Hảo Nữ 18 (Hảo Nữ Thập Bát Giá)

Chương 52 : Thần tượng ôi thần tượng

Ngày đăng: 19:30 18/04/20


Tiểu Ngư đi ra khỏi điện thờ, lén lút theo sau ba người, chỉ nghe

thấy người thanh niên nhiều tuổi nhất cười nói: “Nếu đệ thật sự muốn cám ơn ta, vậy thì viết một thiên Phong Huyệt tự ký (viết về chùa Phong Huyệt) tặng cho ngu huynh được không?”



“Đúng đúng, Vĩnh Thúc tuy tuổi còn nhỏ, nhưng văn chương lại tài tình xuất chúng, cũng đáng để chúng ta thưởng thức, đợi sau này hiền đệ đăng tên bảng vàng, núi Phong Huyệt này cũng có thể nhờ hiền đệ mà càng nổi

danh tứ phương rồi.” Thanh niên mắt to cũng ha ha cười nói.



Vĩnh Thúc? Hai chữ này sao nghe có vẻ quen quen?



Tiểu Ngư vừa nghe thiếu niên kia tỏ vẻ khiêm tốn với hai người kia,

vừa lục lọi trong óc khi nào từng nghe thấy cái tên này, nhưng nghĩ nửa

ngày vẫn không nhớ ra nổi, cũng không cảm thấy bản thân mình đã từng có

lúc nào quen biết người như vậy, đang nghi hoặc muốn chạy qua chỗ rẽ

đuổi kịp ba người, bên cạnh bỗng nhiên có người gọi: “Phạm thí chủ, Phạm thí chủ?”



Tiểu Ngư nghiêng đầu nhìn, là một tiểu sa di* trong chùa đang bước nhanh đi về phía nàng.



(*Sa-di (Sāmaṇera) là sư mới xuất gia, đang tập sự để tu tiến phạm hạnh.)



“Tiểu sư phụ, cậu gọi tôi?”



“Phạm thí chủ, trụ trì có mời.” Tiểu sa di chắp tay nói.



“Trụ trì tìm tôi?” Tiểu Ngư ngạc nhiên, “Có chuyện gì sao?”



“Tiểu tăng không biết, trụ trì chỉ nói mời thí chủ đến đó một lát.”



“Được.” Tiểu Ngư cũng không hỏi nhiều, nhìn ngã rẽ phía trước đã

không còn bóng dáng ba người đâu nữa, liền lòng ôm nghi hoặc đi theo

tiểu sa di đến phòng thiền.



Đến phòng thiền, vị Không Sắc sư phụ kia đã không còn ở đó, trụ trì

khách khí mời nàng ngồi xuống, chờ tiểu sa di dâng trà rồi mới hòa nhã

đi vào vấn đề, nói: “Tiểu thí chủ, lão nạp có một việc muốn nhờ cậy, xin nhờ tiểu thí chủ có thể giúp đỡ lần này.”



“Không biết đại sư có gì sai bảo?” Tiểu Ngư cũng khách khí đáp, không trực tiếp đồng ý ngay, kết quả của việc trong nhà có một vị “người tốt” dở hơi chính là khiến nàng hình thành một thói quen, vừa nghe người ta

nói muốn nhờ giúp đỡ liền có phản ứng tự nhiên là đặc biệt cẩn thận.



“Là thế này, hôm nay có mấy vị đại nhân đến chùa…” Trụ trì không nhanh không chậm nói ra sự tình nguyên nhân.



Chùa Phong Huyệt ở trong vùng này cũng coi như có chút danh khí, lúc


“Phạm gia tỷ tỷ, tỷ hỏi cái này làm gì vậy?” Tịnh Diệp khó hiểu nhìn

Tiểu Ngư đầu tiên là ngây ra, sau đó lại đột nhiên mừng rỡ như điên,

không hiểu ra sao.



“A, không có gì không có gì.” Tiểu Ngư vui vẻ cười hắc hắc không

ngừng, trước kia khi còn đi học, nàng thích nhất chính là thi từ và văn

của Âu Dương Tu, đối với vị danh thần chính trực này vô cùng có thiện

cảm, rất nhiều câu thơ của ông ta đều là nghe nhiều mà thuộc, còn từng

thuộc lòng mấy chục bài, thậm chí nói, Âu Dương Tu chính là thần tượng

thời học sinh của nàng cũng không sai.



“À, vậy nếu Phạm gia tỷ tỷ không còn chuyện gì nữa, tiểu tăng đi

trước đây.” Tịnh Diệp lại chắp tay nói, thấy Tiểu Ngư vẫn còn cười ngây

ra như không nghe thấy nó nói gì, đành gãi gãi cái đầu nhỏ bóng loáng,

khó hiểu bước đi.



Mấy nhà sư phòng bếp cũng không hiểu Tiểu Ngư bỗng dưng ngớ ngẩn cái

gì, nhìn nhau một hồi, mới thử mở miệng thăm dò, hỏi Tiểu Ngư còn cần

những nguyên liệu nấu ăn này nữa không.



Nguyên liệu nấu ăn… A, đúng rồi, nàng còn phải nấu ăn nữa! Tiểu Ngư

đang ngẩn người cuối cùng cũng phản ứng lại, vội xua xua mọi người đi

làm mau, nhưng mọi người còn chưa kịp quay đi, nàng lại lớn tiếng gọi

lại, nói là phải chuẩn bị gấp bội so với số lượng vừa nói ban nãy.



“Gấp bội? Nhưng trụ trì nói mấy vị đại nhân kia chỉ ăn một bữa thôi là đi rồi mà!” Một hòa thượng nghi hoặc hỏi.



“Nghe tôi đi, không nhầm đâu, mọi người nhanh đi chuẩn bị, tôi cũng

phải đi tìm mấy thứ nguyên liệu đặc biệt.” Tiểu Ngư vẻ mặt hăng hái bừng bừng cầm lấy một cái giỏ trúc, giống như thỏ chạy nhanh ra khỏi cửa,

lại vội vàng quay trở lại, “Đúng rồi, Không Đạo sư phụ, ngài nhớ nhào

thêm nhiều bột một chút, trở về tôi sẽ cần dùng đến.”



Nói xong, đầu lại quay đi, đã biến mất khỏi tầm mắt mọi người.



Hôm nay, nàng sẽ vì thần tượng của nàng mà nấu một bữa cơm chay thật

ngon, còn về mấy tên tham quan ô lại kia, hừ hừ, coi như bọn chúng được

hời vậy.