Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 264 : Tiểu Hi răng dạy các anh em họ!

Ngày đăng: 17:38 30/04/20


Cố Hiếu và Trang Hòa đi học về đều mang bộ dạng chù ụ lên phòng nằm. Lăn qua lộn lại, hai nhóc nhìn nhau thở dài: " Hazz... zzz "



Mới thú tội với vợ tương lai hôm trước hôm sau vợ liền không đến bồi mình nữa. Càng nghĩ càng thương cho cái thân phận bị bạc bẽo của mình mà. Trang Hòa đưa ra kiến nghị:



" Anh Hiếu à, hai chúng ta đi xin ít rượu của cha để giải sầu đi. Em buồn muốn chết luôn á. "



Cố Hiếu trầm tư hỏi Trang Hòa:



" Em có gì đâu mà buồn chứ? Lát nữa a Thuận tới chơi với em rồi a. Chỉ có anh đây mới được gọi là buồn. Thầy Sinh bận thi rồi đến tận tuần sau anh mới gặp được thầy. Nhớ muốn chết luôn! Bây giờ anh chỉ còn biết ngắm hình của thầy Sinh cho đỡ nhớ thôi. "



Lắc đầu, tiểu Hòa mở điện thoại ra, đưa cái tin nhắn a Thuận gửi cho mình hồi sáng:



" Anh đọc đi! A Thuận nói là do em nói xạo nên tối nay em ấy không đến nữa. Đầu tuần sau học thêm thì em ấy mới đến á. Với lại nhóc Thuận còn phải trông em nữa, cha và baba của em ấy bận ôn hưởng tuần trăng mật ở khách sạn rồi. Chán ghê chưa. Hừ! "



Hai anh em đang than ngắn thở dài thì tiểu Minh, tiểu Tinh mở cửa chạy vào. Hai nhóc cười nhe răng, hi hi ha ha vẫy tay:



" À nhon! Hai anh sao mà buồn thế kia? Chắc là bị vợ bỏ rơi rồi chứ gì. He he! Tụi em cũng bị bé Hạo bỏ rơi luôn á nhưng cũng đâu có làm mặt như cọng bún thiu của các anh. Vui lên đi buồn làm chi. "



Tiểu Hiếu trề môi, lắc đầu cảm thán:



" Ây da, tụi anh đâu có giống các em. Tình cảm của tụi anh dành cho vợ là cực kì sâu nặng, khi xa là nhớ khi gần là yêu. Còn như mấy em thì chắc không dành tình cảm sâu nặng cho Gia Hạo đâu a. Các em chỉ yêu sương sương cho có với người ta thôi. "



Tiểu Minh và tiểu Tinh chống nạnh phản bác lại liền:



" Tình yêu của tụi em dành cho bé Hạo sâu sắc lắm nha. Tụi em gặp bé Hạo suốt từ sáng đến giờ về nhưng lúc vừa không gặp bé Hạo là nhớ liền. Các anh không thấy nụ cười của tụi em thảo mai à? Miệng cười nhưng là lòng đau đó. Mình không thể tùy tiện phô bày cảm xúc của mình cho người khác biết vì như thế là người kém thông minh. Éc, tụi em không mắng hai anh đâu. Đó là trong bí kíp trường tồn của cha em á. Mình vui buồn thì để vợ biết thôi, người ta là ai tui không cần biết nhưng vợ phải biết tui là ai. Đấy là câu mà tụi em tâm đắt nhất khi xem bí kíp của cha tụi em đó nha. "
Tiểu Hi lắc đầu, giơ vịt con lên: " Chú ba cho tụi con mượn phòng tắm cái đi. Lâu lâu anh em tụi con mới tập trung tắm chung a. Xin chú đó chú ba. Tụi con nghe đồn phòng tắm chú ba có cái bồn bự lắm a. "



" ờ, cũng được nhưng mà chờ chút, vợ chú đang tắm ở trong á. Chú còn đang tắm với vợ nè, thấy quấn khăn không? "



" Dạ cũng được, nhưng chú ba tắm bình thường thôi đừng có tắm theo nghĩa khác nhen. Lẹ lên, tụi con chờ. "



Cố Ngạo gượng cười gật đầu: " Ừ, các con vào trong ngồi chờ đi. Không được phá phách lung tung. "



" Dạ! Hi hi ha ha "



Đám nhóc ùa vào leo lên giường Cố Ngạo ngồi nhúng nhảy. Cố Ngạo vào phòng tắm thành thật tắm đàng hoàng cho Trang Dụ bị bại liệt động cũng chẳng thèm động. Cậu lí nhí hỏi anh:



" Có chuyện gì mà ồn ào quá vậy anh? Mệt chết đi được. Tại anh mà em đau toàn thây luôn này. "



" À, không có gì. Tụi nhỏ chỉ mượn phòng tắm của mình tắm tập thể a. Bọn nhóc háo hức đem đồ, vịt con qua ngồi chờ ngoài giường ấy. Anh lau người cho em rồi mình ra ngoài. "



" Ừm! "



Cố Ngạo giúp Trang Dụ tắm rửa thay quần áo rồi kêu bọn nhóc vào. Anh như chớp mấy nhóc đã trần truồng nhảy vào bồn, đổ bổ xà phòng đầy hết lên. Vừa giỡn vừa la ó, quậy muốn banh cái phòng tắm của Cố Ngạo.



Cố Ngạo ngồi tại giường ôm Trang Dụ cọ tới cọ lui coi mấy nhóc tắm. Cảnh này hạnh phúc quá hề. Một cô vợ nhỏ cùng một đàn con xinh. Khác là có con người ta nhập bọn chung.



............... A hi hi. Đại ca không phân biệt tuổi tác...........