Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 302 : Thám tử Cố Ngạo diễn trò.

Ngày đăng: 17:39 30/04/20


Tống khứ được con ả hồ ly tinh không biết trời cao đất dầy là gì xong, mọi người mới vào thăm nom bé Gấu và tiểu Hi. Vào phòng, Trang Bảo rón rén trèo lên giường ngồi cạnh hai nhóc. Sờ sờ cái mặt sưng đỏ của bé Gấu cùng tiểu Hi, Trang Bảo khịt khịt mũi:



" Tội bé Gấu, bé Thỏ quả đi hà. Chắc là đau dữ lắm. Người ta có chút xíu vậy mà cũng nỡ lòng đánh cho được. Hức hức, con trai và con dâu của tiểu Bảo. "



Cố Hàm vỗ về vợ, nhẹ giọng an ủi:



" Em đừng lo lắng, bọn nhỏ sức thuốc vài ngày là hết sưng thôi. Bọn nhỏ mệt quá ngủ đó. Em cũng nên nghĩ ngơi để đứa bé trong bụng phát triển khỏe mạnh nè. "



" Bảo Bảo biết rồi. Hàm Hàm còn bệnh đi ngủ chung với em ha. Coi mặt anh xanh xao thấy thương. "



Lắc đầu, Cố Hàm nhìn hai đưa nhóc ôm nhau ngủ say trên giường bằng đôi mắt trìu mến đầy thương yêu.



" Anh bây giờ chưa ngủ được. Hai đứa nhỏ ở một mình anh không an tâm. Hazz, phải chi lúc đó anh cùng hai đứa đi lấy kem thì đâu có xảy ra chuyện gì. Nhưng anh không hiểu tại sao cô ta lại đánh tụi nhỏ. Để lát hai đứa thức rồi anh hỏi luôn thể. "



Cố Ngạo cười đắc ý, huơ huơ điện thoại trước mặt mọi người:



" Hắc hắc! Nhằm quan sát không cho vợ vô bếp hay đi đâu bậy bạ, em có lắp camera đầy nhà a. Anh mở lên coi là biết chứ gì. Thời đại này công nghệ phát triển lắm anh hai à. "



Nghe vậy, Trang Dụ tức giận đạp chân anh một phát, nghiến răng mắng.




Nghe sơ sơ chút xíu Cố Ngạo hít hả cảm giác có thật nhiều drama trong cái nhà họ Dương này. Hắc hắc, theo như thần cơ diệu toán của anh chắc chắn con ả hồ ly với ông quản gia có quan hệ rất mờ ám. Quá thú vị, đợt này bé Gấu sẽ trở thành đại gia nhí cho xem.



" Ừm, có nhiều điểm nghi vấn ở đây a. Từ vụ mẹ bé Gấu qua đời đến vụ ông Dương tai nạn chết cùng ám sát con trai trưởng không thành. Chậc, anh hai ngày mai vào viện xem tình hình thằng nhóc Dương Tuấn đó ra sau đi. Em sẽ cho người bảo vệ ở đó. Anh cả giao thiệp rộng rãi, tìm những người thân cận của nhà họ Dương điều tra cho bằng hết cùng tên quản gia kia. Còn em sẽ nghe ngóng thông qua máy nghe lén tìm manh mối cùng bằng chứng. Chuyện này phải làm càng sớm càng tốt, để lâu ắt sẽ có chuyện xấu. Hừ, coi như ả hồ ly xui đụng trúng Cố gia là hết đời. "



Uông Nguyệt Hoa nghe xong muốn nhũng não nhưng rất ngưỡng mộ tài năng của con trai. Bà ỏng ẹo ôm Cố Chính Khanh, bâng quơ nửa đù nữa thật:



" Ây du, con trai chúng ta quả là thám tử thiên tài nha. Phải chi hồi đó nó chọn làm nghề cảnh sát là hay rồi. "



Anh nhún nhún vai, nói:



" Đó là do ý trời sắp đặt mẹ à. Hồi xưa con thi cảnh sát còn thiếu 0,25 điểm nữa là đậu rồi a. Xui xui, con chuyển qua học kinh doanh luôn cho sướng. Do một phần tính con khá là bá đạo bởi vậy vừa làm chủ công ty giải trí vừa làm đại ca xã hội đen luôn. Đàn em con được việc lắm đấy, đặc biệt không làm chuyện gì xấu với người tốt chỉ xấu với người xấu thôi a. "



Nhiệm vụ đã có, phân chia xong thì ai đi về phòng nấy. Mới đầu Cố Hàm muốn canh bé Gấu với tiểu Hi nhưng sau cùng thì bị Cố Ngạo giảng đạo đuổi đi ngủ với Trang Bảo. Trang Dụ nằm ngủ chung với hai nhóc dưới sự giám sát gắt gao của Cố Ngạo. Anh tỉnh ngủ còn hơn chữ tỉnh, đó tai nghe mở điện thoại hóng chuyện hồ ly trộn rác. Ta nói nó vui sướng gì đâu.



.....................................



Để Mị nói cho mà nghe...