Hậu Cung Kế

Chương 114 : Hòa thuận như lúc đầu

Ngày đăng: 23:12 21/04/20


Editor: Lục sung nghi.



Beta: Vy tu nghi.



" Muốn bổn cung giúp đỡ tìm một ma ma ra ngoài?" Lý Già La tưởng mình nghe lầm, hỏi lại lần nữa.



Vân thị thực xấu hổ, bất quá vẫn căng da đầu nói lại "Nếu nương nương có thể hỗ trợ tìm một người, thì thật quá tốt."



Lý Già La nhìn Vân thị, khiến Vân thị trở nên không tự nhiên.



Lý Già La cười, "Phu nhân là vợ kế, lẽ ra ngày thường lúc tế bái bài vị tổ tông, ở trước bài vị nương ta nên quỳ lễ. Nhưng từ trước đến nay, bổn cung chưa từng thấy ngươi làm thế."



Lúc trước Tiền thị lựa chọn "bị tử vong" để bảo vệ vị trí nguyên phối, không có bị hưu hay hòa li. Cho nên vẫn chặt chẽ chiếm cứ cái ghế chính mình.



Chẳng lẽ Vân thị cảm thấy không có người nhắc, thì liền coi như không biết?



Người Vân gia đúng là da mặt dày, nàng căn bản chưa từng thấy những người này bao giờ, cảm tình đối với các nàng càng không có. Vậy mà muốn nàng tìm ma ma cho bọn họ, sau đó thì sao? Có phải lại bắt đầu chuyện khác hay không?



Nàng cũng không phải là quả hồng mềm, tùy tiện người bóp.



Hơn nữa, căn bản nàng không muốn có quan hệ gì với Vân gia.



Chỉ là Vân gia muốn có quan hệ với nàng, vậy nàng sẽ không khách khí.



Vân thị nghe xong, mặt hồi đỏ hồi trắng. Danh phận nàng là vợ kế, ở trước bài vị nguyên phối nên quỳ lễ.



Trước kia ai dám nói, nhưng hiện tại là nữ nhi Tiền thị. Nói liền nói, nàng còn không thể nề nà.



Lý Già La thấy Vân thị hồi lâu nói không ra lời, nói tiếp: "Thời gian dài như vậy, ngươi cũng biết tính bổn cung. Trước nay, đều không thích chủ động trêu chọc người. Nhưng có một số người được một tấc lại muốn tiến một thước. Sau khi trở về thì suy nghĩ xem, nếu hoàn cảnh của Uyển Đình và bổn cung giống nhau. Nàng sẽ giúp nhà mẹ đẻ của mẹ kế sao? Bổn cung không có tốt đến thế, chỉ là xem ở danh phận nên nước sông không phạm nước giếng thôi."



Chỉ có người đứng ở trên cao nói lời này mới đủ tự tin như thế. Nàng không ngại cầm quyền thế tới "uy hiếp" một phen.



Vân thị nghe Quý phi nói như vậy, cũng biết có một số việc kỳ thật trong lòng Quý phi vẫn cất giấu. Nàng có chút quá tùy ý, thiếu chút nữa quên đi chuyện của Tiền thị.



Vốn dĩ nghĩ nếu thật sự có thể nhờ Quý phi mời ma ma trong cung thì nàng cũng càng có mặt mũi. Chưa thử xem nên không cam lòng.



Hiện tại mới biết được, Quý phi không hề muốn lui tới với Vân gia.



Sau khi trở về, Vân thị nói với Vân lão thái thái: "Hiện tại Quý phi nương nương có Tam hoàng tử cùng Tứ hoàng tử nên cần phải chăm sóc. Nương nương cũng muốn đưa những ma ma trong cung ra, nhưng nàng ấy không quen nhiều người lại sợ giới thiệu người không tốt, phiền người chậm trễ người."



