Hào Môn Kinh Mộng III: Đừng Để Lỡ Nhau

Chương 4169 : Người thông minh yêu người thông minh là điều vui vẻ

Ngày đăng: 11:47 19/04/20


Henry là một người đàn ông da trắng.



Nam Phi là nơi có rất nhiều màu da. Người da trắng ở mảnh đất này luôn chiếm lĩnh vị trí cao về kinh tế, chính trị. Mặc dù chính quyền Nam Phi mới được thành lập luôn cố gắng hoàn thiện và nâng cao vị trí của người da đen, thậm chí người da đen đã có quyền tham gia vào bộ máy chính trị, nhưng trên thực tế người da đen sống ở đây vẫn thuộc hạ tầng. Địa vị xã hội của họ không cao, rất nhiều con cái của người da đen vẫn không được đi học.



Henry là người phụ trách đấu thầu mỏ kim cương lần này. Trông ông ta tầm bốn mươi, năm mươi tuổi, để râu dê, mặc áo vest đi giày da khá cầu kỳ. Vừa ngồi xuống ghế trong phòng họp, ông ta đã châm một điếu xì gà. Làn khói thuốc bay nhẹ nhàng tự nhiên làm gương mặt không còn trẻ trung đó thêm mờ ảo. Đôi mắt màu nâu xám của ông ta khiến Tố Diệp nhớ tới bức tường gạch xám ở trấn Thiên Đăng.



Tại Nam Phi, rất nhiều mỏ khoáng sản đều là của tư nhân, chính phủ không có quyền can dự vào việc quản lý và xử lý những mỏ khoáng sản này. Chúng đương nhiên bao gồm cả mỏ vàng và mỏ kim cương. Mà cách để chủ mỏ có được mỏ khoáng sản của mình thì vô số kể, trong đó cũng không thiếu những thủ đoạn bạo lực. Trên đường tới bộ phận chi nhánh của Tinh Thạch, Tố Diệp đã được Niên Bách Ngạn cho biết, ngài Henry này không những là người phụ trách đấu thầu lần mà còn là một Sightholders. Cái gọi là Sightholders trên thực tế tương đương với tổng hội bán lẻ, tổng số Sightholders trên toàn thế giới chưa tới một trăm người. Hiện nay chín mươi phần trăm sản lượng kim cương trên thế giới đã bị DTC* lũng đoạn. Sightholders là những thương nhân kim cương và đá quý được DTC lựa chọn cẩn thận thông qua lý lịch hoặc theo cách cha truyền con nối. Người được vào DTC tiến hành chọn hàng sẽ có tư cách được mua với giá thấp nhất. Vì điều kiện hà khắc nên mỗi năm có rất ít người mới gia nhập.



*Giải thích thêm về Sightholders và DTC: De Beers là công ty kim cương hàng đầu thế giới hoạt động hơn 125 năm với 15 mỏ khai thác tại 4 nước. Cho tới thời điểm hiện tại, chưa công ty nào có khả năng thay thế vị trí dẫn đầu trên thị trường kim cương của De Beers. Thuộc tập đoàn De Beers là Công ty Thương mại Kim cương DTC, một chi nhánh phân phối kim cương thô. DTC cũng là nhà cung cấp kim cương lớn nhất trên thế giới, xét về mặt giá trị. DTC phân loại, đánh giá và sắp xếp kim cương thô được khai thác ở Botswana, Canada, Nam Phi và Namibia. Sightholders là những thương nhân có tư cách đi xem hàng. Mỗi năm DTC tổ chức đại hội xem đá quý, sẽ đưa ra một số lượng người để các công ty đá quý mỗi quốc gia cạnh tranh, người chiến thắng sẽ được tham dự đại hội này. Thương nhân đó có thể mua đá quý thô hoặc kim cương đã được cắt mài.



Trường hợp của Henry là cha truyền con nối. Bậc cha chú của ông ta cũng từng là những Sightholders lâu năm.



Đương nhiên, còn có một số thương nhân đủ số vốn cho phép, được tiến hành mua mỏ, ví dụ như Niên Bách Ngạn hay Kỷ Đông Nham. Như vậy họ sẽ không chịu sự khống chế của DTC. Việc này phải nhờ vào đôi mắt tinh tường và nhiều năm kinh nghiệm của những nhà đầu tư. Vì một khi không may mắn, đấu giá phải một mỏ rỗng, thì cũng đồng nghĩa với việc họ sẽ thân bại danh liệt.



