Hậu Cung Kế

Chương 11 : Đại kế

Ngày đăng: 23:11 21/04/20


Edit: HueKhanh92



Beta: Nam Thiên Vân



Vân thị xem tình huống này, không nói ra đó là không được. So với để lão gia nói ra, còn không bằng chính mình nói đi. Dù sao vài người bên này khẳng định đối với bản thân mình cũng chẳng hảo cảm gì. Bà nói, để lão gia cũng không phải khó xử, còn có thể ở trong lòng tăng thêm hảo cảm với bà.



“Lão gia, hãy để cho ta nói đi.” Vân thị ôn nhu nói với Võ đại lão gia.



Ngược lại khiến Võ lão thái thái bực bội, làm vậy có vẻ như nàng cùng nhi tử của mình là một phe, bà làm nương thì lại như đang ép buộc nhi tử.



Võ đại lão gia bây giờ đối với Vân thị rất hài lòng. Nếu không phải bà hiến kế, nói không chừng hắn thật sự đem đại nữ nhi đưa cho người ta làm thiếp.



Cũng là làm thiếp, vì sao không đi chỗ chỗ tốt nhất trên đời này mà làm thiếp đi?



Huống chi, phi tử của Hoàng Đế, đó cũng không phải có thể nói là làm thiếp. Từng người đều có phẩm chất, không phải thiếp thất bình thường! Phi tử được sủng ái, so với Hoàng Hậu nói chuyện còn có ích hơn đây.



Cho nên, Võ đại lão gia cũng biết chính mình nghĩ không đủ, không có nghĩ đến con đường này. Hắn vốn là muốn đem Võ Uyển Trinh đưa cho Tín vương làm quý thiếp, hoặc là còn có thể làm cái trắc phi.



Tín vương là đường đệ của đương kim hoàng thượng, rất được Hoàng Thượng thích. Chỉ là người này phong lưu thanh danh ở bên ngoài, thích mỹ nhân.



Trước kia là bởi vì Võ Chính Đạo không có nữ nhi xinh đẹp để đưa qua. Hiện tại Võ Uyển Trinh đến, có thể đưa qua. Nếu cùng Tín vương có loại quan hệ này, bên Lại Bộ còn không xem trên mặt mũi của Tín vương mà để bụng hơn đến công sự của mình?
Võ đại lão gia cũng nói: “Đúng a, ta cùng Vân thị sợ mọi thứ còn chưa có định xuống lại có chuyện gì làm lỡ, cho nên mới không nói với nương, người đừng tức giận!”



“Không tức giận, không tức giận! Ta làm sao có khả năng giận các ngươi. Lão đại tức phụ a, ngươi lần này làm đúng, là hảo tức phụ của Võ gia chúng ta! Về sau a, chuyện này đều giao cho ngươi, ta cũng không hỏi. Ngươi chỉ bảo Uyển Trinh thật tốt, đến thời điểm nàng có tiền đồ, tự nhiên là một đám người chúng ta đều có vinh quang!”



Võ lão thái thái ở điểm này vẫn là tự biết thân biết phận, đối với việc chỉ bảo tiểu thư khuê các, bà không biết gì cả, cho nên vẫn là trông cậy vào Vân thị.



Lại oán trách Nguyễn thị, “Về sau đừng có lỗ mãng như vậy. Đại ca cùng đại tẩu ngươi còn không biết chừng mực sao?”



Nguyễn thị da mặt dày, biết lão thái thái đây là muốn trốn tránh trách nhiệm, đem chuyện ngày hôm nay đẩy đến trên người mình. Có điều bà cũng không so đo. Ở chuyện đưa Võ Uyển Trinh tiến cung này bà không có bản lĩnh gì để tranh cùng Vân thị. Đơn giản là về sau xây dựng mối quan hệ tốt với Võ Uyển Trinh. Dù sao Võ Uyển Trinh này đặc biệt dễ dàng bị người tác động. Chỉ cần đối tốt với nàng ấy, về sau nàng ấy thành quý nhân, còn không có chỗ tốt cho mình sao?



Cho nên, bà hạ quyết tâm, về sau ở phương diện này sẽ không tính toán chi ly cùng Vân thị. Chung quy Võ Uyển Trinh mà hảo, đối với đám người bọn họ đều tốt!



Thật ra nếu xé rách mặt cùng Vân thị, về sau chính mình cũng chẳng có chỗ tốt gì. Chung quy tuy rằng Vân gia không được tốt lắm, nhưng là người quen của Vân thị tuyệt đối so với Nguyễn thị là nhiều hơn.



Vì đại kế này, bà nhịn một chút thì có làm sao?



Võ Uyển Trinh còn có Tiền thị làm cái xương mắc ở đó. Về sau nếu Võ Uyển Trinh tốt, bà không ngại nhắc với Võ Uyển Trinh về những chuyện cũ này, khiến Vân thị giỏ trúc múc nước chẳng được (không được lợi lộc gì). Võ gia trừ bỏ bà ta thì chỉ còn mình nhị thẩm này. Nàng ấy không có hảo cảm với Vân thị, như vậy thu lợi chính là Nguyễn thị mình.



Hiện tại nha, cứ để Vân thị hảo hảo bận rộn đi thôi.