Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Chương 128 : Cuộc gọi khó khăn

Ngày đăng: 11:45 19/04/20


“Bộp!”



Trang Noãn Thần cùng chiếc bình hoa trên bàn làm việc đồng thời run lên, nước tràn ra, đóa bách hợp lắc lư, mùi hoa tỏa ra càng nồng đậm.



“Trang Noãn Thần, chị vẫn luôn cảm thấy em làm việc rất ổn, nhưng sáng nay em bị trúng gió gì vậy? Chơi thuốc kích thích?” Tiếng nói của chị Mai gần như có thể hất tung thanh xà ngang trong phòng, âm lượng lớn do giận dữ sinh ra giống như sát thủ sắc bén trực tiếp đấm thủng màng tai của Trang Noãn Thần.



Trang Noãn Thần không giải thích chỉ cúi đầu, không cần nghĩ cũng biết ngoài cửa văn phòng có bao nhiêu cái lỗ tai đang áp vào nghe lén. Tính tình chị Mai rất nóng nảy, nhìn thấy cơ hội trao đổi tới tay rồi còn bị cô đánh mất thế này đương nhiên nổi giận, cô không oán thán nửa lời.



Chị Mai thấy bộ dạng cúi đầu nhận lỗi của cô, đè nén lửa giận trong lòng, đưa tay mở hộp thuốc lấy ra một điếu, châm lửa, sau khi rít một hơi nhả khói ra, lúc này mới bình ổn được xảm xúc, “Em và anh Giang đã biết nhau từ trước?”



“Em…” Trang Noãn Thần ngẩng đầu nhìn chị Mai, muốn phủ định, nhưng thoáng sửa miệng, nhẹ nhàng nói, “Em và anh ấy chỉ gặp nhau một lần, chỉ ngẫu nhiên thôi, lúc đó em cũng không biết thân phận của anh ấy.”



Tề Viện Viện là cô gái thông minh, e rằng cô ấy đã nghi ngờ tình huống xảy ra lúc sáng, Cao Doanh lại nhanh mồm nhanh miệng, chị Mai có thể dễ dàng hỏi rõ tình hình thực tế từ miệng hai người đó, cho dù không hỏi, chị Mai là người phụ nữ khôn khéo ra sao chứ, gạt chị ấy chuyện này chính là xem nhẹ chỉ số thông minh của chị ấy.



Chị Mai sau khi nghe cô nói như vậy thì hơi trầm tư suy nghĩ, sau khi rít một hơi thuốc rồi nhả khói, nhìn chằm chằm cô và nói, “Noãn Thần, em đã quen biết anh ta, như vậy tìm cơ hội lại lần nữa cũng khá dễ, chị không muốn những người khác chê cười bộ phận chúng ta.”



“Chị Mai, em…”



“Thời gian em vào công ty cũng không ngắn mà? Công ty có quy định của công ty, như vầy đi, nếu lần này em nắm được vụ này, em có thể được thăng chức tăng lương, em sẽ không từ chối chức vụ quản lý khách hàng cao cấp chứ, nhưng nếu không nắm được, vậy thì em có thể trực tiếp về nhà, hiểu ý chị không?” Chị Mai không cho cô cơ hội từ từ giải thích gì cả, nói kết quả một cách gọn gàng dứt khoát.



Đuôi lông mày Trang Noãn Thần hiện lên vẻ khó xử, nhưng vẫn gật đầu đồng ý, cô hiểu tính tình của chị Mai, nói một là một mà hai là hai.



***




“Cậu quăng bom đủ chưa.” Trang Noãn Thần và Hạ Lữ đều bị lời nói của cô chọc cười.



Gần 11h khuya, Trang Noãn Thần mới ra khỏi công ty, hít vào một hơi thật sâu, cảm giác lành lạnh của tiết thu làm nhói cả khoang mũi. Sau khi đợi Hạ Lữ và Ngải Niệm gọi xe đi rồi, cô mới chậm rãi lấy điện thoại ra, chần chừ một lúc mới nhấn gọi số điện thoại kia.



Sau khi đầu dây bên kia đổ hai tiếng chuông liền thông, giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên trong màn đêm.



“Anh Giang, là tôi… tôi muốn gặp anh.” Cô kéo lại ý thức đang say trong giọng nói của anh.



“Bây giờ à?” Dường như anh đang cười khẽ.



“Không, là ngày mai.” Trang Noãn Thần hết hồn, vội vàng sửa chữa, nói xong thì lại cảm thấy câu trả lời này có hơi đường đột, có lẽ là do giọng nói của anh trong màn đêm quá mức thu hút mới có thể làm cô hiểu lầm, liếm môi, “Ngày mai anh có thời gian không?”



Đầu dây bên kia im lặng mấy giây, lúc cô nghĩ rằng anh sẽ từ chối, tiếng nói trầm ấm lại xuyên qua màng nhĩ của cô, “Hai giờ chiều thì được.”



Anh đồng ý rồi?



Trang Noãn Thần hơi ngạc nhiên, còn có chút mừng thầm, sau khi cám ơn anh thì cúp máy.



Buổi đêm, hương thu càng đậm.



Nhìn đường phố xe qua xe lại, trong lòng cô âm thầm cổ vũ chính mình- Trang Noãn Thần, cố lên!