Hào Môn Kinh Mộng III: Đừng Để Lỡ Nhau
Chương 7314 : Lại có chuyện xảy ra
Ngày đăng: 11:48 19/04/20
Câu nói ấy của Niên Bách Ngạn khiến ánh mắt Khúc Nghệ ngập tràn kinh ngạc: “Thật sao?”
“Tôi không cần phải nói dối.” Ngữ khí của Niên Bách Ngạn rất ôn hòa. Anh cầm tách trà lên, khẽ nhấp một ngụm.
“Quá tốt rồi!” Khúc Nghệ mừng rỡ nhìn Diệp Ngọc.
Diệp Ngọc cũng vô cùng cảm kích với sự sắp xếp này, nhưng vẫn còn chút lo lắng: “Sau khi hai chúng ta ly hôn, e là người bên ngoài sẽ tranh chấp chỗ cổ phần trên danh nghĩa của hai chúng ta. Nhất là mấy cổ đông đó, thế nên chỗ tài sản chung của vợ chồng…”
“Tôi chỉ lấy một phần của nhà họ Niên. Sau khi hai chúng ta tuyên bố ly hôn với bên ngoài, tôi cũng không có quyền lấy đi thứ gì của nhà họ Diệp cả.”
“Xin lỗi anh…” Diệp Ngọc bỗng dưng cảm thấy áy náy.
Niên Bách Ngạn không bộc lộ quá nhiều cảm xúc cũng không nhìn biểu cảm áy náy của cô ta. Hương trà nhạt nhòa vòng quanh đầu ngón tay anh, nơi đáy mắt vẫn luôn là vẻ bình thản, tĩnh lặng trước mọi sóng gió.
Rất lâu sau anh mới khẽ nói: “Tinh Thạch là tâm huyết của hai gia đình Niên, Diệp. Tôi hiểu mục đích ban đầu bố em muốn hai chúng ta kết hôn. Cả em và Diệp Uyên đều không theo nghiệp kinh doanh, chú hai em lại không có đầu óc kinh doanh. Thế nên chỉ cần hai chúng ta có con, đứa trẻ đó sẽ trở thành người thừa kế duy nhất cả tập đoàn Tinh Thạch. Tới ngày nó ngồi được lên chiếc ghế đó, tập đoàn Tinh Thạch cũng không còn phân rõ là của nhà họ Diệp hay nhà họ Niên nữa. Tiếc là, người tính không bằng trời tính, đời người không thể vượt quá quá nhiều suy đoán và thử thách.”
“Lúc đó, cả hai chúng ta không ai ngờ sự việc lại tới nông nỗi này.” Diệp Ngọc nhìn Niên Bách Ngạn, gương mặt nhỏ nhắn chất chứa tình cảm: “Dù sao thì cũng cảm ơn anh, Bách Ngạn! Cảm ơn anh từ lúc biết được chuyện của em và Khúc Nghệ đã luôn giúp chúng em giữ kín bí mật này. Trước đây em hiểu lầm anh rồi.” Cô ta đã từng nhầm tưởng rằng Niên Bách Ngạn đã nói chuyện này cho Tố Diệp.
Niên Bách Ngạn khẽ lắc đầu, đặt tách trà xuống: “Tôi chỉ hy vọng từ hôm nay trở đi mọi sự đều được bình yên.”
Bên này Khúc Nghệ lại chìm vào một nỗi bất an mơ hồ. Khúc Nghệ khẽ chạm nhẹ vào Diệp Ngọc: “Còn phía cô nhà, phải giải thích thế nào?”
Diệp Ngọc nghe xong cũng thấy lo lắng đôi chút. Cô ta thật sự đau đầu về mẹ mình, bất giác nhìn Niên Bách Ngạn: “Làm sao đây? Em lo bà sẽ làm ầm lên.”
Đây cũng là điều Niên Bách Ngạn phải đề phòng. Anh đang định lên tiếng, điện thoại bên cạnh Diệp Ngọc bỗng vang lên. Trong không gian u tịch này, tiếng chuông ấy vô cùng đinh tai, nó làm cô ta giật nảy mình, tay chợt run lên. Cô liếc nhìn vào màn hình, nói bằng khẩu hình mình: Mẹ em!
Niên Bách Ngạn ra hiệu cho cô ta nhận máy.
Diệp Ngọc gật đầu, rồi ấn nút nghe máy.
Đầu kia nói với tốc độ cực nhanh, hình như là đã xảy ra chuyện gì. Diệp Ngọc chẳng chen vào được một câu. Tới khi Nguyễn Tuyết Mạn nói được một nửa, cô ta bỗng trợn trừng mắt, sắc mặt lập tức trắng bệch!
Cùng thời điểm ấy, ở một nơi khác.
Tố Diệp cong môi: “Vì cậu đã đắc tội với tôi.”
Cậu ta mím chặt môi, không nói gì.
“Cậu rất thích ô tô, thế nên hôm đó đã lái xe đua của anh trai ra đường, kết quả bị cảnh sát bắt.”
Niên Bách Tiêu nhìn cô khó chịu.
Thấy cậu ta không chịu lên tiếng, Tố Diệp nhún vai: “Thôi được rồi! Nếu cậu đã không muốn trả lời câu hỏi này, vậy tôi đổi câu khác.”
Niên Bách Tiêu nhìn cô đầy cảnh giác như một con thỏ con.
“Tại sao cậu lại về nước?” Tố Diệp sát lại trước mặt cậu ta, hai tay khoanh trước ngực, nhìn ngắm cậu ta từ trên xuống dưới.
Cậu ta rõ ràng rất bực bội.
“Cậu về nước nhưng lại kiên quyết không tới Tinh Thạch làm việc, xem ra không phải liên quan tới công việc. Rốt cuộc là vì nguyên nhân gì?” Cô truy hỏi.
Môi Niên Bách Tiêu mím rất chặt, mãi một lúc sau mới hằn học đáp lại một câu: “Mũi chị là giả, không phải, tôi không cần chịu trách nhiệm!” Dứt lời, cậu ta tức giận quay người bỏ đi.
Tố Diệp ngẩn ra giây lát mới hiểu cậu ta vừa nói cái gì. Thấy cậu ta bỏ đi dứt khoát, cô hét lên phía sau: “Làm sao cậu biết mũi tôi không phải là giả? Tôi cho cậu hay, để quyến rũ anh trai cậu, tôi đã phải tốn rất nhiều tiền để phẫu thuật thẩm mỹ đấy!”
“Nhiều lời!” Cách một khoảng khá xa, cậu ta hét lớn về phía cô, thái độ dữ dội: “Không có liêm sỉ!”
Tố Diệp phát hiện lúc chửi người khác, sao tiếng Trung của cậu ta lưu loát thế. Cô đang chuẩn bị đuổi theo, tiếp tục khiển trách, tiện thể tìm hiểu nguyên nhân thực sự của việc cậu ta về nước, điện thoại lại vang lên đúng lúc này. Cô lấy ra xem, hóa ra là Niên Bách Ngạn.
Cô phấn khởi định nói với anh mình đã tìm được Niên Bách Tiêu rồi, ai ngờ anh lên tiếng trước, giọng nói trầm mạnh: “Chú hai em trúng độc vừa được xe cấp cứu chở đi. Đến nhà họ Diệp một chuyến đi, ngay lập tức!”
~Hết chương 314~
*Lảm nhảm: Lễ tết thế đủ rồi nhá, ngày mai trở lại bình thường
"Bách Ngạn! Sao em không gặp anh từ đầu nhỉ, chưa biết chừng em sẽ yêu anh thật."