Hào Môn Nữ Phụ Không Muốn Có Tình Yêu

Chương 50 : Kết quả ADN

Ngày đăng: 09:37 18/04/20


Hứa Tân Di gần nhất có hơi nổi.



Hướng gió trong giới giải trí thay đổi trong nháy mắt.



Nữ diễn viên trà trộn trong giới giải trí mười năm bỗng nổi tiếng trong một đêm, khắp đại giang nam bắc ai cũng biết đến, từ một diễn viên nghèo túng, giờ đâu đâu cũng nhắc tên cô.



Danh tiếng của Hứa Tân Di từ trước đến nay không được tốt, khắc nghiệt kiêu ngạo là fans công nhận, thời gian trước bị đoạt tài nguyên, giới giải trí không ít người cho rằng Hứa Tân Di đây đá tới ván sắt, tiền đồ đã đến hồi kết thúc.



Bộ phim truyền hình《 Nhật ký thăng chức của Bối Bối》vừa lên sóng, Hứa Tân Di ngược gió lật bàn, chất lượng không tính hoàn mỹ, nhưng ở thị trường phim ảnh trong hai năm nay, tiết tấu cùng cốt truyện cộng với kỹ thuật diễn của diễn viên, đều thuộc hạng nhất.



Phía nhà sản xuất cũng thông minh, mắt thấy nhiệt độ một ngày so với một ngày càng cao, nhân cơ hội mua không ít thủy quân và rating, danh tiếng và khí thế của Hứa Tân Di cũng ăn theo bộ phim truyền hình này mà không ngừng tăng vọt.



Đạo diễn mang theo kịch bản đến gặp An Nhã muốn hợp tác với cô được An Nhã để đầy trên bàn làm việc của cô, cô căn bản không có thời gian để xem.



Cùng lúc đó, có không ít nhãn hiệu cũng tìm tới cô, hy vọng có thể cùng nhau hợp tác làm đại ngôn sản phẩm.



Đây là lần đầu tiên có nhãn hiệu chủ động tìm tới cô. Các bạn hiện đang đọc truyện tại trang Wattpad của editor Gái già thích ngôn tình. https://www.Wattpad.com/story/206493711-nhà-giàu-nữ-phụ-không-nghĩ-có được-tình-yêu



Cũng không phải nhãn hiệu bình dân bình thường mà là những thương hiệu có tiếng dành cho giới có tiền trong nước.



"Ngôi sao lớn, mau tới đây, nhìn mấy cái nhãn hiệu này xem, em muốn lâm hạnh cái nào?" Từ sau khi Hứa Tân Di nổi lên, An Nhã luôn thích trêu chọc cô, luôn miệng kêu cô là ngôi sao lớn.



"Vất vả cho thiên hạ đệ nhất quản lý An rồi." Hứa Tân Di đáp lễ.



"Không vất vả."



"Vậy chị cảm thấy nhãn hiệu nào càng thích hợp?"



"Đưa cho em xem đều là những nhãn hiệu đã thông qua phân tích và đánh giá của đội ê kíp, em có thể tùy hứng lựa chọn trong cái đống đó, đương nhiên, nếu em muốn toàn bộ đại ngôn, hẳn là cũng không thành vấn đề."



Hứa Tân Di nhìn kỹ, liếc mắt một cái, mấy nhãn hiệu tìm cô làm đại ngôn, ánh mắt đánh giá qua lại, nhìn một logo nhãn hiệu trong đó, cười.



"Cái này rất không tồi, mức độ nổi tiếng đứng hàng thứ ba trong nước, sản phẩm cũng không tồi, nó đi."



An Nhã như nhìn thấu ý đồ của Hứa Tân Di, hỏi lại: "Em xác định?"



"Đương nhiên, chị quá rành em rồi mà, em là một đứa vô cùng mang thù nha."



Ăn cơm dùng bữa không có hại là tín ngưỡng trong đời của Hứa Tân Di.



Cho dù có hại, quân tử báo thù mười năm không muộn, không sai, cô giống như những gì bên ngoài nói, lòng dạ từ trước đến nay đều rất nhỏ.



Hôm nay cô đánh tôi một cái tát, tìm cơ hội tôi nhất định đùa chết cô.



Lần trước bị Hứa Vi Nhân đoạt đại ngôn, Hứa Tân Di đã kéo nhãn hiệu kia vào sổ đen.



Ngay từ đầu đã ấn định muốn chụp hình phỏng vấn cho tạp chí 《 thời thượng tuần san 》, bởi vì nam diễn viên kia cự tuyệt hợp tác với cô, cho nên tạp chí dứt khoát thay đổi người, sửa thành Hứa Vi Nhân.



Tuy rằng lần đó tạp chí 《B?W》mời cô mới đỡ nhục, nhưng Hứa Tân Di cũng không ngại ghi tạc mối thù này trong lòng.



Mà nam diễn viên cự tuyệt chụp tạp chí với cô gọi là Tạ Trì.



"Em đó, lúc trước quay phim chung với Tạ Trì bớt lo chuyện bao đồng thì đã tốt"



An Nhã lắc đầu thổn thức: "Bạch nhãn lang sẽ không biết cảm kích người khác."



