Hào Môn Quân Sủng Hôn

Chương 4 : Nhầm em gái nhà anh!

Ngày đăng: 11:21 30/04/20


Vân Tịch giống như mèo giẫm phải đuôi, giờ thì anh có thể nhìn thấy hình ảnh của một con mèo hoang nhỏ hiện lên trên người cô gái, nếu Vân Tịch thật sự là mèo thì chắc giờ này đã nhìn thấy cái đuôi phía sau đã dựng đứng thẳng lên, ngay cả lông trên người cũng như muốn xù cả lên



Thật đáng yêu.



Vân Tịch bất ngờ chưa hết lại có chút không tin tưởng: "Không thể nào, sao lại nhầm được chứ! "



Cố Duật Phi khẽ nhíu mày: "Nhầm phòng tức là nhầm phòng, lẽ nào tôi lại nói dối? "



Vì quá nóng giận và có men trong người nên cô không thèm để ý hình tượng, thô lỗ mắng: "Nhầm nhầm cái em gái nhà anh! "



Cố Duật Phi: "…"



Hừm, anh có nên cho cô một lời khuyên không nhỉ? Là phụ nữ không chỉ có đẹp mà còn phải như nước như hoa giống với một con thỏ trắng e e thẹn thẹn như thế đàn ông mới thích, cứ ương ngạnh lại hung dữ như con mèo hoang thế này anh có nên thấy thương hại và đồng cảm cho người cùng cô sau này hay không?



Vân Tịch: "Anh bảo tôi nhầm phòng vậy nói thử xem tại sao bổn cô nương lại vào đây được? Khách sạn này cần phải đúng phòng thì thẻ phòng khi quẹt mới có tác dụng, bổn cô nương chính là dùng thẻ của mình quẹt mới vào được ".



Hừ, coi ngươi nói được như thế nào.



Muốn gạt ta? Đâu có dễ.



Cố Duật Phi thật là tức muốn bóp chết cô gái trước mặt, biết quy trình như thế mà lại không thể suy đoán được nữa sao?



Cô gái này rất biết câu thời gian!



Cố Duật Phi rốt cuộc cũng sắp hết kiên nhẫn, anh mệt mỏi day day mi tâm: "Cô rốt cuộc là ngốc thật hay cố ý? Có phải uống say đến nỗi mắt hoa nên nhìn nhầm số phòng hay không? "



Vân Tịch: "Nhầm cái con khỉ! Tôi mới không say, cả nhà anh mới say ".



Cố Duật Phi: "Ăn nói cho đàng hoàng! "




Vân Tịch ngạc nhiên trợn tròn mắt nhìn tên nam nhân cư nhiên lại dám chiếm tiện nghi của cô một cách báo đạo như thế, cô ngơ ngốc đứng đó mặc cho tên nam nhân hôn đến say mê



Hắn, hắn hôn cô?



Hắn lại dám hôn cô?



Bà nó, đây là nụ hôn đầu của lão nương có được hay không?



Vân Tịch một cỗ cảm xúc bắt đầu ập tới đại não và lan tỏa trong tâm trí cô, cô không thể tin được bản thân mình chỉ là đi nhầm phòng của một tên nam nhân vậy mà bây giờ hắn lại cướp đi nụ hôn đầu của cô



Có phải quá hời cho hắn rồi hay không?



Lão nương "dành dụm " nụ hôn này suốt hai mươi ba năm, là hai mươi ba năm trời sao lại có thể để cho ngươi cướp đi một cách dễ dàng như thế được chứ?



Cho dù bà đây bạn trai nhiều vô số nhưng chưa bao giờ là chịu thiệt đó biết chưa?



Vân Tịch càng nghĩ càng tức khi mình bị một người đàn ông xa lạ khi dễ như thế, xem ra con hổ không phát uy liền xem như con mèo nhỏ



Cách một lớp áo, Cố Duật Phi bỗng cảm nhận được một luồn hơi ấm và sự mềm mại nào đó từ lồng ngực mình truyền đến, mắt phượng khẽ híp lại một cách đầy ám muội khi anh nhìn thấy cô gái nhỏ bên dưới đang bắt đầu ra sức kháng cự



Vân Tịch xưa nay ghét những cái động chạm thân mật như thế này với người khác, trước kia khi có bạn trai cô cũng chỉ như chơi qua đường chứ không thật sự nghiêm túc, cứ bảy ngày lại đổi một người hoặc ít hơn vì người theo đuổi cô có nhiều vô số, nhưng Vân Tịch chọn tuyệt đối không chọn những "mầm mống tốt của quốc gia " mà là chọn những tên đàn ông cặn bã nhằm cho họ bài học, bởi chỉ cần nhìn thấy mấy tên đó, nó lại khiến cô nhớ đến người đàn ông đầu tiên khi bước vào cuộc đời của cô. Hừ, đều là loại cặn bã như nhau



Cô chỉ chơi đùa để họ cảm nhận được cái cảm giác bị đùa bỡn bỡn cợt là loại cảm giác như thế nào, họ nên cảm thấy may mắn vì cô chỉ chơi đùa chứ chưa có hủy đi " mầm mống " của chúng



Chẳng hiểu tại sao nhưng khi bị Cố Duật Phi chiếm tiện nghi một cách lộ liễu như thế, cô ngoài việc khó chịu chứ không hề có một loại cảm xúc bài xích với anh



Cố Duật Phi đưa tay dễ dàng bắt gọn đôi tay đang nghịch ngợm trong lòng ngực anh kia, bỏ mặc cho cô gái phản kháng, anh một tay tóm gọn giữ chặt cổ tay cô đặt trên đỉnh đầu, cánh tay rắn chắc còn lại vòng qua vùng eo thon nhỏ của cô kéo xích lại gần khiến thắt lưng anh chạm vào cô, cách hai lớp quần áo trên người cô lại có thể cảm nhận được sự nóng rực trên người anh. Chưa dừng lại ở đó, Cố Duật Phi cư nhiên bá đạo chen một chân vào giữ đôi chân cô tách ra khiến vạt áo trước và sau của bộ sườn xám xẻ ra lộ ra hai bên hai đùi ngọc và đôi chân mảnh mai mềm mại của cô