Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 194 : Cố Ngạo đã tặng quà thì phải hơn người ta!

Ngày đăng: 17:37 30/04/20


Hai nhóc lại vỗ vỗ đít con lợn: " Mọi người! Mau cho tiền đính hôn đi nà. Phần của baba xong rồi a. Đến mọi người đó nhớ đừng có keo kiệt như baba đấy. "



Vợ chồng Cố Diễm đem hai phong bì dày cộm bỏ vào con heo: " Đây là phần quà của hai bác cho các con đấy. Chúc ba đứa con luôn hạnh phúc nhen! "



Ba nhóc cúi đầu, miệng cười te tét: " Cám ơn vợ chồng bác cả nha. Yêu mấy bác nhiều lắm! "



Tiểu Minh vờ nghiêm túc hỏi: " Khụ khụ! Bác cả cho con hỏi trong bao đó vó bao nhiêu money vậy? "



Cố Diễm nhún nhún vai: " Bác không biết nữa! Lấy đại hai sấp to to bỏ vô bì vậy thôi. Không có đếm! Nhiêu đó cũng không nhiều lắm đâu. Nhưng khẳng định toàn là tờ có giá trị cao nhất không đấy. "



Hai nhóc liếc mắt đưa tiền với nhau 🤑🤑: Chuyến này lời chắc rồi a. Hắc hắc!



" E hèm! Nếu bác đã không đếm thì thôi không sao. Cám ơn món quà nhỏ của hai bác nga. Tới người tiếp theo! "



Cố Hủ và Hạ Tử Thần cũng y như Cố Diễm thảy hai sấp bao thư dầy cộm vào trong. " Chúc các con hạnh phúc, con đàn cháu đống. Yêu nhau trường trường cửu cửu, mãi mãi không xa rời. "



" Dạ cám ơn vợ chồng chú út ạ. Yêu hai người nhiều nha. Moa moa! Người tiếp theo. "




Ba nhóc cầm tờ giấy đỏ đỏ, chữ không biết cái chi nhiều, chạy tới chỗ Trang Dụ gió lên hỏi: " Ông già râu bạc này nói có đúng không vậy baba. Có thiệt là tụi con đã có biệt thự rồi hơm? "



Trang Dụ mắt mở to hơn cái tô, cầm lên xem xét, cứng ngắt gật đầu: " Ờ ừ! Các con giờ thành đại gia rồi đấy. Giàu hơn baba luôn. Baba chưa có biệt thự mà các con có rồi a. Ha ha! Chắc baba xỉu quá. Này là lễ đính hôn hay lễ chia tài sản khủng vậy trời. Tui nghèo nhất đám 😞😞 luôn ấy. "



Hai nhóc phóng lên giật lại cuốn sổ đỏ: " Baba trả biệt thự đây cho tụi con. Yea! Yea! Chúng ta có nhà riêng rồi. Yea yea! Vài bữa dọn ra riêng ở thôi. Ha ha ha! Lễ đính hôn này lời khẩm luôn a. Hạnh phúc quá đi. Cha thiệt là phóng khoáng nha. Yêu cha nhiều nhiều! "



Cố Ngạo nghênh nghênh mặt, ôm vợ đang đứng muốn không vững lại: " Có gì đâu. À còn nữa, nói cho vợ biết luôn. Em cũng có mấy cái biệt thự lận đó nha. Anh sang tên cho em đứng rồi. Còn đủ thứ giấy tờ đất đai, xe côi nữa. Anh cất ở nhà ấy, làm biến đem theo thôi. Về anh cho em coi. Vợ Cố Ngạo không thể thua kém người ta được đâu. Nghe phê lắm đúng không bà xã! "



Trang Dụ vội bấu víu lấy anh: " Anh... anh đỡ em lại ghế ngồi cái. Em đứng nữa là chết thiệt vì sốc đó. Có tiền mà không có phúc hưởng cũng như không a. Để em bình tĩnh! Phù phù! "



Đỡ cậu lại ghế ngồi, anh ngồi xuống theo, ôm cậu vuốt ve dê xồm: " Em bình tĩnh nào. Đó anh chuyển tên cho em lâu rồi. Tại anh quên thôi a. Sẵn nay nói luôn cho em biết. Khoe của tí ấy mà, chê vợ anh nghèo là sai quá sai nha. Ai chê vợ anh giờ nên đi rửa mắt lại bằng nước sạch đi. "



Cả nhà nhột nhột, trong đó có hai nhóc tiểu Minh, tiểu Tinh. Cầm đầu nguyên đám, hai nhóc hô: " Hỡi đồng bào Cố gia! Ai lỡ dại chê baba nghèo thì đi rửa mắt nào. Mấy thôi cha đòi lại của là tụi con mất nhà đó a. "



" Ok! Đi rửa mặt cho nó tỉnh. Sốc quá sốc! Cố Ngạo đáng ghét, dám hớt tay trên chúng ta. Làm như nhà này nó là giàu nhất ấy. Tại đây chưa chuẩn bị thôi. Hừ! "