Hào Môn Nữ Phụ Không Muốn Có Tình Yêu

Chương 54 : Mua hết, muốn gì Dịch Dương cũng chiều

Ngày đăng: 09:37 18/04/20


Tuần lễ thời trang đã tụ tập đông đủ, người mẫu cao gầy mặc những quần áo váy đầm xuất phát từ các thiết kế của các thương hiệu thời trang nổi tiếng, mặt không cảm xúc bước đi lên khán đài T.



Bị chuyện của Hàn Kiêu gây bối rối, tuy vậy Hứa Tân Di thực mau đã rơi vào trạng thái "Xinh đẹp", nào là "Cái này quá xinh đẹp nha", nào là "Thật xinh đẹp quá đi", hay là biểu cảm khiếp sợ thốt lên"Quá đẹp"...



Trước kia chỉ ngồi xem ở trước màn hình TV, không cảm thấy cái gì, hiện giờ ngồi ở hiện trường tận mắt thưởng thức, khoảng cách không đến nửa mét, còn ngồi gần hơn cả trước màn hình TV. Người mẫu đi qua lại đều có thể cảm giác được luồng gió khi di chuyển nhanh, cảm xúc hiện tại trừ bỏ quần áo xinh đẹp chính là chấn động.



Dịch Dương không có quá nhiều hứng thú đối với mấy show thời trang, đối với anh mà nói, vòng vòng chỉ là mấy món quần áo mà thôi.



Sau khi người mẫu đi khiến người hoa cả mắt, tuần lễ thời trang sau tuyên bố kết thúc. Các thương hiệu có show trình diễn được không ít nghệ sĩ hoặc khách hàng VIP dò hỏi dự định mua, hàng mới hôi hổi này rất khó mua được ở trong nước, cơ bản đều đã bán hết ở tuần lễ thời trang.



Mà party sau khi show kết thúc, chính là cơ hội tốt để xã giao.



Dịch Dương giơ chén rượu chúc mừng Amanda tổ chức tuần lễ thời trang thành công, cũng hướng Amanda đưa ra một cái yêu cầu có thể nói là quá đáng.



"Amanda, có một yêu cầu có chút quá đáng, không biết những bộ quần áo tại show tuần lễ thời trang lần này tôi có thể đặt hết nguyên show luôn được không?"



Amanda ngầm hiểu: "Là vì quý phu nhân xinh đẹp của ngài sao?"



Dịch Dương không thể không gật đầu.



"Thật là một người đàn ông lãng mạn, cớ gì tôi lại không cho ngài cơ hội lấy lòng phu nhân của mình kia chứ? Đương nhiên không thành vấn đề."



"Chân thành cảm ơn."



Hứa Tân Di nâng ly rượu, lấy cớ tách khỏi Dịch Dương, vui sướng giao lưu vớ những người mẫu, phu nhân tiểu thư ở buổi party này.



Có lẽ là bởi vì có sự hiện diện của Dịch Dương, Hứa Tân Di phát hiện bản thân được hoan nghênh rất nhiều so với lúc trước.



"Hứa tiểu thư mặc chiếc váy này thật xinh đẹp."



"Đêm nay Hứa tiểu thư có coi trọng mẫu nào chưa? Phải nhớ rõ đặt trước, đừng giống tôi hồi năm ngoái, sau khituần lễ thời trang kết thúc mới nhớ tới, kết quả vừa hỏi, đã bán hết."



"Ở trong nước từng nghe nói qua tên tuổi của Hứa tiểu thư, chỉ tiếc vẫn luôn không có cơ hội hợp tác, không biết lúc sau tôi có thể cơ hội hợp tác với Hứa tiểu thư hay không?"



"Quan hệ giữa Hứa tiểu thư và Dịch tiên sinh nhìn qua rất không tồi, trước cho tới bây giờ chưa từng nghe nói qua, tôi thật là có chút tò mò."



Mọi việc cứ như thế nói bóng nói gió. Các bạn hiện đang đọc truyện tại trang Wattpad của editor Gái già thích ngôn tình. https://www.Wattpad.com/story/206493711-nhà-giàu-nữ-phụ-không-nghĩ-có được-tình-yêu



Hứa Tân Di nét mặt như thường, giả ngu hoặc là nói sang chuyện khác.



