Hào Môn Nữ Phụ Không Muốn Có Tình Yêu
Chương 38 : Gặp Hứa Vi Nhân
Ngày đăng: 09:37 18/04/20
Cách bốn năm, Hứa Vi Nhân từ nước ngoài trở về, ảnh chụp ở sân bay chấn động mọi người.
Fans chia làm ba loại.
Mới vừa vào giới giải trí không lâu, ví dụ như Giang Niệm loại này, chưa từng nghe nói qua Hứa Vi Nhân, đối loại tin tức này khinh thường nhìn lại.
Loại thứ hai, là fans bốn năm trước của Hứa Vi Nhân. Tuy rằng hiện giờ phong cảnh không còn như xưa, nhưng tin tưởng vững chắc Hứa Vi Nhân là vương giả trở về, nhất định có thể tái hiện lại ngày xưa huy hoàng.
Loại thứ ba, là những người không có hứng thú đối với cô, từng chứng kiến hình ảnh bốn năm trước, cũng chứng kiến hình ảnh thay đổi trong suốt bốn năm nay, giới giải trí đổi mới nhanh như vậy, lúc này Hứa Vi Nhân trở về lại như thế nào, cô ta không phải người không thể thay thế.
Loại fans thứ hai cùng loại fans thứ ba ồn ào đến túi bụi.
Nhưng mặc kệ như thế nào, thông tin Hứa Vi Nhân trở về là có thật.
Trong khi mọi người nhón chân chờ thông tin Hứa Vi Nhân trở về giới giải trí, một tháng đi qua, hai tháng đi qua, một chút tin tức cũng không có.
Hình ảnh sân bay hai tháng trước giống như một viên đá nhỏ rớt vào mặt hồ bình tĩnh, kích thích một làn sóng nhỏ, sau khi mặt nước tĩnh lặng, lại không một tiếng động biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Hứa Vi Nhân trầm ổn, ở phim trường xa xôi, Hứa Tân Di cũng trầm ổn, hành động như ngày thường, ban ngày đóng phim, buổi tối video call chụt chụt với Dịch Dương. Tuy rằng trong lòng tràn ngập kích động cùng chờ mong việc Hứa Vi Nhân về nước, nhưng cô là diễn viên, có chức nghiệp đạo đức.
Chính là trời có sập xuống, cũng phải chờ cô hoàn thành bộ phim này rồi lại nói sau.
"Tân Di, lại đây, nhìn đứa nhỏ này thử xem có quen mặt không"
Đứa bé? Hứa Tân Di lập tức nhìn qua ngay.
Các bạn hiện đang đọc truyện tại trang Wattpad của editor Gái già thích ngôn tình. https://www.Wattpad.com/story/206493711-nhà-giàu-nữ-phụ-không-nghĩ-có được-tình-yêu
Là một bé trai mặc trang phục cổ trang, ước chừng ba bốn tuổi, mở to một đôi mắt trong suốt, không hề chớp mắt nhìn cô, thật sự rất ngoan.
"Đây là?"
Đạo diễn Từ nửa nói giỡn, nói câu: "Con trai của cô và Hàn Kiêu."
Hàn Kiêu đang ngồi xem kịch bản nhìn sang ngay lập tức.
"Được rồi, không đùa hai người nữa, đây là con trai của Thích Minh Nguyệt và Triệu Tử Hành, chạy nhanh chuẩn bị một chút, đợi lát nữa quay cảnh cuối rồi."
Hứa Tân Di trừng mắt nhìn đạo diễn Từ, ngồi xổm xuống, nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ mềm mụp của cậu bé: "Cậu bạn nhỏ, con tên là gì? Mấy tuổi rồi?"
Giọng của con nít mềm mềm mại mại, lại cực lực nghiền ngẫm từng chữ một, nói rõ ràng từng lời nói, cực kỳ đáng yêu.
"Con tên là Chu Thành Thành, năm nay ba tuổi."
"Vậy con có biết đợi lát nữa muốn làm cái gì không?"
"Biết".
Cậu bạn nhỏ ngoan ngoãn mà nói: "Đóng phim."
"Ngay cả đóng phim con đều biết?"
"Là mẹ dạy."
"Thật ngoan!"
Mấy bạn nhỏ ba bốn tuổi thật đúng là đáng yêu, không gây chuyện không ồn ào sẽ không bị ghét, không biết con trai Hứa Vi Nhân có đáng yêu như vậy hay không?
Nhân viên tại hiện trường làm tốt phân đoạn chuẩn bị quay.
Hứa Tân Di ngồi ở trên bàn đu dây, trong lòng ngực ôm cậu bạn nhỏ đáng yêu, chậm rì rì đong đưa bàn đu dây.
Ánh mặt trời vào đông vừa đủ nhiệt độ, chiếu ánh sáng ấm áp khắp Ngự Hoa Viên hoang vu, cái ấm giữa mùa đông lạnh giá thấm vào ruột gan.