Nói thế nào cũng là không đáp ứng, trong lòng Vân lão thái thái bực bội. Không quen thuộc, không quen thuộc, thì sẽ không đi hỏi sao? Quý phi nương nương thật sự sẽ không nhận thân thích sao?
Nhưng tuyệt đối không phải người gian ác, người như vậy nàng có thể giúp liền giúp, dù sao cũng không phải chuyện lớn.



Tín vương ở triều chính sẽ không liên hệ lớn lắm, cũng sẽ không bị liên lụy vào. Nàng cũng không sợ bị cơ thiếp Tín vương phủ biết, bị người trả thù.



Những người ở cái vị trí kia còn không có tư cách nói chuyện với nàng.



Hổ Phách biết chuyện này có chút lo lắng, hướng Lý Già La nói: "Chủ tử, nếu có người dùng quần áo để nguyền rủa, chẳng phải là hối hận cũng không kịp sao?"



Lý Già La: "Tín Vương phi chỉ là cầu trong lòng an ổn, bổn cung khi nào nói muốn đem quần áo Lạc Nhi đã mặc đưa cho nàng? Lạc Nhi còn có rất nhiều quần áo chưa mặc qua, ngươi lấy một bộ làm cũ một ít sau đó giao cho Tín Vương phi."



Tuy cảm thấy việc nguyền rủa chỉ là lời nói vô căn cứ, nhưng đề cập đến nhi tử mình. Lý Già La càng để tâm, chẳng lẽ thật sự cho rằng, vì một kiện quần áo tiểu hài tử, liền có thể có được con trai, nếu là như vậy chẳng phải là thành Tống Tử Quan Âm?



Hổ phách nghe xong, liền hiểu cũng dựa theo Lý Già La nói, đem quần áo làm cũ, sau đó tự mình giao cho Tín Vương phi.



Tín Vương phi tất nhiên là vô cùng cảm kích. Đương nhiên, Lý Già La cũng nói giỡn nói cho Hoàng Thượng nghe chuyện này. Miễn cho Hoàng Thượng cho rằng mình muốn kết giao đại thần linh tinh.



Hiện tại nàng cũng không có tâm tư này. Hoàng Thượng nghe xong cười nói: "Nếu Tín vương có con, phải cho Lạc Nhi chúng ta một cái bao lì xì lớn mới được."



Lý Già La: " Sao có thể linh như vậy? Chỉ là việc vô căn cứ. Bằng không, thành Tống Tử Quan Âm rồi."



Hoàng Thượng: "Tống Tử Quan Âm vẫn luôn ở bên ái phi."



"À, ý Hoàng Thượng là nói thần thiếp sinh hoàng nhi không phải công lao thần thiếp mà do công lao Tống Tử Quan Âm?" Lý Già La oán trách hỏi.



"Cũng không phải, cũng không phải, trẫm cảm thấy phương diện này lớn nhất không phải Tống Tử Quan Âm, cũng không phải ái phi." Hoàng Thượng cười nói.



"Đó là ai? Chẳng lẽ là phật Như Lai sao?" Lý Già La hỏi.



"Tất nhiên là trẫm, nếu không phải trẫm vất vả lao động, thì sao có hai tiểu tử kia được?"



"Hoàng Thượng!" Lý Già La vừa thẹn vừa bực nói: "Ngươi da mặt càng ngày càng dày."



"Da mặt không vậy thì sao sinh được nhi tử. Ái phi, ngươi nhìn trời cũng không còn sớm, thời gian trẫm bắt đầu lao động cũng tới rồi, không bằng chúng ta đi làm chút việc đi?"



Lý Già La: "Hoàng Thượng, làm việc thì có thể, thần thiếp không nghĩ lại sẽ lớn bụng đâu. Tiến cung mấy năm nay, có một nửa thời gian đều là lớn bụng."



Hoàng Thượng kéo Lý Già La tới trên giường, hàm hàm hồ hồ nói: "Này còn phải xem Tống Tử Quan Âm còn ở đây không. Nếu ở, chúng ta lại không phải nuôi không nổi, tất nhiên càng nhiều càng tốt."



Thanh âm dần dần trầm thấp đi xuống.