Hạnh Phúc Trong Bùn Lầy

Chương 32 :

Ngày đăng: 20:38 18/04/20


Mẹ anh Long và chị Hiền đang loay hoay gì trong bếp ấy.



- Làm thế này được ko?



- Bác yên tâm, chắc chắn dính luôn. Nghề của bọn cháu mà lị.



- Vậy cho thêm nhiều 1 tí.



- Ây ây, như này thôi là đủ tới sáng mới ngưng ấy. Tới lúc đó chúng ta xông vào bắt quả tang, đẹp mỹ mãn luôn bác ạ.



- Được,vậy cháu lo phía Linh, thằng Long thì để bác. Vụ này thành công bác đãi cháu ăn lớn.



- Vâng bác.



.....



Tối đó tầm 10h tôi chuẩn bị đi ngủ, chị Hiền lôi đâu ra bộ váy cực sexy đưa tôi.



- Linh, tao mới nhập mẫu này về, mày mặc xem như nào.



- Ơ, sao chị ko mang đi.



- Mày mang tao mới xem đẹp ko chứ. Đứng lên đi thử mau.



- Vâng.



Tôi đi vào trong, chị Hiền ngoài này mang chén nước yến chưng ra.



- Chị ơi, bộ này hở bạo quá chị ạ.



Chị Hiền nhìn Linh cười đắc ý, nghĩ thầm trong bụng " tao nhìn còn mê huống gì cha Long".



- Ừ, cũng được. Uống miếng yến đi, tao uống rồi.



- Vâng ạ.



Kế hoạch đâu vào đó, chị Hiền đi tới cầm 1 đoạn dây phía sau lưng.



- Linh nhắm mắt lại, đưa 2 tay ra trước, nay tao có quà cho mày.



- Quà ạ, thích thế. Tay e đây.



- Sát tay vào.



- Vâng.



Rất nhanh chóng chị Hiền đã trói 2 tay Linh lại.



- Chị, chị làm gì vậy.



- À, ko có gì, trò chơi thôi mà lên giường nằm, lên giường nằm nào.



- Chơi gì kỳ vậy chị, thả em ra nào.



- Im mồm vào, lên giường ngủ đi, tao vào giờ.



Chị Hiền chạy xuống nhà thấy mẹ anh Long vẫn đứng ngóng con nơi cửa.



- Anh Long chưa về hả bác.



- Bác hối rồi, về ngay ấy.



Vừa dứt lời xe anh Long đã đậu ngay trước cửa,hớt hãi chạy vào.
- Càng đông càng vui chứ sao con. Nhưng ý thằng Long thế nào?



- Mẹ nói sao con nghe vậy thôi.



Tôi ôm chầm lấy mẹ chồng tôi, bà quá tốt, quá thương tôi, ko giống như mẹ chồng trước. Đày đọa tôi đến là tội nghiệp.



Chị Hiền có vẻ ganh tỵ lắm.



- Linh thì sướng rồi, có chồng,có con, lại có bà mẹ chồng quốc dân. Chả bù cho ai đây.



Cả nhà cùng cười òa, rồi tôi quay sang gắp cho chị con tôm an ủi.



- Ko phải lo nha chị, tình yêu sét đánh là có thật nha, chỉ cần chạm tay là yêu luôn được.



- Thôi, tao xin, ko có đâu.



.....



Anh Bách cuối cùng cũng chịu dọn về đây ở sau bao lần năn nỉ. Vì anh ngại và vì 1 phần sợ ảnh hưởng đến tôi.



Anh Bách được vợ chồng tôi mua cho đôi chân giả robot nên việc đi lại thuận tiện hơn. Tôi đã thấy giọt nước mắt anh lăn trên má vì hạnh phúc, sau bao lâu chưa được đi bằng chính đôi chân của mình.



Chị Hiền chắc cũng để ý anh Bách lắm, vì nghe tôi kể anh ấy rất tốt, lại yêu thương vợ con nữa. Chị thích lắm,thương anh lắm, đàn ông trên đời hiếm thấy. Nhưng chị Hiền cũng giống như tôi, chị tự ti về thân phận của mình. Từ ngày anh về đây ở chị hay quan tâm anh nhưng đều cái kiểu nhờ tôi đưa hộ.



Hôm nay thật quái lạ, cái bóng đèn sao cứ chớp tắc thế kia. Chị Hiền bắc ghế leo lên sữa bóng đèn, vì đèn hơi cao nên chị phải nhón chân. Vừa lúc ấy anh Bách đi làm về, thấy chị Hiền như sắp ngã.



- Cẩn thận.



- Hả.



Vừa nói xong chị ngã thật, ngã đè lên luôn cả người anh, mặt đập vào cả ngực anh.



- Em có sao ko?



Chị Hiền đứng lên phủi phủi người rồi chạy mất. Nhưng ko quên ngoái đầu lại.



- Cảm.. cảm ơn anh.



Anh lắc đầu mỉm cười. Rồi những ngày tiếp theo đó thái độ 2 người vẫn lạ lắm.



Tôi mới huých tay hỏi anh Long.



- Anh có thấy 2 người họ lạ lạ ko?



- Ừ lạ thật ấy, kiểu giống mình ngày xưa ấy.



- Mình có cần giúp họ ko anh?



- Giúp bằng cách nào hả em.



- Cách cũ.



Anh nhìn tôi rồi cười kiểu khoái lắm.



Sau khi được vợ chồng tôi "giúp đỡ" thì họ cũng thành 1 cặp đôi hạnh phúc. Cuộc đời rổ rá hợp lại với nhau.



Còn anh Khoa, sau cái chết của H" Miên anh cũng bị nhà vợ đuổi đi. Đứa con chung thì nhà mẹ H" miên giữ lại nuôi. Sau nhiều lần van xin được ở lại ko thành, anh đã đi đâi cũng ko ai rõ nữa.



Người tốt thì luôn nhận được kết quả tốt, dù cuộc sống khó khăn trước mắt thế nào thì cũng đừng hại người khác. Ông trời có mắt cả đấy, biết ai tốt xấu để mà cho quả đắng hay ngọt.



- Hết-