Những lời hát đồng giao trong hoa viên phát tán ra bốn phía, màn ảnh chuyển hướng ra phía ngoài hoa viên, Hàn Kiêu mặc cẩm y, nghe tiếng ca ngừng chân lại, thái giám thị vệ đi theo phía sau sôi nổi lui ra.
Anh nhẹ nhàng đi vào Ngự Hoa Viên.
Đề cập tên này, Hứa Vi Nhân có hơi hơi xuất thần, như chìm vào trong dĩ vãng.
Cô cũng không có nói lời nào.
Im lặng trong một thời gian dài làm Hứa Tân Di cực kỳ tức giận.
"Thật là Dịch Dương? Hứa Vi Nhân, cô thật là mưu mô xảo quyệt, muốn dùng con trai làm lợi thế gả vào nhà họ Dịch phải không?"
"Tôi không hiểu rõ, Hứa tiểu thư lời này là có ý gì?!"
"Tôi có ý gì? Đừng giả đò, cô cho rằng tôi không biết cô đang nghĩ cái gì sao? Tôi nói cho cô, tôi và Dịch Dương đã kết hôn hai năm, cô cảm thấy mẹ và ông của Dịch Dương sẽ để một con tiểu tam bước vào cửa nhà họ Dịch sao?"
"Cô và Dịch Dương... kết hôn?"
Các bạn hiện đang đọc truyện tại trang Wattpad của editor Gái già thích ngôn tình. https://www.Wattpad.com/story/206493711-nhà-giàu-nữ-phụ-không-nghĩ-có được-tình-yêu
Nhìn Hứa Vi Nhân kinh ngạc, Hứa Tân Di cao ngạo nâng lên cằm: "Cô còn không phải là muốn tiền sao? Tôi có tiền, tôi cho cô, nói đi, cô muốn bao nhiêu mới đồng ý rời khỏi Dịch Dương, mới có thể dấu chết chuyện con trai vào trong bụng?"
Hứa Vi Nhân sửa sang lại biểu tình của bản thân, khép hờ mi dịu dàng cười: "Thì ra Hứa tiểu thư tìm tôi, chính là vì việc này?"
"Bằng không đâu? Chẳng lẽ cô muốn trở lại giới giải trí? Không quan hệ, tôi có thể giới thiệu mấy nhân vật cho cô, đủ nuôi sống bản thân cô cùng con, chỉ cần cô ngậm chết chuyện này ở trong lòng."
Hứa Vi Nhân im lặng không nói gì.
Ngồi ở chỗ kia, như là một đóa hoa trắng không tranh không đoạt với đời.
Hứa Tân Di ấn đường hơi nhếch.
Đóa hoa trắng này cho cô có cảm giác diễn còn tốt hơn cô?
Không được!
Không thể thua!
Nhân vật nữ phụ độc ác này là của cô, quyết không thể bại bởi đóa hoa trắng này!
Hứa Tân Di móc ra một thẻ ngân hàng từ trong túi xách, ném xuống trước mặt Hứa Vi Nhân, ỷ vào chính mình có mấy đồng tiền dơ bẩn không để người phụ nữ trước mắt vào mắt.
"Tiền trong card cũng đủ cô sống hơn nửa đời, làm người, vẫn là muốn đủ, đừng quá tham."
Hứa Vi Nhân coi thường tấm thẻ ngân hàng kia, khinh thường nhìn lại.
"Cô nói, bao nhiêu tiền cô mới đồng ý rời khỏi Dịch Dương?"
Hứa Vi Nhân cũng không phủ nhận cũng không cự tuyệt, cô nói: "Năm mươi triệu."
"Năm mươi triệu?"
Hứa Tân Di cười: "Cho nên cô đây là cam chịu đứa bé đó là của Dịch Dương? Cô xác định năm mươi triệu là có thể rời khỏi Dịch Dương?"
Hứa Vi Nhân nhìn Hứa Tân Di mỉm cười, xem như cam chịu.
Hai người mắt đối mắt, không chút nào lùi bước.
Một giây, hai giây.
Các bạn hiện đang đọc truyện tại trang Wattpad của editor Gái già thích ngôn tình. https://www.Wattpad.com/story/206493711-nhà-giàu-nữ-phụ-không-nghĩ-có được-tình-yêu
Hứa Tân Di lấy tấm thẻ ngân hàng trên bàn bỏ ngược vào túi xách, bình tĩnh đứng dậy, cầm túi xách LV giới hạn cô mới mua lên, ở trong ánh mắt nghi hoặc của Hứa Vi Nhân, sạch sẽ lưu loát nói: "Chúc hai người hạnh phúc."
Phụt!
Năm mươi triệu?
Tên chó đó xứng sao?
Hết chương 38