Hào Môn Quân Sủng Hôn

Chương 8 : Phong lưu cái mông

Ngày đăng: 11:21 30/04/20


Gương mặt nhỏ nhắn nhất thời ửng hồng, cô ngại ngùng không phải vì lời "đánh giá " của anh mà ngại là bởi vì ánh mắt nóng rực kia lại không chút kiên dè ai mà rất tự nhiên ngắm nhìn cơ thể cô như thế...



Tên biến thái!



Vân Tịch vừa thẹn vừa giận mắng: "Hỗn đản, dâm tặc, dê cụ, biến thái! "



Cố Duật Phi một chút cũng không để tâm lời cô mắng mình, anh khẽ nhướng lông mày hướng ánh mắt trêu đùa nhìn cô: "Em mắng xong chưa? "



Vân Tịch: "Vẫn chưa, càn rỡ! Anh có còn là đàn ông không đấy? Hay là không phải? Đường đường là một nam tử hán như thế mà lại đi ức hiếp một cô gái tay trói gà không chặt, anh không phải một quý ông!! "



Cố Duật Phi nhếch môi cười: "Hừm hừm, cô gái, em quả thật nói không sai! Tôi vốn không phải quý ông, dẫu sao cũng chỉ là một nam nhân bình thường, bị em khiêu khích như thế thì một người đàn ông bình thường như tôi sẽ để em đi một cách dễ dàng như thế sao? "



Cô khiêu khích?



Excuses me, có lộn không vậy?



Vân Tịch: "Ai khiêu khích anh chứ hả? Là anh tự mình nghĩ như thế thôi, tôi mới không có! "



Nhìn con mèo hoang nhỏ nằm dưới thân bắt đầu giương vuốt múa loạn xạ, Cố Duật Phi trong lòng tuy khá thích nhìn dáng vẻ xù lông đáng yêu này của cô, nhưng ngoài mặt anh lại đanh mặt, lông mày khẽ nhíu lại, một bộ không hài lòng nhìn cô dọa mắng, "Muốn bị đánh đòn mới chịu ngoan ngoãn đúng không? "



Ách, cái gì mà đánh đòn hay không đánh chứ.



Dọa con nít à?



Vân Tịch hất cầm một bộ dáng ương ngạnh khiêu khích anh như thể đang nói rằng: Sao? Đánh đòn là đánh đòn sao, đánh mông à? Ta thách ngươi dám đấy.



Hừ, ngươi giỏi thì đánh ta thử xem, ngươi liền đánh ta liền tìm gặp nhị sư huynh!



Chỉ cần gọi một cú điện thoại liền đem quân xách mã tấu theo chém chết ngươi!
Cưỡng hiếp con gái nhà lành sao? Đối với một quân nhân mà nói thì chuyện này cũng không phải là chuyện tốt lành gì mấy, hơn nữa anh gần đây mới được lên cấp lại giữ một chức vụ quan trọng, cũng thân là con trai trưởng của Cố gia mà lại như thế quả thật thì...



Vân Tịch nhìn thấy anh cuối cùng cũng chịu dừng lại khi nghe cô nói như thế thì trong lòng âm thầm vui mừng không ngớt, thật không ngờ mèo mù lại vớt được cá rán nha! Cô chỉ nói đại lại dính trúng yếu điểm của hắn hí hí.



Hắn tin chưa hắn tin chưa? À mà không, cô cũng đâu có nói dối hắn đâu? Chuyện hắn đang làm là phạm tội cưỡng hiếp a, chắc chắn sẽ phải đi tù.



Cô cùng lắm cũng chỉ nhắc nhở chút ít chứ tuyệt đối không gạt hắn.



Vậy---



"Nghe cũng không tệ nhưng thật tiếc cho em vì tôi không sợ lời "đe dọa " này ".



Vân Tịch chợt "ầm" một tiếng nặng nề vang lên trong đầu khi nghe câu nói trầm thấp mang tính thản nhiên như thong không quan tâm của anh cất lên



Cái, cái gì thế này? Hắn không sợ ư? Vậy vậy...



Vân Tịch đang rối ren suy nghĩ thì chợt nghe Cố Duật Phi nói cũng khiến cô đen mặt muốn "suy sụp", "Em chưa nghe qua một câu nói hay sao? Chết dưới chân hoa mẫu đơn làm quỷ cùng phong lưu----Tôi sẽ vào tù khi "chén sạch" em ".



Vân Tịch: "…"



Rốt cuộc là tên nào đã chế ra câu này?



Chết dưới chân hoa mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu và hắn sẽ chén sạch cô thì mới vào tù----



Con bà nhà nó! Bà đây muốn chém chết cái tên đã tạo ra câu này, dao của bà đâu, à không, thanh long uyển nguyệt đao của bà đâu! Bà phải mang theo chém chết hắn ta.



Phong phong lưu lưu cái mông!