Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 70 : Rình mò! Tiếng gì đây!"

Ngày đăng: 17:36 30/04/20


Cố Ngạo sau khi trị được người mẹ già không nên nết của mình thì dung dăng dung dẻ bê thức ăn vào phòng cho Trang Dụ.



Mới sáng sớm mà người anh đã bốc mùi hôi thúi như mới đi từ ống cống chui ra. Cũng tại hai thằng con của mình ăn no rãnh rỗi lại nghe lời mẹ mình. Mà anh chẳng biết tụi nó lấy đâu ra mấy cái trứng thối đó cũng hay thiệt. Anh nghĩ mai mốt có nên cho các con mình đi học trường cảnh sát không đây, ném chuẩn không cần chỉnh, ném phát nào trúng phát đó. Bây giờ đầu anh nào là vỏ chuối, cam thối, trứng ung đầy, y chang cái thùng rác di động. Ai da mới tí tuổi mà đã bộc lộ khả năng thiên phú rồi a. Càng nghĩ anh lại càng thấy tức, cùng một số phận như nhau cớ sao anh cả mình lại không bị dính chút bụi trần nào kia chứ. Chắc là hai nhóc con nhà mình chưa được giáo dục kĩ càng. Chờ đủ tuổi anh liền ném hai tên tiểu quỷ này vào trường mẫu giáo. Đến lúc đó không còn ai làm phiền hai vợ chồng ta ân ân ái ái rồi. Hắc hắc!



Cố Ngạo để thức ăn trên bàn, huých sáo đi vào phòng tắm thanh tẩy vận xui. Anh tắm đi tắm lại hai ba lần, dùng sữa tắm loại thơm nhất để ác mùi hôi, gội đầu cũng kì công nào là xả nào là dưỡng. Tắm xong Cố Ngạo lao khô tóc nhảy tót lên giường cọ cọ vào người Trang Dụ. Đang ngủ ngon lại bị làm phiền Trang Dụ khó chịu hừ hừ mấy cái. Cậu vẫn chưa tỉnh ngủ, miệng lầm bầm:



" Cố Ngạo, đồ hỗn đãng nhà anh. Tên khốn kiếp, lừa bịp. Hừ có ngày anh phải cầu xin được em ăn thịt. Cố Ngạo! Lên dĩa! A! "



Trang Dụ nói rồi lấy răng gặm cắn mặt anh. Cậu cắn cắn mặt anh biểu cảm vô cùng hưởng thụ tỉ như ăn được đồ ăn ngon. Anh bị hành động này của cậu làm cho bậc cười. Ai dô vợ anh đáng yêu chết đi được. Mới sáng sớm đã rắc thính tùm lum tùm la. Hắc hắc anh lại muốn yêu thương cậu nữa rồi a. Cố Ngao gian xảo lấy mặt đầy nước miếng ra. Anh thủ thỉ bên tai cậu:



" Em muốn ăn anh a! Không đời nào đâu. Em không có khả năng đấu lại anh đâu. Ngoan ngoãn làm vợ yêu bé bỏng của anh đi! Hắc hắc! "



Trang Dụ không còn cái gì gặm cắn có cảm giác mất mát nặng nề. Đã vậy trong mơ còn nghe tiếng đại sói xám nhà cậu trêu chọc. Trang Dụ tức tối vung tai, vung chân đạp mạnh một cái: " Đáng ghét! Đi chết đi! "



Cố Ngạo không kịp phòng bị, lãnh ngay một bạt tay và một đạp trí mạng cực đau ngay tiểu huynh đệ nhà mình. Anh nằm cong người tắt hẳng nụ cười, hít hà lấy tay che chở tiểu huynh đệ của mình. Miệng anh rên rĩ: " A! Đau chết tôi rồi! Trời ơi! Đợt này mình tiêu rồi sao! Không không không! Tôi chưa yêu thương bà xã đã mà. "



Cậu bị tiếng rên la của anh làm cho tỉnh giấc. Mặt cậu ngây thơ vô số tội nhìn anh nằm quằng quại kế bên. Cậu dụi dụi mắt, có chút lo lắng hỏi anh:



" Cố Ngạo! Anh bị làm sao vậy. Cả người anh đổ đầy mồ hôi rồi này! Anh ăn bậy bị đau bụng hả."




" Cha gạt người! Baba mà có chuyện gì cha chết chắc với tụi con! Mở cửa! Mở cửa! "



" Baba! Hu hu! Baba đuèng chết! "



Cả bốn đứa dốc hết toàn lực đập cửa rầm rầm, mong muốn giải thoát cho baba. Cố Ngạo mặt kệ ai đến phá đám chuyên tâm thực hiện hi hành án với cậu. Trang Dụ mơ màng trog sắc dục còn tai đâu mà nghe tiếng động nào khác. Hai người cứ thế trầm luân trong biển tỉnh mặt kệ những sinh linh bé bỏng đang kêu gào dữ dội.



Gõ cửa mãi không được, cả bốn nhóc mệt mỏi thở hồng hộc nằm xảy lai ngoài cửa.



Cố Minh thở gấp mắng: " Cha đáng ghét! Lát ra ngoài chết với tụi con. Hừ hừ! Anh em trứng thối đã sẵn sàng chưa!"



" Sẵn sàng!"



" Mau mai phục chuẩn bị tác chiến!". Tiểu Tinh ra lệnh



" Rõ thưa chỉ huy! ".



Có một vài thứ đang ngồi chờ đợi Vố Ngạo hưởng thụ. Chắc là tuyệt vời lắm đây! Chúc anh may mắn!