Hào Môn Kinh Mộng III: Đừng Để Lỡ Nhau
Chương 8371 : Clip đáng giá 50 triệu
Ngày đăng: 11:48 19/04/20
Sau khi Hứa Đồng rời khỏi phòng làm việc, Niên Bách Ngạn mới mở phong thư ra.
Từ trong rơi ra một thứ gì đó.
Niên Bách Ngạn cầm lên xem, là một chiếc USB.
Anh khẽ nhíu mày, rồi cắm USB vào máy tính.
Trong file tài liệu chỉ có một clip với tiêu đề: Clip đáng giá 50 triệu.
Niên Bách Ngạn mở nó ra.
Hình ảnh lập tức xuất hiện.
Là một khung cảnh tối mò, ồn ào vô cùng.
Từ góc của máy quay, có lẽ có người lén mang máy quay theo người. Dọc đường người này xuyên qua khắp những nhà hàng nhấp nháy đèn xanh đỏ, vào trong một con ngõ, sau đó dừng lại.
Từ xa nhìn lại, trong ngõ có khoảng năm sáu người đang đứng.
Ống kính dần dần được kéo lại gần.
Mấy người đó cũng được quay rõ nét hơn. Ai nấy đều ăn mặc rất lập dị, có một người sau lưng còn đeo một cây ghita bass, trông mấy người này có vẻ là ca sỹ chính của một quán bar nào đó.
Họ đang thay phiên nhau hút thứ gì đó.
Khi ống kính được kéo lại gần hơn chút nữa, thì thứ trong tay họ cũng rõ ràng hơn.
Là một vật thể màu trắng dạng bột, giống như một thứ bột trắng gì đó.
Chỉ có một người không tham gia. Người đó dựa vào tường, thái độ thiếu nghiêm túc, hai tay đút túi quần, từ trong miệng rơi ra một chiếc tăm, nhìn mấy người bọn họ không biết đang nói cái gì.
Niên Bách Ngạn nhìn thấy thằng bé đút tay vào túi quần đó không phải ai khác, chính là em trai anh, Niên Bách Tiêu!
Đoạn clip đầu tiên kết thúc, trước mắt trắng một màu, ngay sau đó đoạn clip thứ hai được phát.
Hình ảnh rất hỗn loạn, lảo đảo lung lay, có lẽ là đang trên đường quay trộm. Không, có lẽ là đang bám theo một thứ gì đó.
Rất nhanh, trong hình nghe thấy một tiếng “tách”, là tiếng chụp ảnh.
Sau đó có tiếng bước chân vọng tới.
Vang lên là một thanh âm không thể quen tai hơn: Mày muốn chết à?
So với sự xa xỉ hào nhoáng của người phụ nữ, Diệp Uyên ăn mặc lại rất tùy hứng.
Bên trên là chiếc áo khoác ngoài màu xám bạc, cổ tim, bên trong kết hợp cùng chiếc áo sơ mi với những hoa văn tím đen xen kẽ. Cúc áo trên cùng của áo sơ mi được mở ra, trông có vẻ rất tùy tiện. Phía dưới là một chiếc quần bò được đánh bạc, làm cũ, để lộ chiếc thắt lưng màu đông được thiết kế rộng rãi. Dưới chân là đôi giày thể thao nhạt màu.
Người phụ nữ thân mật khoác tay Diệp Uyên, nũng nịu hỏi: “Bạn gái của anh à?”
Diệp Uyên gật đầu, ánh mắt không rời khỏi Lâm Yêu Yêu.
Bầu không khí có chút ngượng ngập.
“Có tiện trò chuyện mấy câu không?” Diệp Uyên chủ động mời.
Lâm Yêu Yêu khẽ gật đầu, rồi quay sang nhìn Đinh Tư Thừa. Đinh Thư Thừa hiểu ra, đứng dậy, nhìn Lâm Yêu Yêu khẽ nói: “Xong việc thì gọi điện cho anh!”
“Vâng!”
Đinh Tư Thừa đi ra khỏi quán cafe.
Diệp Uyên lấy ví tiền, rút ra một chiếc thẻ đưa cho cô gái bên cạnh: “Đi mua mấy thứ em thích đi!”
“Uyên…” Cô ta dài giọng vẻ không tình nguyện: “Người ta muốn anh đi cùng cơ!”
“Nghe lời!” Diệp Uyên nói.
Cô ta đành phải cầm lấy chiếc thẻ.
“Muốn uống gì?” Sau khi Diệp Uyên ngồi xuống chỗ của Đinh Tư Thừa, Lâm Yêu Yêu khẽ hỏi.
Diệp Uyên suy nghĩ rồi giơ tay gọi phục vụ: “Một ly cafe Classic.”
~Hết chương 371~
*Lảm nhảm: Mình nghĩ sau chương hôm nay mình thông báo truyện HE được rồi, để cả nhà yên tâm đọc truyện ^^
*Mai ai không thích Uyên Yêu có thể bỏ qua*
"Anh em? Kéo em đi hút chích ma túy thì gọi là anh em phải không?"
"À, tôi còn chưa biết tên cô là gì đấy? | Em là An Tịnh!"
"Anh vẫn còn yêu cô ấy phải không?"