ghệ trước đây của anh a. Sau một hồi sàng lọc, anh nghĩ vẫn là nên gặp mặt cái người mà a Khờ thương trước đã. Chứ cứ nghe một phía cậu ta nói không ai biết người kia có cút cảm tình nào với cậu ta không? Gặp trước tính sau. Có cảm tình với không có cảm tình cua theo cách khác nhau. Tin anh đi, anh nói không có sai đâu. ”



“ Trời ạ! Em còn tưởng anh cao siêu dữ lắm. Được cái miệng bô bô nổ banh nhà lầu. Ngồi cả tiếng đồng hồ chỉ chờ anh nói câu này. Chán ghê... eê á. ”



Cậu tựa lưng vào ghế, cái môi trề trề chán chường anh tới cực điểm. CẬu cảm giác mình có khi đã đặt lòng tin nhầm người rồi cũng nên. Gặp cậu là cậu cho cái người kia uống thuốc ngủ để cho a Khờ đè mất trong trắng cái rồi the end. Anh ta đến lúc đó không chịu cũg phải chịu làm vợ a Khờ. Cố Ngạo biết rõ trong lòng vợ mình đang suy nghĩ cái gì. Anh cười cười, lắc đầu nói: “ Bà xã à! Em tính xúi bậy a Khờ làm chuyện đen tối chứ gì. Cho a Khờ chai thuốc ngủ hay xuân dược đem về cho người kia uống rồi kêu a Khờ đè anh ta ăn tươi. Rồi anh ta sẽ khóc hu hu, ‘ tôi mất đi sự trong trắng của đời mình rồi. Tôi không muốn sống nữa đâu. ’ A Khờ xuất chinh ra nói ‘ em yên tâm, anh sẽ chịu trách nhiệm với em cả đời này. Em đừng chết ở lại sống với anh nha. Anh yêu em. ’ Anh ta chịu liền ‘ dạ, em cũng yêu anh ’. Hắc hắc em thiệt là rất ngây thơ đó vợ à. Thụ mà muốn làm công là phải tích đức bảy đời nha. Chưa biết ai ăn ai đâu à. A Khờ nhìn cái mặt là biết khờ rồi. Cậu ta không làm được đâu, bị nghiệp quật giống em là cái chắc. Anh cá 100% với em đấy. ”



Trang Dụ trợn mắt há mồm: “ Sao anh biết em đang nghĩ tới cái đó? Em chưa nói gì với anh hết mà. Anh đừng nói là cài nội gián của anh vô não em luôn nha. Em cóc tin anh làm được chuyện đó. ”
Cố Ngạo gãi gãi cằm: “ Được rồi. Vậy cậu có biết ah ta thích món gì không? Đại loại là đồ vật sưu tầm này nọ. Nếu biết thì tôi có cách dụ anh ta đến đây. ”



A Khờ nghĩ nghĩ: “ Dạ có đó anh! Anh ấy tính sưu tập đồng hồ lắm. Nhà của anh ấy nguyên một tủ đồng hồ từ thời cổ đại ho tới giờ luôn á. ”



“ OK! Vậy cậu về nói với anh ta quán Ngạo Dụ ngày mai có tổ chức bó thăm trúng thưởng. Mà giải nhất là chiếc đồng hồ cổ đại của Trung Quốc. Nó cực kì hiếm nha. Chắc ăn cậu ta tới luôn. Hình của chiếc đồng hồ đó này, tôi chuyển qua cho cậu đem về để anh ta coi. Hàng thật không phải nhái đâu.”



A Khờ vui vẻ soi mói bức ảnh: “ wow đã quad ta ơi. Anh ấy tìm cái đồng hồ này lâu lắm rồi mà mua không được. Về nhà nói thế nào anh ấy cũng cười tươi rói chạy đến đây ngay a. Cám ơn hai anh nhiều ha. Em về trước đây. Báy bay! “



“ A Khờ này đúng là thực dụng ghê. Nhờ xong cái phủi đích đi về. ”



Trang Dụ lắc đầu, nắm tay anh cười cười: “ Yêu mà anh. Ai mông muốn về sớm với người mình thương. Anh đừng phàn nàn nữa, tối nay về em bù đắp lại co anh. Chịu chưa ông xã sắc lang của em. “



Anh bế ngang cậu lên, sắc lang nói: “ Cần gì tối. Làm liền bây giờ luôn đi em. Hắc hắc! Nhà vệ sinh thẳng tiến. ”



Vậy là bửa nay nhà vệ sinh nam của quản Ngạo Dụ lại bị hư nửa rồi. Công nhận nhà vệ sinh quán này làm dỏm dễ sợ.