Hào Môn Nữ Phụ Không Muốn Có Tình Yêu

Chương 82 : Lạc Kiệt tìm tới cửa

Ngày đăng: 09:37 18/04/20


Đêm đó, sau khi thẳng thắng với Dịch Dương.



Công ty của Hứa Tân Di, có người đến giao hoa trước quầy lễ tân, tiếp tân theo thường lệ sẽ ném hoa vào thẳng thùng rác. Thật ra, Hứa Tân Di đã đến công ty từ sớm, mai phục sẵn gần đó, chỉ cần ngửi được mùi hoa hồng sẽ xuất hiện ngay.



Vừa thấy bóng dáng shipper giao hoa, chị lập tức bay ra ngay, ngăn cản hành động tàn nhẫn của tiếp tân.



"Dừng tay!"



Cô bé tiếp tân giật bắn mình, dừng tay lại: "Chị Tân Di... Chị..."



Tân Di biết bản thân hơi quá lố, thanh thanh giọng nói, nhìn bé lễ tân cười cười: "Hoa là của chị, từ giờ trở đi, ai giao hoa đến đều trực tiếp giao thẳng đến văn phòng cô.



Cô bé lễ tân bối rối, nhưng vẫn gật đầu.



Tân Di ôm bó hoa hồng vào lòng, vẻ mặt hạnh phúc, ôm hoa vào văn phòng.



An Nhã đang trên đường đến văn phòng Tân Di, thì thấy cô ôm bó hoa, cô đen mặt: "Em cầm hoa làm gì, thích thì nói cho chị biết, chị mua tặng em."



Tân Di dùng ánh mắt có chút trách cứ An Nhã: "Hoa là của Dịch Dương tặng em, không phải của Lạc Kiệt."



An Nhã hơi giật mình: "Em nói cái gì, em có nhầm lẫn không?"



Tân Di liếc xem thường An Nhã, cô lấy tấm thiệp nhỏ nằm giữa bó hoa hồng, mở ra đưa đến trước mắt An Nhã. Nội dung tấm thiệp "Gửi: Tân Di, chúc em một ngày làm việc vui vẻ. Dịch Dương".



An Nhã mới chợt hiểu ra, biết mình hiểu lầm, sắc mặt của cô hơi xấu hổ: "Em tính ân ái trước mắt chị sau, chê chị thân chó độc thân hả?"



Tân Di bồi thêm một cú, mấy bó hoa trước đó đều là của Dịch Dương, đặc biệt giao tặng cho em. Vừa nói vừa liếc mắt xem thường An Nhã.



An Nhã xấu hổ, nói: "Sao em biết tất cả hoa hồng giao đến công ty là của Dịch Dương?"



"Chồng em nói."



Chỉ một câu đã giết chết An Nhã.



An Nhã xấu hổ, chỉ muốn tìm một cái động chui tọt vào đó, Tân Di dứt thêm một câu nữa: "Sao này chị nhớ đọc tấm thiệp rồi hãy quyết định nó có phải của chị hay không?"



"Được rồi, chị sai, được chưa. Còn không phải tại lúc đó Lạc Kiệt nhắn tin cho chị hỏi có thích hoa anh ta tặng không, cho nên chị mới tưởng..."



"Tội chồng của em, vì một câu hỏi bâng quơ của Lạc Kiệt mà tốn tiền phí công... Haizzz, tính từ đó đến nay, cũng hơn 9999 đóa rồi, bao nhiêu tiền..."



"Ngưng, chị đền cho em, đừng nói nữa, nhục." Tất cả là tại tên khốn kia, làm mình hiểu lầm, làm mình xấu hổ.



"Thôi, dù sao chồng em cũng không thiếu chút tiền lẻ của chị, hahaha"



"Em đó nha, thích chọc chị hoài."



- -------



Từ ngày đó trở đi, văn phòng Hứa Tân Di tràn ngập hoa hồng, dần dần đã hết chỗ chưng hoa, liên lụy toàn bộ công ty tràn ngập mùi hoa hồng.