Tố Diệp đi cùng với Niên Bách Ngạn tới gặp ngài Henry. Vừa bước chân vào phòng họp cô suýt nữa bị sặc khói thuốc. Trước giờ cô vẫn không chịu nổi mùi xì gà. Henry nhìn thấy Niên Bách Ngạn đến bèn đặt điếu xì gà sang một bên, đứng dậy bắt tay. Bên cạnh là Bella, có lẽ cô ta không ngờ Tố Diệp sẽ đến cùng, sau khi nhíu mày bèn nhìn sang Niên Bách Ngạn, rạng rỡ chào hỏi.



Henry nhìn sang phía Tố Diệp, hai mắt rực sáng, bộ râu dê cũng rung lên từng nhịp theo cảm xúc ngạc nhiên: “Anh Niên! Cô gái xinh đẹp này cũng là trợ lý của anh sao?”



Niên Bách Ngạn đang định trả lời thì Tố Diệp đã giơ tay ra trước mặt Henry, nụ cười trên môi dịu dàng như đóa hoa lê đầu cành ngày xuân: “Chào ngài! Tôi là cố vấn tâm lý được mời tới Tinh Thạch, Tố Diệp.”



Henry ngẩn người, đến cả Bella bên cạnh cũng sững sờ.



“Ngài Henry!” Tố Diệp từ đầu tới cuối vẫn giữ nguyên tay của mình.



“À… chào cô, chào cô!” Lúc này Henry mới có phản ứng, bắt tay lại với cô.



Niên Bách Ngạn đứng bên bình tĩnh mỉm cười, cho phép Tố Diệp tự giới thiệu. Rồi anh giơ tay ra: “Ngài Henry, mời ngồi!”



Sau khi ngồi xuống, Henry lại bất giác đánh giá Tố Diệp, ánh mắt có phần do dự: “Cô Tố còn trẻ như vậy mà đã trở thành cố vấn tâm lý của Tinh Thạch thật khiến người ta khâm phục, xin hỏi thầy của cô là…?”



“Tiến sỹ Adrian!”



Henry tròn mắt: “Tiến sỹ Adrian? Chính là vị tiến sỹ đã giành được mấy giải thưởng lớn của quốc tế trong lĩnh vực tâm lý học đó sao?”



“Đúng vậy! Ông ấy là thầy giáo của tôi.” Tiến sỹ Adrian hiện nay là chuyên gia tâm lý học khét tiếng trên thế giới, chuyên ngành hành vi học. Ông sinh ra trong một gia đình theo nghiệp tâm lý học, mấy đời đều nghiên cứu về tâm lý con người, là người liên tiếp thành công với những báo cáo tâm lý học do mình viết, được làm tài liệu giảng dạy cho các chuyên ngành tâm lý học toàn thế giới. Ông là một lão già tính cách quái đản. Tố Diệp không hề nói dóc. Hồi du học ở nước ngoài, khi nghiên cứu về hành vi học, thầy của cô chính là tiến sỹ Adrian. Chỉ có điều sau này cô lại đam mê chuyên ngành phân tích giấc mơ, nên người hướng dẫn cũng chuyển thành Đinh Tư Thừa.



Có thể nói cô là sinh viên được tiến sỹ Adrian yêu quý nhất, cũng là người học trò mà Đinh Tư Thừa tự hào nhất.




“Sự thật chứng minh chúng ta đang phối hợp chặt chẽ mà. Đổi lại là người đàn ông khác cũng chưa chắc đã hiểu em định làm gì.” Tố Diệp ngọt ngào khen ngợi.



Niên Bách Ngạn cười: “Cái miệng này của em vừa có thể khiến người ta cứng họng, cũng lại có thể khiến người ta như mở cờ trong bụng.”



“Biết anh là người thông minh rồi, nhưng chẳng qua em chỉ muốn giúp anh thôi mà.” Tố Diệp cãi lại.



