Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!
Chương 186 : Mấy đứa này ghê thật! Bái phục!
Ngày đăng: 17:37 30/04/20
Cố Ngạo bế Trang Dụ đi xuống lầu ăn cơm. Ai nhìn cảnh này thì cũng biết trước đó đã xảy ra chuyện gì rồi. Quá quen thuộc, không còn bất ngờ như trước nữa. Trang Dụ ngồi tại vị tại chỗ, nhìn thấy nguyên một đống em gái mưa vóc dáng hơi phì nhiêu, chớp chớp mắt hỏi Cố Ngạo. " Có chuyện gì xảy ra vậy anh? Anh mời binh đoàn này tới đây làm gì? Bộ anh tính nhận nuôi hết mấy nhóc này luôn a? Nói trước, em nuôi không nổi đâu, nuôi hai đứa là đã muốn xạc nghiệp rồi. "
Tiểu Minh, tiểu Tinh bĩu bĩu môi, ấm ức nói với cậu: " Baba kì ghê! Làm như tụi con ăn nhiều lắm không bằng ấy. Ngày tụi con ăn có mấy bát cơm, mấy cục thịt, mấy cọng rau chứ nhiêu đâu. "
Trang Dụ cười cười, chống cằm nhìn hai thằng con đáng yêu của mình: " Ừ! Chắc hai đứa con ăn ít lắm! Tự tính lại đi, có phải chỉ nhiêu đó thôi không. Nhiêu đó chưa đủ nhét kẻ răng của hai đứa đâu. Ngoài tiền đồ ăn còn có tiền ăn vặt, mua đồ chơi, tiền điện, tiền nước, tiền quần áo, giàu dép,... "
Hai nhóc cầm cái khăn ăn màu trắng giơ lên: " Tụi con đầu hàng. 🏳🏳! Đầu hàng tuyệt đối. Baba keo kiệt, tính kĩ thấy sợ a. Ai kêu baba đẻ tụi con ra chi giờ than lên than xuống, sao không đẻ ra cái trứng ngổng hai tròng ăn cho bổ cơ thể. Thấy ghét! Từ hồi baba gặp lại người tình xưa, tức cha chuối dập liền bơ tụi con a. Baba đúng là người mê giai quên con cái. "
Cố Ngạo âu yếm vợ, ôm ôm, hôn hôn, trả lời hai nhóc một cách nhẹ bân: " Chứ sao nữa. Chồng phải hơn con a. Có chồng thì mới có thể sinh ra tụi con nha. Vợ chỉ có một chồng mà con nhiều vô số kể, muốn có bao nhiêu đứa là có bấy nhiêu đứa. Chồng là sinh vật quý hiếm a. Cha nói thiệt chớ, vợ cha mà sinh ra trứng ngổng thiệt thì cha là người ăn hết cái trứng đó. Hắc hắc! Các con sẽ chui vào bụng cha, chạy tới chạy lui rồi trở về với thiên nhiên. Hắc hắc! Ráng ăn cho mai lớn, cao cao tí, để tiền cha và baba bỏ ra không uổng phí. Nuôi mà không lớn giống như con lợn bị chay lì ấy. Các con chắc không muốn mình chỉ phát triển chiều ngang mà không phát triển chiều cao đâu nhỉ? "
Hai nhóc ngồi tưởng tượng mình trong tương lai chiều ngang như cái bàn chiều cao như cái ghế: " ối mẹ ơi! Ghê quá à! Tụi con không chịu đâu a. Như vậy tụi con xấu lắm, chân ngắn, tay ngăn, bụng bự, đầu bự, không có thấy cổ luôn. Cha ơi cha! Ngày mai cha mua sữa hưu cao cổ cho tụi con uống, mua thêm sữa phát triển chiều cao nữa. Tụi con mà lùn hơn bé Hạo một cái là chết chắc. Đến lúc dó không phải bé Hạo gả cho hai chồng mà là bé Hạo lấy hai cục thịt ba rọi làm vợ đó. Cha cha! Tụi con mà lùn tịt, xấu xí là cha mất mặt ráng chịu. "
Hai nhóc phóng xuống, chạy đến chỗ anh làm nũng: " Nha cha! Giúp tụi con nha cha! Cha là đẹp trai, soái ca nhất nhất a. Cha đẹp trai. "