*Bạch nhãn lang: sói mắt trắng, thường dùng cụm từ này để chỉ loại người không biết ơn nghĩa, tính tình hung tàn.



Lúc trước, Hứa Tân Di tham gia bộ phim truyền hình đầu tiên do đạo diễn Từ chế tác và đạo diễn. Tạ Trì đóng vai nam phụ thứ hai, hình tượng thâm tình, yêu chết nữ chủ, vì nữ chủ nguyện hy sinh tất cả.



Nếu Tạ Trì có một gương mặt nam phụ thâm tình hay ánh mắt dịu dàng thì không nói, đáng tiếc gương mặt cùng thần thái của anh ta lại trái ngược hoàn toàn với hình tượng nam phụ thâm tình. Các bạn hiện đang đọc truyện tại trang Wattpad của editor Gái già thích ngôn tình. https://www.Wattpad.com/story/206493711-nhà-giàu-nữ-phụ-không-nghĩ-có được-tình-yêu



Huống chi, trong kịch bản, nam phụ thứ hai vì nữ chủ mà chết, kỹ thuật diễn không sâu, không có nhiều tình tiết để phát huy như nam phụ thứ ba, giai đoạn trước kiệt ngạo sau nhẫn nhục, phân vân rối rắm giữa tình yêu và sự nghiệp, nhân vật này sẽ đi vào lòng khán giả hơn là nam phụ hai thâm tình.



Lúc ấy, cô vừa nhìn thấy Tạ Trì đã cảm thấy bản tính của cậu ta kiệt ngạo khó thuần, giống y hình tượng của nam phụ thứ ba, thấy tiếc cho Tạ Trì, vì không có đất diễn để cậu phát huy đúng thực lực của bản thân. Nên cô mới nói với đạo diễn Từ, kiến nghị đổi Tạ Trì từ nam phụ hai thành nam phụ ba.



Tuy rằng suất diễn có ít hơn nam phụ hai, nhưng nhân vật lại có thiện cảm hơn nam phụ hai, diễn tốt, nhất định có thể nổi.



Sau đó, kết quả giống như cô dự đoán, nam chính và nam phụ hai trong bộ phim này không nổi, nhưng Tạ Trì lại bởi vì đóng vai nhân vật nam phụ thứ ba mà một lần là nổi tiếng.



Hứa Tân Di làm chuyện tốt từ trước đến nay không thích để lại tên. Lúc ấy, cô chỉ thuận miệng kiến nghị với đạo diễn Từ một câu, như thế nào sẽ biết Tạ Trì vẫn luôn tưởng cô cố ý làm khó dễ anh ta, thay đổi từ nam hai thành nam ba.



Nhưng nghĩ lại cũng có thể hiểu, lúc ấy danh tiếng của cô đã không tốt, ở giới giải trí hoành hành ngang ngược, anh ta sẽ cho rằng như vậy cũng không có gì đáng trách.



Nhưng anh ta dám bắt tay với Hứa Vi Nhân ngáng chân cô?



Mối thù này, cho tới bây giờ Hứa Tân Di không muốn tiếp tục nhịn nữa.



"Hỏi phía nhãn hiệu xem khi nào đàm phán chuyện đại ngôn, quyết định xong thời gian lại cho em biết."



"Ok. Hôm trước chị đưa cho em tập folder kia, em xem xong chưa? Có ý nghĩ gì hay không?"



"Xem xong rồi!"



Hứa Tân Di từ một chồng tư liệu trên mặt bàn rút ra mấy tờ, đưa cho An Nhã: "Tìm thời gian chúng ta cùng nhau hẹn mấy người này, nhìn mặt thật ngoài đời rồi quyết định chính xác sau."



"Không thành vấn đề, để đó cho chị."



"Còn nữa, phía Giang Niệm chị sắp xếp ra sao rồi?"



Hai nghệ sĩ trong tay cùng nhau cất cánh, gần đây tinh thần và sắc mặt An Nhã không tồi, cười nói: "Yên tâm đi, hiện tại cậu nhóc chính là một cái bánh bao thơm tho, gameshow mời không ngừng, đi con đường gameshow là đi đúng rồi."



"Nhưng chị cảm giác gần đây cậu nhóc có chút kỳ quái."



"Kỳ quái?"



Hứa Tân Di như suy nghĩ điều gì đó. Các bạn hiện đang đọc truyện tại trang Wattpad của editor Gái già thích ngôn tình. https://www.Wattpad.com/story/206493711-nhà-giàu-nữ-phụ-không-nghĩ-có được-tình-yêu



"Lúc trước, vừa đến công ty khẳng định sẽ tìm em hỏi thăm hai ba câu, hiện tại đến công ty chỉ đâm đầu vào phòng luyện tập, không chịu nói chuyện với em nữa, nhìn rất u ám, cảm giác như thay đổi thành người khác, em suy nghĩ, có cần tìm cậu nói nói chuyện hay không?"



"Nói? Nói chuyện gì?"



