Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 207 : Con tội nghiệp baba thôi đó nha!

Ngày đăng: 17:38 30/04/20


Như mọi ngày, Cố Hàm đi làm thì Trang Bảo ở nhà trông con, ăn, ngủ. Cố Hàm ở nhà thì tiểu Hi cứ bám lấy anh không buông, trừ phi bị anh đuổi mới chịu về phòng. Nhiều lần Trang Bảo cũng muốn chơi với bé Thỏ nhà mình lắm mà không được. Bé Thỏ không cho cậu bế a.



Thấy tiểu Hi đang chơi xếp hình, Trang Bảo cũng tò tò đi tới ngồi cùng với bé: " Bé Thỏ! Con chơi xếp hình hả? Cho baba chơi chung với. Baba chơi xếp hình giỏi lắm á. "



Bé Thỏ cậm cụi xếp từng mảnh ghép: " Baba biết rồi còn hỏi. Con không cho baba chơi đâu. Baba chơi thắng con thì sao. Con không muốn thua. Baba về phòng baba chơi đi. "



Trang Bảo khều khều, năn nỉ bé Thỏ: " Cho baba chơi chung đi mà. Bé Thỏ! Baba sẽ nhường con mà. Bé Thỏ! Chơi mình chán lắm! "



" Con không cho. Baba tự đi lấy bộ xếp hình khác mà chơi. Con đang bận! Baba làm phiền con chơi nha. "



Trang Bảo bĩu bĩu môi, buồn hiu đi về phòng: " Được rồi! Bé Thỏ không cho chơi chung thì thôi. Baba lấy bộ xếp hình qua chơi với con ha. Bé Thỏ chờ baba xíu. "



Trang Bảo lấy bộ xếp hình mà Cố Hàm mua cho mình mấy tháng trước qua chơi, cũng có chút buồn miệng lấy luôn mấy cây kẹo mút qua.



" Bé Thỏ con coi nè! Baba có bộ sếp hình đẹp lắm á. Bé Thỏ chơi chung với baba đi mà. "



Bé Thỏ liếc qua cái bộ xếp hình của Trang Bảo xong cự tuyệt tiếp: " Không chơi chung với baba! Baba tự chơi đi! "



" Con chơi với baba đi. Baba cho con kẹo. Kẹo này ngon lắm á. "



Sức hấp dẫn của kẹo quá lớn, bé Thỏ đưa tay ra: " Baba cho con hết kẹo đi. Con sẽ chơi xếp hình với baba. "



" Ả? Cho hết luôn hả? Chừa lại cho baba một cây kẹo đi mà. Baba cũng muốn ăn nữa. "



" Không được! Cho hết con mới chơi với baba. "



Luyến tiếc đưa hết kẹo cho bé Thỏ, Trang Bảo rất muốn chơi chung với bé a: " Được rồi! Baba cho con hết đó. Bé Thỏ chơi chung với baba là được rồi. Cho con hết! Baba chết thèm! " ( Cho mà nói tê tâm liệt phế vậy ai dám ăn)



Bé Thỏ vui vẻ lấy kẹo, mặt kệ baba mình chết thèm luôn. Xé muộn cây ra ngậm, lòng bé xao xuyến: " Ưm! Keo ngon quá đi hà. "



Trang Bảo dòm miệng nuốt nước miếng ực ực. Ngậm ngón tay trong miệng, Trang Bảo lầm bầm: " Chắc vị đó ngon lắm. Thèm quá đi! "



" Nè! Cho baba một cây kẹo dâu. Tại con không thích dâu mới cho baba đó chứ không phải con thương baba đâu. "
Ba người ngồi trong phòng bày biện đồ ăn ra. Xé cho Trang Bảo cái đùi, bé Thỏ cái đùi, anh ăn hai cánh gà. Trang Bảo vẫn chưa thấy anh đưa kẹo cho mình, nhắc nhở anh: " Hàm Hàm ơi! Kẹo của em đâu. Em có dặn anh mua mà. "



" Anh quên mua rồi! "



" Quên thiệt rồi! Anh kì ghê! "



" Đừng buồn vậy mà. Anh có mua, đùa với em thôi. Lát anh lấy cho, ăn gà, uống trà sữa trước cái đã. "



" Ừm! "



Bé Thỏ ăn mà lòng buồn như nồi canh thiu. Cha mua kẹo cho baba không hà, không chịu mua cho con gì cả. Thấy ghét.



Ăn xong, Cố Hàm cầm nguyên bịt đồ ăn vặt to cho Trang Bảo: " Đây! Kẹo của em đây. Anh có mua thêm snacks nữa đó. "



" Yea! Cám ơn ông xã! Yêu anh nhiều! Moa moa! "



Bé Thỏ bị bỏ rơi, buồn thiu lẻo đẻo ra cửa. " Khoan! Khoan! Bé Thỏ! Con đừng đi mà. Baba có kẹo dâu cho con nè. Mua nguyên bịt bự cho con luôn đó. Hi hi! "



Trang Bảo đem kẹo với mấy bịt snacks bỏ vào bịt nilon nhỏ cho bé. " Con cầm đi! Chiều baba dặn cha mua cho con đó nha. Con thích ăn kẹo dâu mà. Baba cho hết luôn. "



Bé Thỏ ngượng ngùng nhận lấy, mở ra xé bịt kẹo lấy cho Trang Bảo hai cây: " Cái này cho baba! Tại tội nghiệp baba con mới cho thôi đó. Tại con không thích ăn kẹo dâu cho lắm nên mới cho baba thôi đó. Con về phòng đây. "



" Cám ơn con nha! "



Cố Hàm kéo Trang Bảo ôm vào lòng, đóng cửa lại. " Ây da! Con mình biết xấu hổ nữa kìa. Thương baba gần chết mà toàn mạnh miệng a. Con mình thật là. "



" Đáng yêu và tốt bụng nha! Ha ha! Ông xã! Kẹo dâu nè! Em cho anh một cây. Cả nhà ta đều có kẹo ăn! "



" Ừm! Vợ anh ngoan lắm! "



Bé Thỏ nhanh chân chạy về phòng mình, mắc cỡ không dám nhìn Trang Bảo. Bé Hứa với lòng mai mốt sẽ đối xử với baba tốt hơn. Baba chê xấu chứ miễn người ta thấy bé đẹp trai là được.