Hậu Cung Kế

Chương 100 : Nhớ năm đó

Ngày đăng: 23:12 21/04/20


Editor: Mai Thái phi.



Beta: Thiên phi.



Nghiêm thục dung đã theo Hoàng Thượng từ sau khi Hoàng Thượng đại hôn. Nàng là người sáng suốt, luôn giấu đi bản thân mình, làm cho người khác không nhìn chằm chằm vào nàng. Lần này nếu không phải nàng tham dự  phục tuyển tú nữ, sợ là mọi người đều quên nàng. Những tú nữ kia căn bản là không biết còn có người này, không  mang quà biếu đến chỗ Nghiêm thục dung, cho nên có vài người kinh hoảng, sợ mình bị loại.



Xuất hiện biến số Nghiêm thục dung, chuyện phục tuyển, không thể nói chính xác được.



"Tại sao không có Thục phi nương nương?"



"Thục phi nương nương có thai, tại sao có thể đi dự phục tuyển?"



"Nói như vậy, xem ra Thục phi nương nương không phải người thích đứng đầu." Nếu thích đứng đầu, đừng nói mang thai, dù là sắp sinh, cũng sẽ đi dự việc phục tuyển này. Chung quy những tú nữ tiến cung này, đối với những người cũ như các nàng có uy hiếp nhất định.



Có thể nhân việc phục tuyển chọn ra vài người của mình, tuyệt đối là một bước quan trọng.



Khi Vương thái hậu nghe nói Thục phi không tham dự việc tuyển tú lần này, cũng có chút kinh ngạc, "Ngươi nói nàng ta là quá mức tự tin, cảm thấy Hoàng Đế sẽ không lạnh nhạt với nàng, hay thật sự là không để ý?"



Cung ma ma thưa: " Theo ý nô tỳ, Thục phi coi trọng đứa nhỏ trong bụng mình."



Vương thái hậu: "Nàng ta thật biết ai trọng ai khinh." Trong bụng có đứa nhỏ, so với tranh sủng mạnh hơn nhiều. Vương thái hậu không nói  đếnThục phi nữa.



Phục tuyển, Minh Nhã tuyệt đối sẽ thông qua.



Chỉ là Hoàng Hậu, đột nhiên chọn thêm  Nghiêm thục dung, thật là làm cho người ta có chút không lường trước được.



Nhưng suy nghĩ một chút, phẩm vị của Nghiêm thục dung đủ tư cách đó. Vương thái hậu cảm thấy, trong cung này phi vị vẫn nên ít đi một chút.



"Bên Mẫn Hoài An nói như thế nào?" Vương thái hậu hỏi.



Cung ma ma: "Vương Sung nghi là người thông minh."



Vương Sung nghi sẽ không đối nghịch ra mặt với Vương thái hậu, huống chi, sao có thể ngăn cản được Vương Minh Nhã tiến cung?



Đến lúc đó Vương thái hậu có thể tự mình hạ ý chỉ, cho nên nói đi nói lại, sao phải làm chuyện nhàm chán như vậy?



"Hiện tại ta lại nhớ đến việc tuyển tú năm xưa." Trong cung đang tuyển tú, nên không có chuyện gì khác, Viên tiệp dư đến chỗ Lý Già La nói chuyện phiếm.  Hoàng Thượng bởi vì bận việc triều chính, rất lâu chưa đến hậu cung.



Nữ nhân trong cung đều chú ý đến tú nữ mới, cho nên hậu cung so với trước kia càng là im lặng.




"Vậy sao ngươi không nói trước với ta? Ngươi biết hay không, hiện tại nhị đệ muội đang thầm oán ta." Trương phu nhân nói.



Vân thị nghe xong nói: "Đường tỷ, ngươi cho rằng ta không muốn nói sao, chỉ là lão gia tức giận, không để ta ra ngoài, còn không cho ta mang tin tức ra ngoài, miễn cho ngươi lại tới tìm ta nói chuyện khác." Bà ta đem hết sự tình đẩy đến người Võ Chính Đạo.