Hứa Tân Di không quá muốn nói, thật ra cũng chỉ là suy đoán mà thôi. Chẳng lẽ muốn cô nói, cô hoài nghi một cậu nhóc mười tám tuổi như Giang Niệm yêu thầm một bà chị hai mươi tám tuổi như cô?
Nhưng anh cũng cố gắng đứng im nghe cô nói một hồi, cố gắng lắng nghe tiếng lòng của cô nhưng không nghe được âm thanh gì.



"Ông xã, anh làm sao vậy?"



"Không có việc gì."



Dịch Dương lấy đồ bước vào phòng tắm thay quần áo.



Sau khi tắm rửa xong, anh đẩy cửa ra, Hứa Tân Di đã bưng một ly nước trái cây đưa tới trước mặt anh.



"Ông xã, chắc anh cũng khát nước rồi hen, đây là nước ép trái cây em đặc biệt làm cho anh đó, thuần thiên nhiên không bỏ đường, anh uống nhanh đi, đừng để lâu, coi chừng ô xy hóa?"



Ánh mắt Dịch Dương đặt ở ly nước trái cây kia, tay do dự, không biết có nên cầm lấy hay không.



Sau một lúc lâu mới hỏi: "Hứa Tân Di, cô muốn làm gì cứ việc nói thẳng!"



"Em không muốn cái gì hết nha!"



Hứa Tân Di nhét ly nước trái cây vào trong tay anh, lại đẩy anh ngồi xuống: "Ông xã, hai ngày sau anh có thời gian hay không?"



Tới tới.



Anh biết ngay mà, cảm thấy Hứa Tân Di đang chuẩn bị làm chuyện gì đó rất xấu xa.



Dịch Dương bình tĩnh, nét mặt như thường, hỏi: "Có chuyện gì?"



"Tuần lễ thời trang Paris..."



"Muốn đi? Ngày mai tôi sắp xếp cho cô, còn có chuyện gì nữa không?"



Hứa Tân Di muốn nói lại thôi: "Không phải! Tuần lễ thời trang Paris mời em đến tham dự, không cần anh sắp xếp cho em làm gì nữa đâu!"



Dịch Dương thấy lạ, lại hỏi tiếp: "Rốt cuộc cô muốn nói cái gì?"



"Tuần lễ thời trang Paris mời em, cho nên cuối tuần này có khả năng em phải bay đến Paris một chuyến, mấy ngày... Anh..."



Hứa Tân Di nhớ tới những lời dặn dò trước đó của ông nội, kêu cô có cơ hội thì dẫn theo Dịch Dương đi ra ngoài du lịch giải sầu.



"Anh... Anh có muốn đi chung với em hay không?"



―― "Xem như tôi nhận lỗi với anh vậy!."



Nhận lỗi?



"Hứa Tân Di, cô lại làm chuyện xấu gì rồi hả?"



"Em làm chuyện xấu gì?"



"Vậy ngươi làm ta bồi ngươi đi Paris tuần lễ thời trang?"



―― "Đi hay không đi thì nói dứt khoát một câu, boss lớn giống gì mà ấp a ấp úng?"



"Là ông nội... Nói trong khoảng thời gian này anh làm việc quá vất vả, phải đi ra ngoài du lịch giải sầu, giúp tinh thần khỏe mạnh."



"Thật sự?"



"Bằng không anh nghĩ cái gì?"



Mệt não nửa ngày là vì việc này.



Dịch Dương cự tuyệt không chút do dự: "Không đi, không có thời gian."



"Ông xã, anh xác định..."



"Tôi xác định, tôi không có một chút hứng thú nào đối với loại tuần lễ thời trang này, chỉ lãng phí thời gian."



Hứa Tân Di nhịn xuống biểu cảm khinh bỉ cùng xem thường Dịch Dương.



"Thôi... Thôi được rồi."



Đinh ――



Màn hình di động hiện lên nội dung tin nhắn WeChat.



Hứa Tân Di click mở vừa thấy, là Hàn Kiêu.



Hàn Kiêu: Nghe nói cô được mời đến tham gia tuần lễ thời trang Paris? Vừa lúc tôi cũng đi, kết bạn đi chung, cô thấy sao?



Lấy địa vị của Hàn Kiêu ở giới giải trí, tuần lễ thời trang Paris xem như anh ta đã đi chán.



Có mang theo một khách quen, không sợ giống một con nhà quê vừa mới lên tỉnh ngó đông ngó tây, Hứa Tân Di đương nhiên vui mừng đồng ý.



Lập tức trả lời ngay: Được nha!



―― "Không đi thì thôi, hứ, anh không đi có người khác đi."



―― "Mình nhớ rõ Hàn Kiêu đến tuần lễ thời trang Paris rất nhiều lần, chắc là rất quen thuộc các nơi ăn chơi nơi đó."



―― "Oh yeah!"



"......"



Dịch Dương xụ mặt, một hơi uống hết nước trái cây trong tay, cộp một tiếng, đặt mạnh cái ly không lên trên bàn.



Từ trong cổ họng rặng ra hai chữ: "Tôi đi!"



Tôi đi là được!



Chỉ cần tưởng tượng ra cảnh hai người đó sánh đôi đi trên đường phố Pari anh đã muốn giết người.



Hết chương 50