Niên Bách Ngạn thỏa hiệp: “Được rồi! Vậy anh muốn nghe ý kiến của em.”



Tố Diệp cúi đầu khuấy cafe như đang suy nghĩ gì đó. Một lúc lâu sau cô mới ngẩng đầu lên nói với Niên Bách Ngạn: “Mặc dù em không biết nội dung bàn bạc chi tiết của hai người, nhưng có thể nhìn ra Henry rất muốn thúc đẩy lần đầu tư này. Có thể không phải chỉ với anh, mà là với tất cả các nhà đầu tư. Ông ta biểu hiện ra bên ngoài ngông cuồng tự đại, thực tế là từ ánh mắt và một số hành động vô thức đã để lộ sự bất an. Chuyện ông ta muốn che giấu là gì thì em vẫn chưa nghĩ ra.”



Niên Bách Ngạn xoa cằm, suy tư. Anh cũng gật đầu đồng ý với những lời cô nói: “Đây cũng là điều anh suy nghĩ mãi trong quá trình bàn bạc.”



“Niên Bách Ngạn! Anh bảo… vấn đề liệu có phải nằm ở mỏ kim cương của ông ta không?” Tố Diệp bất ngờ mạnh dạn đưa ra một giả thiết.



Niên Bách Ngạn giữ im lặng, khẽ nheo mắt lại.



Cô tiếp tục uống cafe, không nói thêm nữa.



“Đa phần nguồn tài nguyên khoáng sản ở Nam Phi đều thuộc sở hữu tư nhân. Ngoài những tài nguyên lớn đã bị nền kinh tế Anh Mỹ khống chế ra, các khoáng sản khác đều nằm trong tay những người sống ở Nam Phi. So với anh, Henry giao lưu với những người ở Nam Phi này nhiều hơn. Tình huống em đặt ra không phải là không thể.” Giọng Niên Bách Ngạn rất thấp: “Vì sự hỗn loạn quyền sở hữu tài nguyên khoáng sản sẽ dẫn tới đâu đâu cũng có những cái bẫy trong đầu tư. Ví dụ sản lượng khoáng sản, hay thậm chí làm giả hợp đồng.”



“Nếu như vậy chẳng phải rất phiền phức sao?” Tố Diệp có phần lo lắng. Không phải cô không biết vì mỏ kim cương đó, Niên Bách Ngạn đã đổ bao tâm huyết. Lỡ như xảy ra chuyện gì thật, anh phải ăn nói sao với hội đồng quản trị?



Ánh mắt anh vẫn rất bình thản: “Đương nhiên đây là tình huống phiền phức nhất. Còn một khả năng nữa, đó là có người cố tình muốn ông ta truyền tin tức.”



Tố Diệp nhíu mày nhìn Niên Bách Ngạn.



Niên Bách Ngạn không nói tiếp mà chỉ nhìn cô.



Cô chợt hiểu ra, hai mắt trợn tròn: “Anh muốn nói, Kỷ Đông Nham?”



“Thông minh!” Niên Bách Ngạn giơ tay, khẽ véo má cô cưng chiều.



Nhưng tâm trạng Tố Diệp bỗng trầm xuống. Nếu như cô đoán đúng thì cũng tức là sắp có một cuộc tàn sát đẫm máu vì lợi ích. Cô hiểu sự suy đoán của Niên Bách Ngạn. Ánh mắt né tránh của Henry còn có thể là một khả năng khác, đó là có người đã phá vỡ quy ước, tự nâng cao giá đầu tư trước mặt ông ta. Ông ta chỉ đang đóng kịch mà thôi. Mọi người đều lăn lộn trong thương trường bao năm nay rồi, vẫn có kẻ âm mưu lấy lùi làm tiến. Nếu là như vậy, thì Henry cố tình muốn Niên Bách Ngạn nhìn ra sự chần chừ của mình, mục đích là muốn Niên Bách Ngạn biết được đằng sau lưng còn có người trả giá cao hơn, ra hiệu cho Niên Bách Ngạn cũng phải nâng giá lên, như vậy anh sẽ trắng tay mà không kiếm được gì.



Người nhanh chóng muốn lật đổ Niên Bách Ngạn e là chỉ còn mình Kỷ Đông Nham mà thôi.