Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 480 : Chơi ngu trúng độc!

Ngày đăng: 22:32 07/03/21


Đông Đông từ hôm tháo bột về thì hằng ngày đều chăm chỉ tập luyện đi lại để chân mau chóng khỏe như bình thường. Bé càng ngày càng ngán ngẩm cái cảnh ăn không ngồi rồi bị nhồi một đống cẩu lương. Bé có hẳn hai người bạn trai mà như không có vậy đó. Dạo này anh Hải, anh Nhân không qua chơi được bận ở nhà giữ em bé. Đã vậy nghe đồn mẹ của hai anh ấy lại mang bầu nữa. Lần này là sinh ba luôn chứ chẳng phải sinh đôi. Đẻ còn hơn gà đẻ trứng, tính đi tính lại mẹ của hai anh ấy quất chục đứa rồi chứ ít gì. Hèn gì cả nhà lại đem bán hai anh ấy cho nhà mình không một chút thương tiếc. Làm chồng làm vợ người ta gì mặc kệ miễn sao đi ra khỏi nhà cho đỡ tốn cơm tốn gạo, nhà rộng rãi thêm xíu là được.



Cố Ngạo vừa quan sát Đông Đông vừa bồi Trang Dụ ăn trái cây. Cậu ngồi ưỡn bụng xoay qua tám chuyện với Trang Bảo:



"Anh Bảo có công nhận mẹ của tiểu Hải, tiểu Nhân hay ghê không? Lần này chị ấy mang bầu ba đứa lận đó. Em mang bầu có một đứa thôi mà bây giờ muốn xỉu lên xỉu xuống. Sáng sớm ngồi dậy thôi cũng là một chuyện cực kì khó khăn đó."



Trang Bảo cắn miếng xoài nhai chẹp chẹp, gật gù gật gù đồng tình với em trai.



"Chứ còn gì nữa! Phải nói chị đó đúng siêu luôn! Tiểu Dụ có một đứa mà khổ vậy rồi. Tội anh Bảo nhất nè! Hic, tại Hàm Hàm chơi quá dữ quất phát hai đứa luôn. Trời ơi, mỗi lần con đạp là anh đau bụng như muốn đi vệ sinh. Đứa đá bên này đứa đá bên kia, đá riết bụng anh to như cái phao. Thây anh giờ lăn còn nhanh hơn đi nữa đó. Em sờ thử đi, có hàng trăm hàng ngàn bé mỡ đang chui rút ở nhờ trong người anh này."



Đưa tay véo véo mặt Trang Bảo rồi lại véo véo mặt mình, Trang Dụ không nhịn được phì cười.



"Ha ha! Mềm mềm sờ cũng rất thích nha. Anh Bảo sờ em thử đi, đã lắm!"



"Ưm! Đã thiệt! Hèn gì Hàm Hàm đè Bảo Bảo ôm ôm hôn hôn hoài nha. Anh đây xem em là gối ôm chứ gì nữa."



"Đúng rồi! Em là gối ôm cao cấp nhất của anh."



Hai vợ chồng anh anh em em một chút liền chu mỏ hôn cái chụt, mặt kệ ở đây có trẻ nhỏ không nên nhìn. Cố Ngạo ghen ăn tức ở, thuận thế xoay mặt cậu qua hôn khí thế. Nào miệng nào trán nào má nào mũi,... hôn bặc bặc liên tục. Cố Hàm máu tự cao nổi lên cố thi với em trai xem ai hôn vợ nhiều hơn. Vậy là hôn được hôn tới, mấy anh bỏ mặc con cái không lo bỏ chúng bơ vơ giữa đám cơm chó.



"Hôn gì hôn dữ vậy... anh buông ra coi... ưm..."



"Hàm Hàm điên rồi... bỏ Bảo Bảo ra... ưm... tiểu Dụ cứu anh Bảo..."



"Ah... em... em cứu mình còn không được chứ ở... ưm... cứu anh..."





"Hazz... rõ khổ! Biết thế mà vẫn lao vào như con thiêu thân. Chơi ngu trúng độc rồi!"



Cả hai đồng loạt thở dài, bây giờ càng thấu hiểu nổi khổ vợ phải chịu khi mang thai. Giờ cái thiệt trước mắt là nửa năm ăn chay, hàng vợ bị phá.



.....................:))



Ngạo ơi đừng phá nữa



Vợ anh còn gì đâu!



Giờ có mỗi thằng con



Anh cũng dạy hư mất rồi.



Ngạo ơi đừng nghịch nữa



Vợ anh đã ngủ đâu



Giờ có mỗi ca ngày



Anh cũng lôi đi "ăn".



Ngạo ơi đừng nghiện nữa



Vợ anh còn thịt đâu



Giờ còn mỗi bé mỡ



Anh cũng ăn mất rồi!