Hậu Cung Chân Hoàn Truyện

Chương 120 : Lệ quý tần

Ngày đăng: 20:31 18/04/20


Trong cung là nơi lời đồn đãi truyền đi nhanh nhất, bất luận biến

động nhỏ nào cũng đều không thể gạt được nhóm hậu phi, huống chi là

chuyện Dư thị sai người kê đơn thuốc độc hại tôi , nhất thời lại làm cho hậu cung có đề tài mà trà dư tửu hậu.



Mấy ngày sau, trong cung đồn Dư thị nhận tội mà chết, oán khí tận

trời, oan hồn không tan, Quỷ Hồn thường xuyên xuất hiện ở lãnh cung và

vĩnh hạng, thậm chí đêm khuya quấy Đường Lê, tôi sợ tới mức hàng đêm

không thể yên giấc. Câu chuyện bị truyền đi càng rộng, càng truyền càng

bị thêm mắm thêm muối, so với chân tướng sự việc hoàn toàn khác biệt.

Huống chi là nói đến quỷ thần, xưa nay làm mọi người trong hậu cung cũng tin tưởng ít nhiều.



Quỷ Hồn Dư thị quấy phá càng lúc càng đáng sợ, thậm chí có hơn mười

cung nhân phi tần nói rằng chính mình từng gặp qua Quỷ Hồn Dư thị, áo

trắng tóc dài, mặt đầy máu tươi, thê lương đáng sợ, luôn mồm đòi mạng

người hại cô ta. Làm ai nấy cũng đều bất an, không ai được yên.



Tôi hàng đêm bị ác mộng quấy nhiễu, tinh thần càng ngày càng kém,

Huyền Lăng lo lắng lại không biết phải nên làm gì. Vừa lúc pháp sư ở

Thông Tuệ điện góp lời nói dương khí đế vương rất thịnh, ở lại Đường Lê

Quỷ Hồn nhất định không dám lại đến quấy rầy. Đồng thời ở Thông Tuệ điện ngày đêm lập đàn đại pháp sự siêu độ vong hồn ở lãnh cung. Sau đó,

Huyền Lăng hàng đêm ngủ lại Đường Lê, quả nhiên, ác mộng hàng đêm tôi

gặp phải cũng theo đó mà chấm dứt.



※※※※※



Sớm chiều đi vấn an vốn là quy củ mà các phi tần từ trước đến nay vẫn làm. Do mấy ngày gần đây tôi liên tiếp gặp việc trắc trở, thể xác và

tinh thần đều mệt mỏi,Hoàng hậu hiểu được ý tứ của Hoàng thượng, đặc

biệt chú ý thương xót, cố ý miễn cho tôi mấy ngày không cần phải vấn an. Hai ngày này tinh thần dần khá lên, liền thỉnh an tạ ơnHoàng hậu như

trước. Gần hè hay có những cơn dông. Xế chiều tôi đi về phía cungHoàng

hậu thỉnh an. Khi đi thời tiết còn rất tốt, có ánh nắng chiều trên cao

chảy dài. Không nghĩ mới tiếpHoàng hậu cùng các phi tần nói chuyện một

hồi, sắc trời liền có sấm chớp, mưa to trút xuống.



Giang Phúc Hải đi ra ngoài xem rồi quay lại nói: “Trời mưa thật lớn,

sợ một chốc cũng chưa dừng, chư vị nương nương tiểu chủ tạm thời chưa

hồi cung được rồi.”



Hoàng hậu cười nói: “Hôm nay thời tiết dường như thay đổi bất thường, bọn muội muội lại không về được. Xem ra là ông trời muốn các muội ở lại lâu một chút cùng ta nói chuyện phiếm giải sầu.”



Hoàng hậu ở phía trước, ai dám oán giận thời tiết muốn vội vã hồi

cung, đều cười nói: “Cũng không phải là ông trời có tâm, phượng thểHoàng hậu vừa khỏi, chứng đau đầu cũng không tái phát rồi mới đánh nắng hạn

gặp mưa rào này.”



Hoàng hậu nghe nói thế không khỏi cao hứng, càng thêm hứng thú cùng

chúng ta nói chuyện phiếm. Thẳng đến giờ Dậu canh ba, mưa mới dần dần

dừng lại, mọi người mới từ từ cáo từHoàng hậu.



Mưa to đã tạnh, nhóm phi tần phần lớn theo nhóm mà đi. Tôi thấy Sử mỹ nhân đi một mình, liền kéo cô ấy cùng tôi, Mi Trang, Lăng Dung đồng

hành.



Ra khỏi Phượng Nghi cung, gặp Hoa phi cùng Lệ quý tần đang muốn lên

xe kéo hồi cung, nhưng lại không thấy cái cô Tào dung hoa đâu cả. Bốn

người hành lễ Hoa phi cùng Lệ quý tần, Hoa phi nhìn tôi vài lần nói:

“Uyển nghi trông hốc hác quá, chắc hẳn bị ác mộng quấy rầy không mấy dễ

chịu.”



Tôi nghe vậy sợ tới mức co rụt lại, kinh hoàng nhìn về phía bốn phía, nhỏ giọng nói: “Nương nương đừng nói gì, vật kia có linh tính đấy.”



Hoa phi không cho là đúng nói: “Uyển nghi thần chí hồ đồ à? Trước mặt bổn cung mà nói năng bừa bãi.”



Mi Trang vội giải vây nói: “Xin Hoa phi nương nương thứ tội. Lần này

Chân uyển nghi kinh động không nhỏ, thật sự là…” Mi trang thật cẩn thận

nhìn nhìn chung quanh: “Thật sự là rất nhiều người đều thấy tận mắt,

không thể không cẩn thận .”