Tuy nói Hứa Tân Di không quá thích xã giao, nhưng thân là người trong giới giải trí, đi vào tuần lễ thời trang phải nhập gia tùy tục. Huống chi tạo mối quan hệ tốt với những ngôi sao trong nước cũng không có gì không tốt.



Cũng bởi vậy, bạn bè trên WeChat của Hứa Tân Di giờ đây toàn là ngôi sao, ca sĩ, người mẫu, thiết kế thời trang...



"Hứa tiểu thư, thật trùng hợp, sau lần đấu giá kia, chúng ta lại gặp nhau tại tuần lễ thời trang này."



Không cần xem, Hứa Tân Di đều biết đây là Hứa Vi Nhân đang muốn gây sự chú ý từ mọi người.



"Ai cũng được gọi là là Hứa tiểu thư, cũng đừng quá khách khí..."



Hứa Tân Di mỉm cười nhìn cô: "Tôi cũng rất kinh ngạc, lại có thể gặp được cô ở tuần lễ thời trang này."



Hứa Vi Nhân nhìn Dịch Dương đang đứng cách đó không xa, khép hờ mắt cười nói: "Dịch Dương có thể mang cô bước lên thảm đỏ, thuyết minh anh ấy là thật sự quan tâm cô, Hứa tiểu thư thật là có phúc."



Hứa Tân Di suy đoán, sợ là Hứa Vi Nhân lại bắt đầu muốn kiếm chuyện nữa.



Quả nhiên, Hứa Vi Nhân cười khổ một tiếng: "Cuộc sống này đều có thứ tự đến trước và sau, Hứa tiểu thư thật may mắn, gặp một người thì đã đi tới cuối cùng, không giống tôi, đời này đều..."



Nói một nửa giữ một nửa, giấu đầu lòi đuôi.



Hứa Tân Di thở dài, không hổ là Hứa Vi Nhân, kỹ xảo nói chuyện thật là tuyệt.



Thật ra nếu không phải mình đánh tĩnh Dịch Dương, thì chắc hẳn là sau khi cô ta về nước Dịch Dương đã bị cô ta chơi đến xoay vòng. Tuy rằng không biết là tại vì sao, nhưng hiện tại nói như thế nào cũng giống như đều là bởi vì mình chen ngang mới làm rạng nứt mối quan hệ giữa Dịch Dương và cô ta.



Rốt cuộc trừ bỏ mình ở ngoài, hình như cũng không có biến số khác.



Hứa Tân Di vô cùng phối hợp cô ta, nói: "Tôi không rõ những lời này của cô là có ý gì."



"Không có ý gì, tùy tiện cảm khái một câu mà thôi."



"Thuận miệng cảm khái một câu?"



Hứa Tân Di cười lạnh.



"Không phải hiện tại cô thấy Dịch Dương có tiền nên hối hận? Muốn châm ngòi tôi và Dịch Dương? Tôi nói cho cô, không có khả năng! Mặc kệ cô và Dịch Dương đã từng có cái gì, nhưng hiện tại người mà Dịch Dương yêu chính là tôi không phải cô."



Hứa Vi Nhân biểu tình hơi giật mình, như trôi dạt vào mớ hồi ức nào đó.



"Hứa tiểu thư hiểu lầm, tôi cũng không có ý nghĩ này, tôi chỉ cảm thấy Hứa tiểu thư thật là tốt mạng, ở thời gian chính xác gặp chính xác người."



Hứa Vi Nhân hiện ra nụ cười tiêu chuẩn của hoa sen trắng: "Hơn nữa... Hứa Tân Di tiểu thư không cảm thấy bản thân rất giống tôi sao?"



"Giống cô thì sao?"
Hứa Tân Di nhìn toàn bộ cửa hàng hàng xa xỉ, lần đầu tiên có cảm giác người nhà quê mới vào thành.



Biết Dịch Dương có tiền, nhưng làm sao biết anh ta ở cấp bậc có thể làm cửa hàng đóng cửa phục vụ riêng kia chứ?



