Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 409 : Tôi đã cảnh cáo cô rồi !

Ngày đăng: 17:40 30/04/20


Cố Ngạo ngồi xuống giường mở tập xét nghiệm ra xem, lúc thấy được kết quả rồi anh không biết mình nên vui hay nên buồn nữa. Đông Đông quả thực là con anh, nhưng tại sao có thể như vậy được? Nếu so về tuổi của Đông Đông thì lúc đó anh không hề quan hệ với một người phụ nữ nào cả. Vậy cô ta làm cách nào có con với anh?



Bức rứt không chịu được, anh quyết định ngay bây giờ đi qua hỏi tiểu Kỳ cho ra lẽ, sẵn tiện đập cô ta một trận để cô ta biết mùi lợi hại của anh. Cố Ngạo theo thói quen quăng tài liệu sang một bên mà suy tư, nhìn nhìn thấy cậu ngủ say rồi mới yên tâm đi. Đầu óc lú lẫn không đúng lúc, để chứng cứ đó là khoe cho vợ biết rồi còn gì.



" Cô hôm nay phải chết với tôi! Thứ không biết sông chết. "



" Á... aa!"



Hùng hùng hổ hổ đạp cửa phòng tiểu Kỳ, anh nắm tóc cô ta định lôi đầu dậy mà khổ nỗi anh túm một phát bay luôn bộ tóc giả của ả, lộ ra nửa cái đầu sáng bóng. Anh nhăn mặt, ghê tởm quăng bộ tóc giả đi. Ả ta hết hồn sờ sờ đầu mình, la hét rùm trời:



" Á... tóc của tôi. Trời ơi đi làm lại tốn biết bao nhiêu tiền... hu hu. Anh Ngạo, anh làm gì vậy? "



Anh chỉ thẳng mặt cô, mặt cực kỳ hung dữ, nghiếng răng:



" Câm miệng! Có nắm trúng tóc thật đâu mà la? Thứ như cô ấy hả, đi sửa muôn đời cũng không đẹp được. Ngoại hình xấu thì đi phẩu thuật thẩm mỹ cho đẹp được chứ còn cái nết của cô muốn sửa cũng sửa không được. Càng nhìn càng thấy tức, ngứa mắt chết đi được, cái bản mặt này là cái bản mặt muốn ăn đánh này. "



Nắm đầu không được thì lôi cổ, anh nắm cổ áo ả lên đưa tay chơi liên hoàn tát. Làm gì làm, phải đánh đã tay rồi mới hỏi tội sau.



" A... a... a... đau... "



" Đau kệ cha cô... đánh vầy chưa hả dạ tôi đâu. "



Đánh thấy mặt ả đã sưng như đầu heo, miệng rươm rướm máu rồi anh mới ngưng:




" Cô đúng là chán sống, tôi hôm nay sẽ giết chết cô! "



Cố Ngạo nóng máu cầm dao lên muốn đâm cô chết cho xong nhưng cô ả ngược lại không sợ còn thách thức anh:



" Anh giết tôi được thì giết đi. Anh giết tôi vậy tức là anh giết mẹ ruột của con anh. Ha ha, anh nghĩ tôi có một đứa con với anh thì không có đứa thứ hai sao? Ây da, nói không chừng trong bụng tôi đang mang thai con anh đấy. Ha ha! "



" Cô là thụ tinh nhân tạo!!! "



" Đúng! Ha ha, sao anh sợ rồi sao, đâm tôi đi. A... "



Anh sát khí trên người càng ngày càng nặng, bóp cổ cô ta trấn vào tường.



" Cô đừng thách thức tôi. Dù cô có đang mang thai đi nữa tôi cũng giết cô được. Con tôi thật vô phước mới để loại đàn bà như cô sinh ra nó. "



" Khục... khục... anh buông... tôi ra... "



Cố Ngạo dùng con dao thật sự rạch lên mặt cô ta một đường rồi mới buông tay để ả lăng lộn kêu la trên mặt đất.



" A... aaa... hu hu... mặt của tôi... "



" Tôi đã cảnh cáo cô ngay từ đầu rồi mà cô không nghe. Tôi quyết định không giết cô nữa mà hành cô muốn chết không được, muốn sống cũng không xong. Hôm nay chỉ là khởi đầu. Hừ! "