Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 369 : Buồn như con chuồn chuồn.

Ngày đăng: 17:40 30/04/20


Ta nói anh em song bào rất may mắn , hưởng phước đầu tiên không hà. Tiểu Hi cùng bé Gấu tiếp tục đột nhập phòng của Trang Dụ gây náo loạn. Hai nhóc vừa gõ cửa vừa kêu:



" Chú ba ơi! Chú ba! Mở cửa cho tụi con vô đi. "



Cố Ngạo ngọ nguậy ôm Trang Dụ, ựm ờ làm biếng đùng đẩy cho cậu.



" Hừm... bà xã em đi mở cửa đi. Anh mệt quá hà, mở không nổi. "



" Ưm... anh đi mở mới đúng. Em mới là người mệt nhất a... khò khò... bị anh hành nguyên đêm... ưm... "



" Được được... em mệt, anh đi mở cửa. Đám nhóc này phiền thật, không để ai ngủ nghỉ gì cả. Người lớn vất vả làm việc cả ngày lẫn đêm, tụi nó chỉ việc ăn với ngủ cũng không xong. Oáp! Chú ba ra liền, đừng có gõ nữa. Ồn chết đi được. "



Anh mở cửa nhìn xuống hai tiểu yêu nhỏ xíu xìu xìu, mắt nhắm mắt mở, miệng lầu bầu.



" Tiểu Hi với bé Gấu tìm chú có chuyện gì? Chuyện quan trọng thì nói nhanh nhanh còn không quan trọng thì để lát nữa nói sau. Oáp... át xìu...Chậc cảm luôn rồi... át xìu... át xìu... "



Tiểu Hi cười nham hiểm để bé Gấu len lỏi vào trong, nhướng nhướng mày đắc ý nói với anh:



" Đương nhiên là chuyện quan trọng rồi. Chú ba cứ tin tưởng ở con và bé Gấu. Tụi con đảm bảo chuyện này kinh thiên động địa, cháy nhà dập không kịp luôn. Hắc hắc! Chú khoan hỏi, chờ chút sẽ biết ngay thôi. "



" Xùy, làm quá! Chú chờ xem hai đứa các con làm cái trò gì. "



Anh đứng tựa lưng vào tường, gật gà gật gù xem thường trò quậy phá của hai nhóc con. Bé Gấu đưa tay vỗ vỗ mặt Trang Dụ, miệng bi ba bi bô gọi cậu:



" Chú ba vợ ơi, chú ba vợ dậy dậy nói chuyện với bé Gấu đi mà. Bé Gấu có rất rất nhiều chuyện cần hỏi chú ba vợ á. "



Trang Dụ y như Trang Bảo dụi dụi mắt thức dậy, đưa tay bế bé Gấu ngồi vào lòng mình. Nhìn cái vẻ đáng yêu chết người của bé Gấu, Trang Dụ không nhịn được véo cưng má nhóc mấy cái cho đỡ thèm.



" Được, chú ba dậy rồi nè. Bé Gấu cục cưng có chuyện gì hỏi thì hỏi đi. Chú sẵn sàng trả lời con a. "



" Dạ, chú ba vợ với chú ba có phải giận nhau hơm? "
Bên trong, bầu không khí đang thấp đến không thể thấp hơn.



" Bà xã... anh xin lỗi mà. Anh chưa có bóp mà sao em bụm hoài vậy? Hay anh lỡ đụng trúng chỗ nào của em. Anh sai rồi. Anh quên chưa rút ngón tay ra, ha ha. Anh rút rồi nè. Em đừng giận nữa, anh chỉ là đùa giỡn với mấy anh thôi đâu có làm thiệt đâu. Tối qua anh cũng định dụ em để em tội nghiệp anh rồi nhưng thấy em ngủ ngon quá anh không gọi. Tại em chủ động tìm tới anh mừ. Nói tóm lại anh xin nhận hết lỗi lầm. Mai mốt em có đánh có mắng anh thì... khụ khụ... xin tha cho tiểu huynh đệ của anh một con đường sống. Bà xã em nói gì đi! "



Trang Dụ im thin thít, bậm môi không muốn phát ra tiếng nấc, nước mắt cứ vậy rơi xuống, tay bận ôm súng nước không che mặt được. Cố Ngạo đau lòng, kéo cậu ôm lên tay nhẹ lau đi nước mắt cho cậu.



" Anh xin lỗi. Bà xã đừng khóc mà. Anh biết anh sai, mai mốt anh không dám vậy nữa. Em bây giờ đánh anh, mắng anh nữa đi. Anh sẵn sàng chịu tội. A, để anh xem xem em có bị gì không. "



Cố Ngạo gỡ tay cậu ra xem xét tiểu huynh đệ thấy không có bị gì mới an tâm chút đỉnh. Mặt cậu thoáng cái đỏ ửng, tự nhiên anh cúi đầu sát quá làm gì chứ. Đáng ghét! Trang Dụ tự giận tự xiêu lòng, đấm nhẹ anh một cái rồi đem mặt chôn chặt trong ngực anh.



" Hu hu... anh quá đáng ghét. Anh ăn hiếp em. Hu hu... em ghét anh... đồ xấu xa. Anh có biết đau không hả... đem tay đâm mạnh vào như vậy... hu hu... khốn kiếp... em mà sinh xong phải đè anh hãm hiếp lại. Hu hu... "



Anh phì cười, yêu thương vỗ về cậu hết mực. Nói thôi chứ không cho làm đâu. Dỗ vợ là một chuyện chìu vợ là một phạm trù khác.



" Được... được. Bà xã ngoan, không khóc nữa ha. Anh thương thương. "



" Sau này em cấm anh làm mấy cái chuyện tổn hại sức khỏe như vậy nữa. Anh là chồng em là người của em, chỉ có em mới có quyền sở hữu thân thể anh. Anh lỡ bị gì em biết sống làm sao chứ? Đáng ghét! Em có bao giờ giận anh lâu đâu. "



Hóa ra là cậu lo cho anh a. Hắc hắc, sướng quá đi hà, giờ nghèo ăn khoai nướng anh cũng chịu nữa.



" Anh sai... sẽ không chơi mấy trò ngu ngốc đó nữa. Cám ơn em đã quan tâm anh. Dụ Dụ! Bà xã... "



" Ừm! Anh nhớ đó. "



Cố Ngạo nâng mặt cậu lên, từ từ cuối xuống gặm nhắm đôi môi mềm mại của cậu. Trang Dụ cũng cuồng nhiệt đáp trả lại anh, quấn quýt môi lười triền miên.



.....................................:))



Cuối tháng không sợ hết đồ ăn rồi. Ăn cẩu lương chống đói. Ha ha!