Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 337 : Bé Gấu muốn đi theo anh trai!

Ngày đăng: 17:39 30/04/20


Cũng tại Uông Nguyệt Hoa la làng la xóm nào là Dương Tuấn sắp đi lấy chồng, theo trai bỏ gia đình, bla bla và bla bla... làm bé Gấu hoang mang tưởng anh trai bỏ bé thật. Bé Gấu tối đó túc trực ngủ cạnh Dương Tuấn, ôm cậu cứng ngắt sợ cậu sẽ bỏ trốn đi khi bé ngủ quên. Bình thường người nhóc ôm là tiểu Hi mới chết chứ, tiểu Hi buồn phiền đành ôm bé Gấu từ phía sau cho đỡ cô đơn chiếc bóng. Sáng hôm sau, Dương Tuấn vừa thức dậy thì bé Gấu cũng lật đật dậy theo, mơ mơ màng màng câu cổ cậu không buông. Dương Tuấn vuốt ve nhóc, nhỏ giọng:



" Bé Gấu ngoan ngoãn ngủ tiếp đi ha. Anh chuẩn bị đi học rồi, em ôm vầy anh đi học sẽ bị muộn đó. Nghe lời, chiều anh mua bánh snack thưởng cho em. "



Bé Gấu mắt phím hồng, miệng mếu máu muốn khóc đến nơi, tay càng ôm chặt lấy cổ Dương Tuấn.



" Hức hức, bé Gấu muốn ở cạnh anh trai. Bé Gấu muốn theo anh trai a, anh đừng bỏ bé Gấu mà. "



" Bé Gấu ngoan ha, anh không bỏ bé Gấu đâu. Đi, chúng ta đi đánh răng rửa mặt rồi ăn cơm. Bé Gấu là bé ngoan không khóc nhè. "



Hai anh em cùng nhau đi vệ sinh cá nhân, tiểu Hi cũng tò tò theo sau. Bé Gấu ở đâu anh Thỏ sẽ ở đó, bảo vệ bé Gấu là một sự nghiệp vĩ đại nhất đời người. Đến lúc ăn cơm bé Gấu cũng phải ngồi trên đùi Dương Tuấn chờ tiểu Hi đút mình ăn mới chịu. Cả nhà không biết tại sao hôm nay bé Gấu lại dính Dương Tuấn đến như vậy. Chẳng lẽ bé Gấu gặp ác mộng phù thủy gì chăng?



Dù không muốn nhưng đã đến giờ phải đến trường, Dương Tuấn thơm thơm bé Gấu:



" Anh phải đến trường rồi không thể bế em tiếp được a. Em ở nhà chơi với bé Thỏ đi ha. Tối anh về sẽ tiếp tục chơi cùng bé Gấu. "



Bé Gấu cố sống cố chết giữ chặt Dương Tuấn, lắc đầu ngầy ngậy:



" Không muốn đâu! Bé Gấu sẽ đến trường với anh trai. Bé Gấu không chịu bị bỏ rơi đâu. Anh dẫn bé Gấu đi cùng với. Bé Gấu hứa sẽ ngoan mà. Bé Gấu im lặng không làm phiền anh học đâu. Nha anh! "



Uông Nguyệt Hoa kéo bé Gấu ra, ôm vào lòng mình yêu thương nói với bé:




" Anh không sao! Em đừng cuống cuồng lên như thế. Em ấy còn nhỏ đánh chẳng đau mấy đâu. Có lẽ bé Gấu không thích anh rồi. Hazz! "



Anh í quả nhiên là người chồng tốt rất hiền lành, không vũ phu, ăn trọn điểm 10 của bé a. Bé Gấu rụt rè đưa tay sờ mặt Tạ Huân xoa xoa, thổi thổi:



" Bé Gấu xin lỗi, anh đừng giận bé Gấu nha. Bé Gấu hô biến không đau nữa. Bé Gấu không ghét anh đâu, bé Gấu chỉ... chỉ là... hức hức... Em không phải trẻ hư... hức hức. "



" Ôi ôi... bé Gấu đáng yêu nhất hệ mặt trời không khóc nè. Anh Huân không giận em thật đó. Em là em trai a Tuấn thì chính là em trai anh. Đừng sợ, anh thương thương. "



Cảm giác hụt hẫn vì bị em vợ ghét bỏ đã tan biến không còn dấu vết. Chắc chắn là do em ấy lỡ tay, trông ngoan ngoãn đáng yêu thế cơ mà. Tạ Huân muốn hôn má bé liền bị tiểu Hi đưa tay bụm môi lại, nhóc chu chu mỏ đáp:



" Bé Gấu là hoa đã có chủ, anh Huân không được thơm thơm. Chừng nào anh Huân cưới anh Tuấn, tiểu Hi mới cho thơm. Bé Gấu là vợ của tiểu Hi nha. "



Đứng hình mất một lúc, Tạ Huân và Dương Tuấn nhìn nhau cười phì.



" Ha ha, được được. Anh không hôn, anh không hôn. "



.................................:))



Xin lỗi các bạn nha vì mấy nay không ra chương mới. Do mình sắp thi giữa kì rồi, thêm lịch thực hành từ sáng tới tối nữa a. Muốn viết truyện cho mấy bạn đọc lắm mà mắt mở không lên. Cho nên khi nào mình ra chương mới được mình sẽ ra nha. Mong các bạn thông cảm cảm thông. 🤧🤧