Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 416 : Tên này chán sống!

Ngày đăng: 22:04 20/05/20


Cô ả lại đem Đông Đông ra để uy hiếp, cậu búng búng tay kêu người mang vũ khí tới cho cậu. Vũ khí của cậu khá đơn giản, một thanh gỗ dẹt đánh cho đỡ đau tay thôi. Cậu vút một cái, trên mặt cô ta liền có vệt đỏ, khóe miệng rướm máu.



" A... mày... "



" Tao đã nói vậy rồi mà mày vẫn dám đem thằng bé ra làm vật hy sinh. "



Đau điếng làm ả càng thêm hung hăng hơn nữa, không biết chối cải là gì.



" Mày... rồi thằng quỷ đó sẽ chết. Mày đánh tao một bạt tay thì nó sẽ ăn 10 bạt tay. "



" Bốp... bốp... bốp... "



" Tao cứ đánh đấy, nếu ngay từ đầu mày chịu nhận tiền rồi đi thì tao đã tha cho mày rồi. Cũng tại mày tham lam, muốn bắt tao trước nha. "



Ả cười khẩy: " Ha! Mày cũng như tao thôi, đừng tỏ ra mình nhân từ làm gì. Rõ ràng tao đã cảnh cáo mày không được nói chuyện đêm nay cho ai biết vậy mà mày vẫn nói. Mày cũng có khác gì tao đâu. Ha ha ha! "


Cậu đi ra khỏi chỗ âm u này liền ôm ngực thở phào nhẹ nhõm. Nhìn ả ta bị trừng phạt vậy là đủ rồi cậu không muốn nhìn nữa. Lâu lâu lên mặt với thiên hạ để bọn chúng trầm trồ chơi. Hazz, con cậu còn đang ở trong bụng bạo lực quá nhỡ mai này con sinh ra dữ như chằng chắc cậu đau tim chết sớm. Không thể dạy hư con trẻ được. Bây giờ cậu chỉ hy vọng Cố Ngạo có thể cứu Đông Đông ra rồi về với cậu a. Ha ha, mà nghĩ lại nãy mình cũng ngầu phết chứ bộ biết vậy kêu ai đó quay lại về khoe với chồng rồi. Đến lúc đó xem ảnh còn coi thường không cho mình làm công nữa không.



Cố Ngạo mà biết lúc này cậu nghĩ ngợi chuyện đó chắc ôm bụng cười hắc lăng, về đè cậu làm một trận.



Bên Cố Ngạo đã tìm ra chỗ mà ả giam giữ Đông Đông, anh cho người lần luọt xử từng tên cnah cửa bên ngoài để chúng không kịp phản ứng. Cũng may hôm qua anh nhận được điện thoại của cậu mà nhanh chóng kết thúc điều tra để về sớm nếu không hiện tại anh đã không có mặt ở đây rồi. Vợ anh càng ngày càng thông minh, nghĩ ra cách hay thế này a. Hắc hắc! Bởi vợ của đại ca đâu phải tầm thường.



Anh dùng chút tài lẽ của mình bẽ khóa cánh cửa, quan sát không có ai rồi vào trong. Anh ra lệnh cho đàn em khoang hẵn vào đứng ngoài canh cửa kẻo có kẻ lẻn trốn thoát. Anh từ từ bắt đầu rà soát từng phòng, lúc hé mở cửa một phòng thấy một người đàn ông đang nằm tự sướng. Nhưng chuyện đó chẳng đáng để anh quan tâm, chuyện anh chú ý nhất là hắn lại dám mở video cậu bị xx mà tự sướng. Cố Ngạo nổi máu sung thiên lên, không nhiều lời lao nhanh vào đạp mạnh cho hắn một cước ngay bộ vị. Hắn ta chưa kịp lên đỉnh đã đau đến muốn lết vào hòm. Không đợi hắn hoàng hồn anh tiếp tục đấm đá tới tấp vào người hắn đến khi hắn xỉu tới cái quần cũng chưa kịp mặt thì mới ngừng. Anh tiến tới rút usb ra, tivi đầu máy gì anh cho nó bay lên cao phút chốc rồi bể tan tành. Anh biết thằng khốn nào đưa những thứ đáng ra nên biến mất này cho hắn thì anh cho người hiếp thấy bà nó. Anh lớn giọng kêu người vào:



" Người đâu mau vào đem cái tên không biết trời cao đất dày này trói lại cho tôi. Dám tơ tưởng tới vợ ông đây thì đừng có trách ông độc ác. Tôi phải từ từ tra khảo hắn. Hừ! Tức chết ông! "



Anh tức muốn hộc máu, dám có ý nghĩ xấu đó với vợ anh, đáng hận. Đanh bao nhiêu đó vẫn chưa hả lòng anh nhưng việc quan trọng bây giờ là anh phải tìm Đông Đông đã. Con vẫn quan trọng hơn việc đánh thằng này. Anh đập cửa cái rầm, nhanh chóng tìm Đông Đông.



...........................:(



Tới giờ học online rùi, tới đây thôi nha. Hic, bù thấy bà luôn.



Ối chu choa mà nha, mới viết có chương Dụ nhà ta ngầu thôi mà bạn "... Ác quỷ... " nổi tiếng luôn. KKK, lượt like của bạn hơn số chương tui viết rồi đó.



Vui quá đi, bên đây làm không công nhưng vui a. Thích viết truyện ở đây nhất, đọc giả dễ thương nhất. Moa moa!