An Nhã ngửi đâu đâu trong công ty đều là hương hoa hồng, không ngừng gia tăng u oán đối với Hứa Tân Di: "Chủ nghĩa tư bản ác độc, ngay cả tặng hoa cũng tản ra mùi hôi làm người khác chán ghét."



"Đó là tại chị ghen ghét."



"Ghen ghét?" Các bạn hiện đang đọc truyện tại trang Wattpad của editor Gái già thích ngôn tình. https://www.Wattpad.com/story/206493711-nhà-giàu-nữ-phụ-không-nghĩ-có được-tình-yêu



An Nhã lấy di động ra, đưa cho Tân Di xem danh bạ điện thoại của mình, hơn một trăm số liên lạc của trai trẻ: "Tới, em nói cho chị biết, chị ghen ghét em cái gì? Ghen ghét em thắt cổ chết ở trên một thân cây? Được rồi, không nổ với em nữa."



Cô trở lại chuyện chính: "Gần nhất Giang Niệm sao rồi?"



"Sao là sao? Thằng bé chưa liên lạc với chị nữa hả?"



"Chưa, từ lúc cha thằng bé qua đời đến nay vẫn chưa liên lạc lại với chị, chị nghĩ là chắc thằng bé sẽ liên lạc với em."



Hứa Tân Di thở dài: "Cha thằng bé qua đời, thằng bé bị đả kích rất lớn, em cho thằng bé nghĩ mấy ngày, chị đẩy hết lịch trình mấy ngày nay của thằng bé đi."



"Đẩy từ sớm, đợi em..."



"Ừ, được rồi, chị làm gì ghê vậy."



Nhắc tới Giang Niệm, Hứa Tân Di không thể không nhiều lời hai ba câu: "Có chuyện này, liên quan đến Giang Niệm, chị nghe thử xem, thấy thế nào."



"Chuyện gì?"



"Em muốn cho Giang Niệm xuất ngoại đào tạo sâu."



"Xuất ngoại? Đào tạo sâu?"



Hứa Tân Di gật đầu: "Phương thức học bù kiến thức không thích hợp với thằng bé cho lắm. Hơn nữa gần đây lịch trình của thằng bé quá nhiều, hiệu quả học tập cũng chậm. Em muốn sấn hiện tại thằng bé còn trẻ, có nhiều thời gian, có thể đi nước ngoài đào tạo sâu, có thêm nhiều kiến thức và kinh nghiệm. Còn trẻ đã thành danh bên trong lại rỗng ruột, em rất lo lắng cho con đường tương lai sau này của thằng bé."



Người như vậy, ở giới giải trí không phải không có.



Tuổi còn trẻ đã nổi tiếng, nhưng idol thần tượng biết ca hát nhảy múa trong giới giải trí nhiều vô số kể, nếu muốn đứng vững gót chân, chỉ sợ tài nghệ có nhiêu đó còn chưa đủ, sẽ sớm bị đào thải, tất cả chỉ là vấn đề thời gian.



"Em nói không sai, nhưng chuyện này cần Giang Niệm tự mình quyết định, như vậy đi, tìm thời gian chị nói chuyện này với thằng bé, hỏi thử ý kiến của thằng bé. Dù sao đó cũng là tương lai của riêng thằng bé."



Hứa Tân Di gật đầu: "Vậy chuyện này giao cho chị đó."



"Còn nữa, bộ phim điện ảnh của đạo diễn Từ sắp khởi động máy rồi, em đã chuẩn bị chưa."


"Chỉ có việc này thôi sao? Không có chuyện gì khác?"



Đạo diễn Từ lắc đầu: "Không có."



Hứa Tân Di đứng dậy: "Loại chuyện này nói trong điện thoại không phải được rồi sao? Thế nào cũng phải kêu tôi tới cố ý nói một lần trước mặt mới được, được rồi, tôi đi đây."



