Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 345 : Nè nè, vợ của tôi không phải muốn đụng là đụng đâu nhen!

Ngày đăng: 17:39 30/04/20


Trang Bảo nhõng nhẽo câu cổ Cố Hàm, đòi đến quán Ngạo Dụ cho bằng được.



" Hàm Hàm, đừng đưa Bảo Bảo về nhà liền mà. Em muốn đến quán Ngạo Dụ chơi. Em muốn ăn bánh ngọt. Hàm Hàm, đi mà anh. Bảo Bảo năn nỉ anh đó. Lâu lâu em mới được ra ngoài chơi chứ bộ. Hàm Hàm! "



" Được được, anh đưa em đến đó chơi. Em ngoan ngoãn nghe lời anh không được đi lung tung đâu đấy. Anh mà phát hiện em lén trốn đi đâu thì từ nay khỏi đi đâu chơi hết. "



Trang Bảo không cựa quậy nữa, núp mặt vào ngực Cố Hàm.



" Được, Bảo Bảo nghe lời, không chạy lung tung một mình. "



Nhưng đi với tiểu Dụ là không phải đi một mình nha. Hí hí! Trang Bảo cười trộm vì tự nhiên mình thông minh đột xuất. Còn anh cứ tưởng là do cậu được đi chơi vui quá cười vậy thôi.



Trang Dụ thì đập liên hồi vào ngực Cố Ngạo, mặt nhăn mày nhó ý tứ không muốn anh bế mình.



" Bỏ em xuống, em tự đi được mà. Em là mang thai chứ có tần phế đâu a. "



Cậu càng chống cự, Cố Ngạo càng ôm chặt cậu hơn. Anh cười cười, nhả ra mấy câu mật ngọt chết ruồi làm cậu xiêu lòng trong tức khắc.



" Anh đang ủ ấm cho em và con đó. Bên ngoài trời lạnh thế này, em lại mặt mỏng manh như thế nữa thì dễ bị cảm lắm. Anh đây là cái lò sưởi ấm có 1- 0 - 2 dành riêng cho bà xã đó. Ngoan ngoãn ôm anh chặt vô. Còn nữa, anh phát hiện em thích làm tay lái lụa lắm đấy, có năng khiếu đua xe. Đang mang thai mà em chạy xe như chó rượt kiểu đó, anh cũng nễ em thiệt. Lần sau mà vậy nữa, anh chọc thủng bánh xe để em khỏi bay lung tung. "



" Em biết rồi! Anh nói nhiều quá đi hà. Nhanh nhanh đến quán Ngạo Dụ để em coi việc làm ăn của em ra sao. Đó là miếng cơm manh áo của em a. "




" Dạ dạ dạ... "



Từ khách mấy cô bỗng chốc biến thành nhân viên phục vụ luôn, kéo ghế mời bánh đủ thứ nhằm moi móc thông tin để tám. Suốt mấy tháng nay các cô chờ mòn mỏi dữ lắm a. Hic hic, đời không có trai đẹp để ngắm như xuân không được lì xì. Cao thủ không bằng tranh thủ, các cô điều tra hỏi từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài. Từ không biết thành biết rõ về vợ chồng Trang Bảo, Cố Hàm. Cố Ngạo là người kể chuyện rất có tâm, chuyện giường chiếu trò chơi ban đêm của con người ta cũng kể vô cùng đặc sắc. Nhiều cô trong đó nghe mà mặt đỏ tai hồng, mắt nổi đóa, mũi chảy máu cam ròng ròng. Trang Dụ bó tay để anh tự sinh tự diệt với mấy câu chuyện thái biến của mình đi kiểm kê tài sản. Chớ cậu ngồi đó nghe tiếp, máu sôi ùng ục bốc hơi không còn một giọt.



Trang Bảo không phụ sự chiêu đãi của Trang Dụ, vô cùng nhiệt tình tém hết mấy chục cái bánh ngọt khác nhau, tiện tay gói đem về cả thúng bánh cho tiểu Hi và bé Gấu. Nội nhiêu đó là thấy thâm hụt không ít rồi, cộng thêm ông chông Cố Ngạo miễn phí bánh cho hết đám hủ nữ nữa là nó lỗ kinh khủng khiếp. Ôi đau lòng thắt từng đoạn ruột. Tiền của tui đã đi thật xa.



Trên đường về nhà bốn người ghé qua nhà hàng ăn một chập ngập mồm rồi mới về nhà. Không rề rà, cậu túm ngay Cố Ngạo vào phòng chìa tay.



" Anh trả tiền bánh đám hủ đây cho em. Nguyên ngày này tại anh em lỗ dữ lắm rồi. Đưa tiền đây! Nhanh lên không em thiến à. "



" Tiền anh vừa chuyển vào tài khoảng em rồi a. Anh đương nhiên không để em chịu thiệt thòi. Bà xã, để anh thơm miếng nữa coi. "



Anh áp đảo lại, để cậu phản kháng không kịp hôn tới tấp. Cậu rất phối hợp hôn anh, gặm gặm cắn cắn, chìm đắm trong biển tình nồng thắm.



He he, các bạn cũng biết hủ đã làm gì với mấy tấm hình rồi hén. Đăng lên mạng chít chát sôi nổi cả vùng trời cà khịa.



...........................:))



Tình đã bể bình rồi bà con ơi.