Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 47 : Cha à! Thả chó hiệu quả hơn!

Ngày đăng: 17:36 30/04/20


Trang Dụ về nhà liền căn dặn hai nhóc và Trang Bảo thu dọn đồ đạc bỏ vào vali ngày mai chuyển qua nhà mới: " Mọi người thu dọn mấy cái cần thiết mang đi! Chúng ta chuyển qua căn nhà đẹp hơn ở có được không?"



Hai nhóc con hào hứng vui mừng, nhảy nhót nắm tay Trang Bảo cùng là hét: " Yea! Nhà mới! A a a! Có nhiều đồ chơi, có giường rộng, đồ ăn ngon! Ha ha ha! Vui quá! Đi thôi! Đi dọn đồ thôi!"



Hai nhóc con và Trang Bảo lục lọi tìm tìm mấy món đồ chơi mình rải tứ tung ở phòng khách cho vào balo. Trang Dụ cười cười cùng Cố Ngạo vào phòng thu dọn đồ đạc.



Trang Dụ lấy vali ra đem mấy quần áo mới xếp gọn gàng vào. Cố Ngạo cũng phụ cậu một tay thu xếp. Anh lấy đồ ra nhìn thấy đôi bao tay mình tặng cậu trước kia cùng cái khăn choàng anh tặng gần đây, tâm trạng anh phấn khởi hẳn lên: " Không ngờ nha! Em còn giữ đôi bao tay này! Đây được xem là món quà đầu tiên anh chính thức tặng em. Đúng là thời gian. Chớp mắt trôi qua nhanh thật nó không chờ đợi ai cả!"



Trang Dụ cầm lấy đôi bao tay từ trong tay anh vuốt ve: " Ừm! Em giữ gìn nó cẩn thận lắm! Lúc nào nhớ anh em liền lấy ra xem! Anh! chúng ta sau này phải sống thật hạnh phúc bù đắp cho những năm xa cách kia đi! Em xin lỗi vì đã để anh chịu nhiều đau khổ! Em từ đây sẽ hảo hảo bù đắp lại cho anh!"



Cố Ngạo thương yêu ôm lấy Trang Dụ: " Em không cần phải bù đắp gì hết! Anh đây mới phải bù đắp cho em! Một chút đau khổ của anh cũng chẳng bằng cực khổ mà em phải gánh! Mấy năm qua một mình em vừa chăm sóc con vừa lo cho anh trai cực khổ nhiều lắm đúng không? Em bây giờ chỉ cần ngoan ngoãn để anh nuôi là được. Em nghỉ làm luôn đi anh không cho em làm mấy cái việc kia nữa! Làm bà xã của anh thôi!"



Trang Dụ đỏ mặt: " Ừm! Nhưng mà anh tại sao không chịu để em làm chồng! Em muốn làm chồng cơ, bà xã anh làm đi! Em cũng nuôi anh được vậy! Anh không cho em làm mấy việc đó em làm gì giờ! Em không muốn ở nhà hoài đâu!"



" No! No! Em không thể buông bỏ đi ước mơ viễn vông đấy à! Anh nói rồi trừ phi tiểu huynh đệ của em to hơn của anh đi! Lúc đó anh sẽ suy xét lại. Hắc hắc! Còn công việc tính sau đi! " Cố Ngạo vênh váo hôn hôn má cậu.



Trang Dụ ức chế, làm sao mà nó có thể to lên được. Cái này là bẩm sinh a! Là bẩm sinh! Ông trời đúng là không công bằng mà! Cậu đành chờ kiếp sau sinh ra với một cơ thể có bắp cuồng cuộng vậy cậu phải lớn hơn anh mới được rồi tiềm anh tính sổ. Cậu quay lưng tiếp tục công trình dọn dẹp coi anh như không khí. Dọn dọn một hồi cậu nhớ tới chiếc nhẫn mình giấu trong ngăn tủ đầu giường. Cậu định lén lúc đem cất giấu đi nhưng nào ngờ chiếc nhẫn đâu mất tiêu rồi! Cậu toát mồ hôi hột tìm tìm kiếm kiếm! Cậu lẩm bẩm: " Nó đâu mất rồi! Có khi nào có trộm vào nhà không? Thôi rồi! Hừm! Làm sao bây giờ!"




Trang Dụ giẩm chân thật mạnh lên chân anh: " Anh đang nói gì đấy hả! Dám dạy hư con trẻ! Hèn gì! Mới mấy ngày mà con của em thành sói nhỏ nhanh như vậy! Em đánh chết anh!"



Hai nhóc đồng thanh, cầm điện thoại lắc lắc: " Hai người yêu đương vừa phải thôi. Baba làm nũng quá đi a! Tụi con tuy thèm kẹo nhưng ngọt kiểu này ai chịu nỗi! Tụi con có chụp hình quay phim học hỏi đây! Cha có muốn lấy không? Phí không cao lắm đâu! Chỉ một năm ăn vặt xả láng thôi! "



" Rẻ lắm! Cái này cha đồng ý!Được rồi gửi vào điện thoại cha đi! Các con quả nhiên là thiên tài! "



" Ok! Tới ngay!" hai nhóc hì hục bấm bấm.



Trang Dụ ngăn cản: " Không được gửi! Xóa ngay! Xóa ngay!".



Cố Ngạo dễ gì cho cậu thoát giữ chặt cậu không buông. Đâu thể để lỡ mất việc tốt được. Qua 2 phút hai nhóc ra hiệu: " xong rồi! Giao kèo thành công! Tụi con hết nhiệm vụ! Cha nhớ thưởng quà cho tụi con đấy! Hắc hắc! "



Đi ra tới cửa hai nhóc chợt ngoảnh đầu nói với anh: " Mà cha này! Tụi con mai mốt không cần thả dê như cha đâu! He he! Mai mốt tụi con thả chó dễ dính hơn! Cha nên học hỏi tụi con đúng hơn. Áp dụng cái đó là vợ tự thân đến cửa ngay. Bye! Chút hai người vui vẻ!"



"Thả chó?" Trang Dụ nhìn con rồi nhìn Cố Ngạo. Ai chỉ bọn chúng vậy? Tụi nó mới ba tuổi! Ba tuổi thôi đó! (°0°). Mau đem hai đứa con ngây thơ trả về cho cậu đi!