Sử mỹ nhân tin là có quỷ thần, không khỏi gật đầu nói: “Đúng vậy,


Hoàng hậu cũng hiểu được chuyện bất ổn, vung tay lên, “Cãi nhau còn

thể thống gì nữa. Bộ dạng thế này đến Duyên Hỉ cung Bổn cung cũng lo

lắng, rất giúp đỡ Lệ quý tần quay về Phượng Nghi cung của để an dưỡng.”



Hoa phi vội la lên: “Hoàng hậu nương nương, Lệ quý tần bị điên, có

thể nào ở Phượng Nghi cung phiền người nghỉ ngơi được chứ, vẫn là đi Mật Tú cung để thiếp tiện chăm sóc.”



Hoàng hậu lại cười nói: “Phượng Nghi cung lớn như vậy luôn luôn có

chỗ để bố trí, Hoa phi không cần lo lắng. Hơn nữa Lệ quý tần tuy nói

thần chí hỗn loạn, đáng nói là luôn mồm đề cập chuyện Chân Uyển nghi

trúng độc, sự việc trọng đại, Bổn cung tất yếu truy xét. Chẳng lẽ Hoa

phi cảm thấy được Lệ quý tần ở chỗ bổn cung có cái gì không ổn sao?”



Hoa phi lông mi giương lên, Đan Phượng hai tròng mắt khí thế lăng

nhân, nói: “Thiếp không lo lắng Hoàng hậu chiếu cố không ổn. Nhưng Hoàng Thượng chỉ thị thiếp cùng nhau giải quyết lục cung, đương nhiên cảm

thấy được thiếp là có thể phân ưu với Hoàng hậu..Tóm lại Hoàng hậu sẽ

không cho nô tì ‘ phân ưu ’ đi? Nếu đúng như này, sợ Hoàng Thượng muốn

trách tội thần thiếp không chăm sócHoàng hậu”



Hoa phi ngữ khí cực kì không khách khí, cung nhân bên ngườiHoàng hậu

lộ vẻ khó chịu.Hoàng hậu sửng sốt nhất thời không biết phản ứng sao, do

dự không nói lời nào



Ta thấy sự tình vừa muốn tự nhiên đâm ngang, nếu là Lệ quý tần tùy

Hoa phi đi chỉ sợ kiếm củi ba năm thiêu một giờ. Tôi lập tức nói: “Nương nương nãi lục cung đứng đầu, từ ngài tự mình hao tâm tốn sức, Hoàng

Thượng nhất định càng thêm yên tâm.”Dứt lời vội quỳ xuống nói: “Cung

tiễnHoàng hậu.”



Mi trang phản ứng cực nhanh, lôi kéo lăng dung sử mỹ nhân quỳ xuống

đồng loạt nói: “Cung tiễn Hoàng hậu.”Hoàng hậu không khỏi phân trần, dẫn theo Lệ quý tần quay về Phượng Nghi cung.



Hoa phi giận dữ rồi không biết làm sao, trơ mắt nhìn Hoàng hậu dẫn theo Lệ quý tần đi thẳng tức giận đến hai tay phát run.



Trở lại trong cung, Lưu Chu – Hoán Bích đã chuẩn bị mấy món ăn sáng

để ăn khuya. Cận Tịch khép cửa, ta nhìn Tiểu Liên Tử phía sau trong

phòng khách nói : “Phải bắt ngươi giả thần giả quỷ, thật tội ngươi mấy

ngày nay.”



Tiểu Liên Tử vội nói: “Tiểu chủ nói vậy, nô tài không dám nhận .”Hắn

giả cái mặt quỷ mà vui cười: “Nhưng nô tài soi gương, bản thân cũng bị

dọa nữa là.”



Tôi buồn cười, liên tục gật đầu nói: “Chẳng phải sao? Ngươi dọa Lệ quý tần sợ tới mức bị điên lỡ miệng nói không ít chuyện.”



“Nô tài không ngờ chút công phu nhỏ mọn này cũng có lúc hữu dụng,

phải cám ơn Lưu Chu tỷ tỷ chuẩn bị cho tôi y phục trắng này , và Hoán

Bích tỷ tỷ vẽ mặt quỷ cho tôi nữa.”



Lưu Chu chống đỡ không được “Xì “Cười lên tiếng: “Chúng ta này tính

cái gì ? Vẫn là chủ ý của tiểu thư.”Nghĩ nghĩ rồi nói với Tiểu Liên Tử : “Trang phục và đạo cụ cậu dùng giả quỷ lặng lẽ đem đốt đi, ngộ nhỡ lộ

dấu vết lại xảy ra chuyện không hay.”Tiểu Liên Tử vội vã gật đầu.



Cận Tịch ý bảo bọn họ lui xuống, nói: “Đừng vội mừng rồi. Hiện giờ

xem ra là Hoa phi sai khiến, không thể nghi ngờ , Lệ quý tần cũng là

trốn không thoát can hệ. Nhưng Lệ quý tần bị điên, lời của cô ta không

ai thèm tin.”



Tôi trầm ngâm một lúc lâu, tháo trâm ngọc nhẹ nhàng ra khỏi vấn tóc,

nói: “Cô cô nói có lý. Nhưng Hoàng hậu cũng chưa chắc buông tha cơ hội

như vậy đâu. Chúng ta chỉ cần thờ ơ lạnh nhạt, tới thời điểm chỉ điểm

vài cái là được. Sự đã rồi , chiêng trống cũng gõ, dù sao một đám cũng

phải hoá trang lên sân khấu mới tốt.”Tôi nhẹ nhàng cười : “Đêm nay nghỉ

ngơi, sợ là có một tràng biến cố đang chờ chúng ta.”