Hào Môn Quân Sủng Hôn

Chương 49 : Người càng đẹp thì càng độc như anh túc

Ngày đăng: 11:21 30/04/20


Cuồng ngạo!



Cô gái này quá cuồng ngạo rồi!



Vậy mà những lời như thế cũng dám nói ra trước mặt họ?



Có biết bọn họ là ai hay không? Họ là người của bang Diệp Long a, tuy bang hội không có được những danh tiếng lớn như những các hội nổi trội khác ví như Khổng Sát, nhưng là Diệp Long cũng có danh có tiếng đủ để mấy hội nhỏ khác khiếp sợ không dám động.



Diệp Long thật ra cũng chẳng có gì đặc biệt, ban đầu vốn cũng là một hắc bang nhỏ như những bang hội khác.



Chẳng qua là không biết họ trúng vận cứt mèo gì mới có Ảnh Cô chống lưng nên mới lấn tới như thế.



Nay Diệp Long lại ỷ có Ảnh Cô sau lưng càng bạo gan động tới người của Khổng Sát, đây cũng là lý do tại sao lão đại của Diệp Long lại phân phó nhiệm vụ cho đám người này vạn nhất phải đem người về thành công, tuyệt không được thất bại!



Vốn lý họ chính là muốn bắt nhốt Lâm Tĩnh cùng Hạ Lan Du để ép Khổng Sát ra mặt, sau đó nói không chừng một khi thâu tóm thành công Khổng Sát, Diệp Long nhất định sẽ oanh động cả giới hắc đạo thay thế Khổng Sát.



Dẫu sao thì họ có Ảnh Cô chống lưng thì sợ cái gì không đấu lại được Khổng Sát? Mà chuyện này tự nhiên Diệp Long lão đại cũng chưa bàn tới với Ảnh Cô.



Hắn tự mình chủ trương như thế cũng chỉ vì muốn biến giấc mơ bao năm mong ước của mình thành sự thật, hắn cũng đã nghĩ qua một khi thành công chắc chắn sẽ không có điều gì bất trắc nói chi là sợ Ảnh Cô có hay không trách phạt?



Nhưng nếu thất bại, hiển nhiên hắn sẽ có một kết cục không tưởng, chẳng những Ảnh Cô mà còn phải nếm trải sự tức giận của Khổng Sát!



Vì vậy hắn nhất nhất phải thành công! Một khi chuyện thành thì còn lo sợ cái gì Ảnh Cô sẽ trách phạt a? Mà cho dù Ảnh Cô có không muốn hắn làm như thế cũng đã muộn, chỉ sợ khi ấy bên kia biết tin thì người cũng đã nằm trong tay hắn rồi.



Mà trong hắc đạo chẳng phải đều nói Ảnh Cô và Khổng Sát luôn đối chọi nhau hay sao? Mà hắn làm vậy dẫu sao cũng là giúp cho Ảnh Cô, họ hẵng là phải hảo hảo cảm tạ hắn a.



Diệp Long lão đại cũng đã lôi kéo thêm vài phái khác nhưng họ lại e hãi, không giống Diệp Long hắc bang có người chống lưng, một khi thất bại họ liền chỉ có con đường chết nên không ai dám tham gia ngoài một hắc bang Kình Long phái ra.



Tên thủ lĩnh nghe cô ngạo mạn nói như thế sớm đã tức giận, gương mặt vốn đã xấu xí đầy sẹo dữ tợn, nay còn vặn vẹo khó coi, hắn hung ác mở miệng.



"Ranh con nói cái gì đó hả? Mày là người phương nào lại dám bảo chúng ta giao người là giao? Hôm nay nếu mày không bắt chó đi cày thì đã sớm tránh kiếp nạn này. Bây đâu, lên cho tao, nhất định phải đem con nhỏ này hảo hảo dạy dỗ!"



Bỗng một tên đàn em trông số đó nhìn thấy cô lớn lên xinh đẹp đã sớm thèm nhỏ dãi, nghe tên thủ lĩnh nói thế liền hướng hắn nói.



"Đại ca, chúng ta hay là bắt nó đem về cho anh em chơi một tí?"
"Muốn chạy? Hừ, sớm đã vào hang cọp còn muốn dưới vuốt cọp mà chạy thì e là còn sớm mộng ảo đi. Lên cho tao!" Tên thủ lĩnh hung ác hô lên, vài tên nhanh chóng cầm vũ khí tiến lên.



Mắt thấy đám người sắp bao vây cô, Vân Tịch vốn đứng lặng yên bỗng nhanh như gió xuất thủ.



Kẹp trên năm ngón tay bỗng từ đâu xuất hiện năm cây ngân châm mà phóng tới, từng cây ngân châm khi trúng người liền lập tức khiến từng người một ngã xuống.



Rốt cuộc một tên trong số đó như nhận thức ra chuyện gì đó liền lập tức hoảng sợ kinh hô lên.



"Này, đây là độc a! Cây ngân châm này có độc, mọi người cẩn thận!"



Hắn vừa hô xong mọi người giây lát liền lập tức ngẩn ra, độc? Cây ngân châm này bị cô gái này tẩm độc vào ư?



Ý nghĩ vừa nghĩ đến họ liền nhìn cô với ánh mắt khiếp sợ, cô gái này chẳng những xinh đẹp, thân thủ tốt mà cũng thật quỷ dị!



Cư nhiên lại dùng độc tẩm vào mấy cây ngân châm làm vũ khí!



Cũng khiến người ta quá đáng sợ rồi!



Thật đúng là người càng đẹp thì càng độc như anh túc!



Họ vừa cảm thán liền vẫn không có động, mọi người đứng bất động suy nghĩ không biết có nên tấn công hay không, nếu thật cùng cô trực diện tấn công sẽ vị trúng độc a.



Tên thủ lĩnh thấy mọi người không ai tiến lên sớm đã nổi giận càng thêm giận, lập tức quát lên.



"Đồ ngu này! Tụi mày còn ngơ ngốc ra đó làm gì? Còn không mau xông lên?" Nói xong hắn còn hung hăng một cước đá vào tên đứng bên cạnh mình, giết gà dọa khỉ cho mọi người còn lại nhìn.



"Nhưng đại ca, con nhỏ này thật quỷ dị, trực diện đánh không phải là cách!" Một tên đàn em trong số đó có chút ảo não nói.



"Phải a, hơn nữa không ai lại mang súng cả! Nếu không thì đã có thể bắn thủng con nhỏ này rồi." Một tên khác cũng gật đầu phụ họa.



Một tên rồi một tên, rốt cuộc là cả đám quyết cùng nhau không tiến lên khiến tên thủ lĩnh giận sôi máu.



"Một lũ ăn hại! Có một đứa con gái mà tụi mày cũng giải quyết không xong thì còn là đàn ông cái gì? Còn là người của Diệp Long bang cái gì? Còn không cút về quê nhà làm ruộng luôn đi!"