"Đúng rồi, thiếu chút nữa đã quên, còn nữa, tối mai sẻ tổ chức buổi tiệc khánh công cho 《 hoàng đồ 》, cô là nữ chủ, cô nhất định phải đến."



Hứa Tân Di đồng ý ngay: "Được, tôi nhất định sẽ đến đúng giờ, yên tâm đi."



Chân trước cô vừa rời khỏi văn phòng đạo diễn Từ, chân sau Tạ Trì mang vẻ mặt không thể tin được từ trong vách ngăn ra tới.



Đạo diễn Từ sảng khoái uống ly nước trà, lúc này mới nhớ tới sự tồn tại của.



"Tôi nói rồi, Tân Di không phải loại người keo kiệt, trước kia cô ấy từng khen cậu trước mặt tôi, nói kỹ thuật diễn của cậu không tệ, cậu còn không tin. Tới, cậu nói với tôi, nguyên nhân gì làm cậu không thích Tân Di đến như vậy?"



Thật ra, Tạ Trì đã đến công ty của đạo diễn Từ từ sớm đền bàn về kịch bản lần này. Anh cho rằng, Hứa Tân Di tuyệt đối sẽ không cho phép anh có mặt tại đoàn phim, mà đạo diễn Từ lại cảm thấy, Hứa Tân Di sẽ không keo kiệt mang thù lâu như vậy.



"Lúc đóng trong bộ 《 hoàng thành căn hạ 》 của ngài, không phải cô ta đề nghị với ngài đổi vai nam hai của tôi thành vai nam ba sao?"



Đạo diễn Từ nghĩ nghĩ, việc này qua đi rất lâu rồi, nhưng vẫn còn có chút ấn tượng.



"Làm sao vậy?"



Tạ Trì nhịn hai năm, giờ mới có cơ hội hỏi: "Đạo diễn Từ, năm đó tôi mới xuất đạo không, ngài biết vai nam hai với tôi mà nói có bao nhiêu quan trọng sao? Suất diễn nam ba rất ít so với vai nam hai, nếu không phải năm đó trời xui đất khiến tôi có nổi tiếng, hiện tại tôi cũng không biết..."



"Trời xui đất khiến nổi tiếng?"



Đạo diễn Từ cắt ngang lời nói của anh ta, cười nói: "Cậu thật sự cho rằng năm đó là trời xui đất khiến nổi tiếng?"



Tạ Trì ấn đường vừa nhíu, hỏi lại: "Ngài có ý gì?"



"Cậu có thể nổi, đó là bởi vì cậu diễn đạt vai nam ba, cậu biết người đóng vai nam hai năm đó hiện tại ở đâu sao?"



Tạ Trì lắc đầu.



"Không biết là được rồi, tôi cũng không biết, cậu cảm thấy, nếu năm đó cậu đóng vai nam hai, hiện tại tình cảnh sẽ tốt hơn so với người kia sao?"



"Ý của ngài là..."



"Hừ, không nói vòng quanh với cậu nữa."



"Năm đó xác thật Tân Di đề nghị với tôi đổi vai cho cậu, nhưng cô ấy không phải cố ý chơi xấu như cậu nghĩ, vì ghét cậu mà giảm suất diễn của cậu. Cậu cho rằng tôi là người dễ dàng nghe người khác sắp đặt như vậy?"



"Lúc trước, cô ấy từng phân tích với tôi, nói từ hình tượng đến ánh mắt của cậu đều rất thích hợp vào vai nam ba, tò tò theo tôi suốt ba ngày, nói không ngừng, tôi mới cho cậu diễn thử, không ngờ lại giống như những gì cô ấy đã phân tích, xác thật cậu đóng rất tuyệt."



Tạ Trì sắc mặt đột nhiên thay đổi: "Nhưng mà, lúc ấy..."



"Hợp tác làm việc với cô ấy nhiều năm như vậy, con người của Tân Di ra sao, tôi hiểu rất rõ. Lúc trước, cậu có thể nổi tiếng thật sự là nên cảm ơn cô ấy."