Trương phu nhân nghe xong tức giận đến không nói được, Võ Chính Đạo ngươi thật tốt, ngươi về sau có việc gì đừng đến tìm Trương gia!



"Hừ, ngươi chỉ biết nghe lời lão gia nhà ngươi, thật không có tiền đồ, ta lười quản ngươi! Ngươi xem đi, đích trưởng nữ của ngươi tiền đồ về sau càng lớn, có thể nghĩ đến người mẹ đẻ đã chết hay không! Đến lúc đó đừng tìm chúng ta hỗ trợ!"



Trương phu nhân giận đùng đùng bỏ đi, Vân thị thở dài một hơi.



Bây giờ lão gia chức vị vô vọng, cũng may có tước vị quận công, cũng không dựa vào người nào để mua chức quan.



Hơn nữa, nữ nhi của hắn lại mang thai, còn được thăng làm Thục phi, Võ Chính Đạo cảm thấy mình còn cầu người khác làm gì?



Chỉ cần an phận chờ, nữ nhi hắn trong cung có thể đem cho hắn đồ vật tốt.



Hiện tại trong kinh thành, còn có ai dám chống đối mình?



Đương nhiên, Võ Chính Đạo rất cảnh giác, hoặc bởi vì Hoàng Thượng không phong quan cho hắn, hắn làm bất cứ việc gì cũng không dám quá phận, sợ bị Ngự Sử buộc tội.



Nương nương trong cung, có thể làm chủ cho mình hay không, Võ Chính Đạo không dám xác định. Vì hắn chột dạ, đặc biệt nghĩ đến Tiền thị, hắn sợ nhất là, đại nữ nhi bị chọc giận nóng nảy, sau đó dựa vào chuyện Tiền thị, hại Võ gia,như vậy hắn gánh vác không nổi.



Khi nghe Trương phu nhân giận đùng đùng đến, vừa tức giận vội vàng đi về, Võ Chính Đạo khen Vân thị một hồi.



Lúc trước mình chỉ là Tiến Sĩ, Đường tỷ Vân thị xem thường mình, Võ Chính Đạo cực kỳ không thích mối hôn sự này. Nay chuyện đời thay đổi, vị Trương phu nhân này còn không nhìn rõ tình thế, luôn làm giá, nhờ người còn muốn người khác cúi đầu, cũng không nhìn một chút nay ai cầu ai.



Nghĩ đến đây, Võ Chính Đạo liền rất đắc ý, nữ nhi đang là sủng phi, hắn tất nhiên đắc ý. Đợi sau này mình có nhi tử, trong cung có Thục phi nương nương làm chỗ dựa, còn có cháu ngoại là hoàng tử, không biết có bao nhiêu đắc ý.



Nhưng tình huống trước mắt, hắn còn chưa có nhi tử, nên Võ Chính Đạo không đi phòng của Vân thị, trực tiếp đi đến phòng thiếp thất, hắn nhất định phải sinh một đứa con trai!



"Ngươi nói cái gì? Võ Chính Đạo xảy ra chuyện?"Hoàng Thượng biết tin tức này, vẫn là lắp bắp kinh hãi. Hắn không cho Võ Chính Đạo chức quan, cũng là vì muốn tốt cho Thục phi và Tam hoàng tử. Ngoại gia như vậy, nếu cho hắn nhiều quyền lợi, dễ dàng gây chuyện thị phi, nếu không có quyền lợi, khả năng gây chuyện cũng có hạn.



Ai biết lại làm ra sự tình như vậy.



Bất quá như vậy cũng tốt, an toàn hơn.



Chỉ là Thục phi còn đang mang đứa nhỏ, nếu nàng nghe xong tin tức này, chịu không nổi thì làm thế nào?