"Kêu em chọn? Vậy em không khách khí đó nha"



―― "Hứa Tân Di, mày bị cái giống gì vậy? chút trường hợp nhỏ đã làm mày ngu người? Có thể có chút tiền đồ hay không? Cũng không phải chưa từng đi mua qua mấy cửa hàng loại này"



Hứa Tân Di thở sâu, tùy ý nhìn thoáng qua, cũng không chọn lựa kỹ càng, toàn dựa mắt, thấy thích là chỉ ngay.



"Cái này cái này còn có cái này, hai cái kia, hai cái túi này, còn có ba đôi giày đó, đúng rồi chính là nó, ba cái này, hai cái này, lấy theo số đo của tôi, mỗi thứ một bộ."



"Ông xã, em mới mua vài món thôi, còn có... Mấy món đó em cũng không nghĩ thử, mất thời gian, chắc anh sẽ không để ý hen?"



"Không ngại."



"Không ngại thì tuyệt vời, chúng ta đi đến cửa hàng tiếp theo đi?"



"Tiếp theo?"



Dịch Dương nhìn nhân viên cửa hàng: "Phiền đem mẫu trang sức mới nhất lấy ra cho phu nhân tôi nhìn xem."



Nhân viên cửa hàng mỉm cười nói: "Dạ quý khách."



Thực mau, nhân viên cửa hàng đưa lên những mẫu trang sức mới nhất của nhãn hàng này, nào là dây chuyền, nhẫn, bông tai... bày biện ở trước mặt Hứa Tân Di.



"Hai chiếc lắc này, đôi hoa tai này, còn sợi dây chuyền này, nhẫn kim cương này cũng không tồi."



Hứa Tân Di cười hỏi Dịch Dương: "Ông xã, đẹp không?"



"Đẹp."



Dịch Dương hỏi cô: "Mấy món đó đi?"



"?"



Dịch Dương nhìn nhân viên cửa hàng đưa mấy món trang sức mà Hứa Tân Di điểm danh đến trước mặt cô, rồi nhìn Hứa Tân Di nói: "Đóng hộp toàn bộ."



"Dạ Dịch tiên sinh."



Hứa Tân Di: "?"



"Cái này, cái này, còn có cái này..."



Dịch Dương lưng dựa vào trên ghế sô pha, tay cầm ly rượu vang đỏ, vừa nhâm nhi thưởng thức, vừa chỉ chỉ trỏ trỏ mấy món trang sức khác: "Còn có cái này, hai cái này, mấy món vừa rồi tôi chỉ đều không cần, số còn lại dựa theo số đo của phu nhân tôi đều mua một bộ."



Nhân viên cửa hàng tươi cười càng sâu: "Dạ Dịch tiên sinh."



Hứa Tân Di: "..................?"



"..................???"



―― "Dịch Dương tưởng đây là cái chợ bán rau củ sao?"



―― "Không phải tới mua sắm là tới nhập hàng đi!!!"



Nhân trong tiệm bận vô cùng, làm việc không ngừng nghỉ.



Hứa Tân Di ngồi ở kia được ân cần đối đãi, có chút hoài nghi cuộc sống này.



"Dịch... Dịch Dương, có phải mua quá nhiều rồi hay không? Mẹ có nói em phá sản không anh?"



"Sẽ không."



"Nếu trong nhà hết chỗ cất chứa... Anh còn một bộ phòng trống ở Nhất Phẩm Lan Đình, về nước anh đưa chìa khóa cùng mật mã cho em, tặng em làm nơi chứa đồ, được không?."



"......"



Làm... Làm cái kho chứa quần áo trang sức... Hả?!!!



―― "Đối lập với Dịch Dương, sao mình có cảm giác bản thân quá nhỏ bé, móa nó, nhỏ hơn bụi mịn nữa, quả thực lấy không ra bản lĩnh phóng khoáng như anh ta."



Nhìn Dịch Dương vung tiền như rác, lần đầu tiên Hứa Tân Di cảm nhận được sự chênh lệch giữa giàu nghèo nó to lớn đến như thế nào.



Khó trách trong buổi đấu giá đó bỏ 90 triệu ra mua sợi dây chuyền mà Dịch Dương chỉ nói ra giá chơi thôi.



―― "Mùi vị của kẻ có tiền, con mẹ nó đáng chết quá thơm!"



―― "Ông xã, em yêu anh nhất trên đời, chụt chụt chụt!"



Hết chương 54