Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 360 : Tức ơi là tức!

Ngày đăng: 17:39 30/04/20


Trang Bảo tối hôm qua cày cấy vất vả cộng thêm sáng giờ chưa ăn được gì đã vậy còn phải thức sớm đi theo xem trò vui của mấy nhóc khá lâu làm tốn năng lượng không ít. Mặt Trang Bảo bí xị, buồn như cái bánh bao chiều ngã vào lòng Cố Hàm:



" Hàm Hàm, Bảo Bảo muốn đi ăn đồ ngon. Baby trong bụng đòi ăn rồi, Bảo Bảo cũng đói nữa. Em bây giờ đi không nổi lun á, chân bũng rủng hết rồi nè. "



" Được được, chúng ta đi ăn nhà hàng. Em thích ăn gì cũng được hết. Ngoan, bay giờ để anh bồng em ra xe ha. "



Cố Hàm một đưa tay vòng lấy eo Trang Bảo tay còn lại nhất bổng cậu lên. Cậu không phản kháng, ý kiên ý cò gì nương theo anh, đầu úm vào ngực anh lim dim ngủ. Cố Ngạo nào chịu để mình ăn cẩu lương dễ vậy, anh không nói không rằng đột ngột bế Trang Dụ lên làm cậu hết hồn sợ bị ngã vội bám chặt lấy anh. Hơi bực bội, cậu lườm lườm anh:



" Anh làm cái gì vậy hả? Hù chết em rồi nè. Muốn bế bồng làm gì người ta thì cũng phải nói một tiếng chứ. Đáng ghét, có ngày em chết vì đau tim quá. "



" Tại anh thấy em cũng mệt nên bế em lên vậy đó mà. Anh cũng vô ý quá trời, lần sau anh sẽ nói em trước một tiếng ha. "



" Hừ, anh nói trước chưa chắc gì em chịu để cho anh bế đâu. Tại giờ anh lỡ bế rồi thì bế luôn đi. Thấy anh có lòng thành em không nỡ làm anh buồn thôi. "



Ý của Dụ Dụ nhà ta lộn nhà Cố Ngạo là ảnh cũng thích được chồng chiều chuộng lắm nhưng phải báo trước để anh í làm giá một tí ấy mà. Nhưng dù có nói trước hay không thì Dụ Dụ chỉ còn một cộng giá duy nhất thôi, bao nhiêu nhúm giá luộc kia vào mồm Cố Ngạo hết rồi. Chứng kiến màng đó, hai nhóc tiểu Minh, tiểu Tinh trề môi chê cười cái con nhỏ có tên gọi là liêm sờ sỉ của baba mình. Phái chồng thì nhào vô táp liền đi giả bộ cũng có được gì đâu. Hại hai nhóc phải lẽo đẽo theo sau lượm liêm sỉ lại hộ baba nữa. Baba phải học hỏi bé Hạo nhà con nè.



" Hai chồng yêu của em ơi, em cũng muốn được bế nữa, hai anh bế em đi. "



" Ok, bé Hạo để tụi anh làm kiệu cho bé Hạo leo lên ngồi ha. "



Hai nhóc ngồi xuống đan tay vào nhau, tư thế sẵn sàng chờ be Hạo leo lên ngồi. Hồi xưa hai nhóc cũng thử cách người bế đầu người bế chân vợ nhưng nhìn giống khiêng lợn đi thịt chớ không phải khiên vợ nên thôi bỏ, làm kiệu công chúa vẫn hơn. Bé Hạo vui vẻ ngồi lên, hai tay vòng qua cổ hai nhóc giữ thăng bằng.




" Ứ ừ... cha này kid ghê hà. Rốt cuộc là dùng cái gì ta? "



" Bốp... bốp... bốp... "



Trang Dụ tức đến độ đầu xì khói, tán mặt anh mấy cái, xoay qua nhấc mông hai nhóc lên bốp bốp vài cái, miệng chửi xối xả:



" Học hư, học hư này. Chuyện đó các con không được nghĩ, không được tìm hiểu. Lì quá lì, đầu đen như hắc ín rồi còn muốn đen đến độ nào nữa. Cả anh nữa, dạy tụi nhỏ mấy cái thứ bậy bạ vậy đó. Tức chết tui mà, ba cha con mấy người một lát về khách sạn biết tay tui. Hừ hừ! "



Trang Bảo rất thích châm dầu vô lửa, giơ tay lên hỏi:



" Anh Bảo cũng muốn biết con gái với con gái chơi trò chơi ban đêm với nhau như thế nào a. Tiểu Dụ biết thì chỉ anh Bảo đi nè. Em giấu diếm một mình vậy là xấu xấu nha. "



" Bảo Bảo không được học hư. Ngoan ngoãn ăn cơm rồi mình về, em học bậy bạ theo tụi nhỏ nữa mai mốt con mình sinh ra mặt đen xấu quắc luôn cho Bảo Bảo xem. "



" A!! Ghê quá, Bảo Bảo không nói bậy nữa đâu. Vì sắc đẹp của hai đứa nhỏ, Bảo Bảo chờ sinh xong mới hỏi tiếp. Hi hi! "



Cậu bất lực, vò đầu bức tóc mặt hầm hầm. Teo nhìn mà teo tức á, nuôi con uổng cơm, nuôi chồng mòn mông, nuôi anh cạn dầu.



....................................:))