Đạo diễn Từ nói thầm: "Tôi còn đang suy nghĩ nguyên nhân gì làm hai người không ưa nhau, không ngờ là bởi vì việc này, được rồi, chi tiết hợp đồng kêu quản lý của cậu tới nói chuyện sau. Hôm nay cậu cứ cầm kịch bản đi trước đi, khi nào khởi động máy tôi sẽ thông báo cho cậu sau."



Tạ Trì nhận kịch bản, mới vừa tỉnh sau cơn mơ, cúi đầu nhìn mấy chữ cái to trên bìa kịch bản, thất hồn lạc phách.



―――― Các bạn hiện đang đọc truyện tại trang Wattpad của editor Gái già thích ngôn tình. https://www.Wattpad.com/story/206493711-nhà-giàu-nữ-phụ-không-nghĩ-có được-tình-yêu



Bữa tiệc khánh công, Hứa Tân Di uống đến say không còn biết gì, đạo diễn Từ ra mặt, Hứa Tân Di cầm ly rượu, đi cảm ơn từng người, mới đầu lời nói còn rõ ràng, sau trong miệng mơ hồ nói không rõ, chính cô cũng không biết bản thân mình đang nói cái gì.



Anh choàng vai Hàn Kiêu, như bạn bè chí cốt: "Thầy Hàn, tôi thật sự... Đặc biệt cảm ơn anh, anh biết không? Từ trước... Căn bản sẽ không có nam diễn viên nào nguyện ý đóng chung với tôi, bọn họ đều cảm thấy đứng chung một với tôi là điều xỉ nhục, anh là người thứ nhất nguyện ý đóng chung với tôi, còn là một diễn viên nổi tiếng..."



Cô uống đến mức đỏ cả người, hai mắt mê ly, môi đỏ vô ý thức khẽ nhếch, khoảng cách gần trong gang tấc, cơ hồ có thể ngửi được mùi nước hoa cùng mùi hương của rượu.



Hứa Tân Di nói xong, đẩy Hàn Kiêu ra, đi " thông đồng " đạo diễn Từ.



"Đạo diễn Từ, cảm ơn ông... Lần này... Loại bỏ muôn ngàn khó khăn cũng muốn chọn tôi làm nữ chủ, đối với loại tín nhiệm vô điều kiện này, tôi tuyệt đối sẽ không làm ngài thất vọng, ngài yên tâm, lần sau hợp tác, tôi nhất định sẽ không làm ngài lật thuyền trong mương!"



Lời này nói rất có khí phách, lúc đứng đắn nói cũng không có gì, cố tình cô đã say, đầu lưỡi ngọng ngịu, nói không thành lời chứ đừng nói thành câu văn hoàn chỉnh, dưới chân lảo đảo, đứng còn không vững.



"Được được, tâm tư của cô tôi đã rõ, đừng uống đừng uống, trở về nhà nghỉ ngơi sớm một chút đi ha"



Đạo diễn Từ kêu trợ lý của Hứa Tân Di tới, nhờ cô đỡ Hứa Tân Di: "Quản lý của Tân Di không có tới?"



Trợ lý lắc đầu: "Chị An Nhã hôm nay có việc, không thể phân thân."



Đạo diễn Từ ấn đường nhíu chặt, ông thân là một đạo diễn, tiệc khánh công cũng không thể rời khỏi lâu được.



"Để tôi đưa cô ấy trở về."



Hàn Kiêu buông ly rượu trong tay xuống: "Tôi và Tân Di ở chung một chỗ, tiện đường."



"Đúng đúng đúng, hai người đều ở Nhất Phẩm Lan Đình, tiện đường."



Đạo diễn Từ không nghi ngờ gì, yên tâm giao Hứa Tân Di cho Hàn Kiêu.



Góc của ad:



Thông báo: Chương sau Dịch Dương được ăn thịt.



Hết chương 82