Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 322 : Sau này đi đường cẩn thận chút!

Ngày đăng: 17:39 30/04/20


Ngày hôm sau đến trường, Dương Tuấn nghe theo lời hai nhóc đi dạo một vòng tìm trai đẹp chụp hình. Giờ ra chơi náo nhiệt bạn bè thì đi ăn uống còn cậu nhịn ăn theo dõi hết người này tới người kia chụp hình rắc rắc. Lâu lâu còn phải làm thám tử nghe ngóng tin tức về mấy anh chàng mà mình chụp xong đã có bồ chưa. Quả thật một ngày này quá mệt mỏi với cơ thể vừa khỏi bệnh như cậu rồi. Lo chú tâm chụp hình cậu vô tình trượt chân ngã nhào về sau. Tưởng đợt này mình té dập mông rồi cậu nhắm tịt mắt chờ chờ chết, ai dè cậu được một người đỡ lấy mình. Giọng nói trầm trầm phát lên:



" Cậu không sao chứ? "



Dương Tuấn từ từ mở mắt ra, vừa nhìn thấy người đỡ mình tim cậu đập loạn nhịp thần trí cũng thả bay về phương trời xa xăm. Người này thật là soái ca quá đi, giọng nói còn ấm áp nữa chứ, thứ nào chịu nỗi với vẻ đẹp của anh ấy a.



Để ý Dương Tuấn nhìn mình tới phát ngốc, Tạ Huân vỗ vỗ mặt cậu, nhẹ giọng gọi thêm mấy tiếng nữa:



" Này, cậu không sao chứ? Có không khỏe chỗ nào không? Bây giờ tôi đưa cậu đi phòng y tế. "



Nhờ vậy Dương Tuấn mới hoàn hồn lại khỏi cơn mê trai. Cậu vội vàng đứng thẳng người, tránh thoát khỏi cái ôm của Tạ Huân.



" Cám ơn, tôi không sao. Xin lỗi đã đụng trúng cậu a. "



" Không sao! Sau này cậu nhớ đi đường cẩn thận một chút là được. Mà cậu đang chụp cái gì chú tâm dữ vậy? Chẳng lẽ lớp cậu có bài kiểm tra thực tế? "



Cậu gãi gãi đầu, xấu hổ không biết nói thế nào cho phải. Không lẽ cậu nói cậu đang chụp hình trai để tìm bạn đời cho cuộc đời mình. Nói ra thế nào cũng bị cười cho thúi mặt. Cậu ấp a ấp úng:



" Tôi... tôi đang chụp hình phong cảnh. Đúng vậy là chụp phong cảnh. Tôi nghỉ học lâu ngày quá nên nhiều thứ thay đổi, chụp hình để về ngắm trường kỉ hơn ấy mà. "



Cái lý do rất vô lý nhưng lại rất hợp lý, Tạ Huân cười cười nhìn phù hiệu trên áo Dương Tuấn:
" Ờm... anh cũng hơi thích thích. Anh không chắc đó có phải là yêu không nữa. Có điều lần đầu thấy cậu ấy tim anh đập loạn nhịp luôn. Cậu ấy cười rất rất đẹp, làm người ta không thể rời mắt khỏi cái nụ cười mê hoặc ấy. "



Tiểu Minh chấp tay sau đít, đi tới đi lui:



" Bước đầu anh coi như đã có cảm tình với Tạ Huân kia rồi. Thời gian đầu chúng ta khoan manh động đem người ta bắt về làm bạn trai anh. Trước tiên anh cứ tìm hiểu, vun đắp tình cảm đã. Tình cảm phải xuất phát từ hai bên mới hạnh phúc. Hấp tấp quá, anh bỏ người ta giữa chừng hại đời trai con người ta nữa thì khổ. "



" Anh... anh đâu phải hạng người đó. Nhưng em nói rất có lý a. Vậy anh phải làm gì mới tiếp cận được với cậu ấy? Mấy em chỉ cho anh đi. "



Tiểu Tinh cười gian manh:



" Chuyện đó thì có gì đâu mà khó. Dễ như ăn cháo luôn ấy chứ. Anh Tạ Huân kia nói anh có khó khăn gì thì tìm anh ta mà. Anh cứ lấy cớ không biết làm bài tập nhắn tin, hẹn ra gặp chỉ bài thế là xong. Lâu lâu anh tự làm cơm trưa, tặng quà cho anh ấy. He he, tự nhiên tình cảm đầy từ từ hà. Lỡ trong quá trình tìm hiểu anh ta là trai thẳng thì tụi em sẽ nghĩ cách bẻ ảnh quẹo đeo thành cong luôn. Nhưng xem sơ bộ em nghĩ anh có vẻ lùn hơn anh Tạ Huân kia a. Có thể sau này anh phải làm vợ người ta đó. Anh còn trẻ, tranh thủ đi tập bơi, tập gym tăng cơ bắp đi nhen. "



Dương Tuấn gật gật đầu, tối đó liền nhờ Cố Hàm đăng kí cho mình một lớp bơi với lớp tập gym. Vóc dáng đẹp biết đâu sẽ cua được Tạ Huân khỏi làm gì luôn thì sao? Phải thử mới biết! Ngày mai triển kế hoạch liền.



..............................



Bóng dáng ai đó dập dìu qua nơi đây.



Quyến rũ ngây ngất làm lòng thụ mê say. 😵😵