Anh vỗ đầu hai nhóc con, nhéo cái má phúm phím, đáng yêu của chúng: " Biết rồi hai ông thần con. Vừa đấm vừa xoa, chơi chiêu ghê đấy. Hết hù dọa cha mất mặt rồi tới tân bốc phét cha đẹp trai. Ai cần các con khen, một mình vợ cha khen cha là đủ rồi, còn cái mặt cha á, dính chặt lắm, mất không nổi. Yên tâm! Dù gì các con cũng mang trong mình dòng máu của Cố Ngạo, lùn không nổi đâu. Mai cha mua cho uống, uống phải hết đấy, bỏ giữa chừng cha tét mông các con trước mặt bé Hạo. "
" A hu hu! Cha độc ác quá đi. Rủi cha pha nguyên cái thùng thì sao tụi con uống hết. Cha là cố tình làm tụi con mất thể diện trước mặt vợ tương lai. Bé Hạo thấy cảnh đó rồi thì từ nay tụi con chỉ còn có nước đội quần chúng sanh mà gặp mặt bé Hạo. Cha chơi kì ghê! Baba! Baba đòi lại công đạo cho tụi con đi mà. Tụi con biết là baba thương tụi con nhất. "
Trang Dụ thở dài thường thượt, nhìn hai đứa con đang nhõng nhẽo mà bất lực vô cùng. " Baba còn đòi công bằng cho mình không được nữa chứ ở đó mà đòi công bằng cho hai con. Cha cũng đâu có làm khó các con, các con ngoan ngoãn thì cha đâu có uy hiếp, trừng phạt các con làm gì cho mệt. "
Cố Ngạo mệt mỏi nhấc cổ áo hai nhóc bỏ xuống đất: " Các con đứng trên đùi cha lâu rồi đấy. Người chứ có phải xi măng cốt thép đâu mà không biết mệt. Biến về chỗ các con ăn đi. Cha phải bồi vợ ăn cơm. "
Hai nhóc hậm hực, dậm dậm chân: " Cha đáng ghét! Đứng mới có chút chéo chứ nhiêu. Cha xạo ke, mê dê baba nói đại đi. Tụi con ra chiếu cảnh cáo cha luôn 🦊🦊. Từ nay không được tùy tiện kêu gái đến bồi tụi con. Bé Hạo sắp sửa lấy tụi con làm chồng gòi. Cha chơi vậy bé Hạo buồn khóc đi, tụi con sẽ chọc vợ cha khóc. Nhớ đó! "
Hai nhóc mắc mông đi về chỗ mình ăn cơm. Cố Ngạo liếc xéo mắng: " Ơ hay nhỉ! Các con dám uy hiếp cha? Được lắm. Mai cha không mua sữa hươu cao cổ cho các con mà mua sữa hưu cổ lùn cho các con uống. Uống xong lùn thêm vài cm luôn. "
" Hứ! Cha xạo ke! Trên đời làm gì có sữa hươu cổ lùn chứ. Cha không mua, tụi con kêu shipper tới bắt cha trả tiền. Tụi con không sợ cha nữa đâu. Lè lè! Ai kêu cha chơi xấu tụi con. "
" Không thèm nói chuyện với các con nữa. Càng nói càng tức. Bà xã! Em yên tâm, tụi nhỏ không thể đụng chạm gì đến chán tơ kẻ tóc của em đâu. Có anh bảo vệ đây. "
Cậu lầm bầm lầu bầu: " Anh chọc tụi nhỏ cái tự nhiên em lại là người hứng đạn. Đúng dao chém cá mà thớt lại đau. Ghét mấy con sói sắc lang nhà này. Ba cha con các anh tốt nhất cách xa em nhanh nhanh. Em còn muốn sống yên ổn thêm vài năm. "
" Bà xã! Em bớt giận. Anh không phải sói mà. Anh là chồng yêu dấu, đáng yêu của em a. Bà xã! "
" Đáng đánh chứ đáng yêu cái con khỉ. " Cả nhà nói hộ tiếng lòng của Trang Dụ. Bởi khi không mình lại bị ăn cẩu lương một cách vô cớ.
( Hic! Chiều nay đi vòng quanh sân trường mị được ăn cẩu lương no nê luôn. Đâu đâu cũng có cặp, nắm tay, ôm eo. Chụi ui, buồn dễ sợ. Mị quyết tâm, quyết tâm... độc thân chơi. 😎😎😉)