Hậu Cung Kế

Chương 116 : Công chúa bưu hãn

Ngày đăng: 23:12 21/04/20


Editor: Lục sung nghi.



Beta: Vy tu nghi.



Có thể làm như không biết, sau đó ngầm nghĩ cách khác.



Về sau, Lâm Quý Tần và Vương Tiệp dư thân càng thêm thân. Mà Lâm Quý Tần bụng càng lúc càng lớn.



Vương Tiệp dư vì cứu con vua nên có công, từ tứ phẩm Tiệp dư thăng lên sườn tam phẩm Quý tần, lập tức ngồi cùng phẩm cấp với Lâm Quý Tần.



Nhưng Lâm Quý Tần một chút cũng không nghen ghét, ngược lại thật tâm vì Vương Quý tần mà vui lây.



Nói tới hiện tại, có chuyện gì liên quan đến Lý Già La, thì chính là chuyện Trường Ninh quận chúa gả cho Uy Viễn Hầu thế tử Dương Phấn.



Ban hôn là do Hoàng Thượng ban tới.



Trường Ninh quận chúa cùng Lý Già La có chút sâu xa, đương nhiên đối với Dương gia càng sâu xa hơn.



Nhưng hai người cũng coi như môn đăng hộ đối. Lý Già La phái Tiểu Lục Tử ban cho Trường Ninh quận chúa chút trang sức chính nàng chọn. Là một gốc san hô đỏ.



Ngày thường nàng và Trường Ninh quận chúa không thường xuyên lui tới, nhưng ở sự kiện ngựa điên lần đó. Trường Ninh quận chúa đã cứu Lý Già La một mạng. Tuy rằng Trường Ninh được sắc phong quận chúa, nhưng số lần các nàng ngầm lui tới rất ít.



Xem ra, quả nhiên Hoàng Thượng coi trọng Dương Phấn, đính hôn cho hắn một quận chúa. Không những có thể tham dự vào chuyện triều chính mà còn có được thân phận tôn quý.



Vương thái hậu biết chuyện, nhìn Cung ma ma nói: "Ngươi nói xem Hoàng Thượng có ý gì? Sao lại đính hôn Trường Ninh cho Dương gia?"



Dương gia cùng Quý phicó chút ân oán, mà Trường Ninh tựa hồ như có quan hệ quan hệ không tồi với Quý phi.



Chẳng lẽ Hoàng Thượng muốn hòa giải ân oán giữa Quý phi và Dương gia?



Điều này cũng không phải không có khả năng. Thôi, Vương thái hậu thầm nghĩ những việc này về sau bà nên ít nhọc lòng. Rốt cuộc, các thượng quan viên đều nhìn hạng người, ai có tiền đồ liền đầu phục. Mấy năm nay, bà đều đã xem rất nhiều rồi.



Quan trọng nhất, cháu gái bà không thể có chuyện gì.



Nhưng hiện thực tàn khốc, Vương thái hậu muốn lặng lẽ không một tiếng động cho người bắt mạch, tuyệt đối phải lặng yên không một tiếng động.



Nghe kết quả cuối cùng, Vương thái hậu rét run cả người!
Bọn họ nói như vậy, cũng chỉ làm người thêm chế giễu.



Toàn gia mấy miệng ăn, lại kéo thêm biểu muội bụng to. Bị đuổi ra khỏi phủ công chúa tráng lệ cuối cùng lướt qua cảm giác khốn đốn. Vị kia nhìn thấy mà thương biểu muội, cũng không hề có ý muốn giải hòa. Nhưng nhà Phò mã đã không còn bạc, củi gạo mắm muối tương dấm trà, mọi thứ đều phải tiêu tiền.



Trước kia, sử dụng đều là tiền của công chúa còn không biết cảm kích. Phò mã xuất thân từ nhà nghèo của cải không có gì hết. Lập tức, mỗi ngày đều khốn đốn nghèo mạt.



Hắn ta hối hận, còn tìm tới cửa muốn   "hòa hảo như lúc ban đầu" với Tấn An trưởng công chúa



Nhưng Tấn An trưởng công chúa lại không phải không có người muốn. Hưu Phò mã xong, đã tìm được một thanh niên tài tuấn khác mà gả chồng. Hiện giờ, người ta đã có hài tử trưởng thành.



Mà vị Phò mã trước, bởi vì đạo đức cá nhân có vấn đề cho dù thi đậu tiến sĩ. Nhưng đã đắc tội công chúa, ai cũng sẽ không mạo hiểm chạy quan cho hắn. Cuối cùng ở kinh thành không nổi nữa, chỉ có thể trở lại quê quán, nỗ lực trước kia hoàn toàn đổ biển. Tấn An trưởng công chúa hoàn toàn không nhớ rõ hắn là ai, nhưng nghe nói hắn ta ở quê quán cũng không sống tốt, nghe thế tâm tình bà ta khá hơn nhiều.



Tuy rằng cách làm của Tấn An trưởng công chúa cũng bị người ta nói này nói nọ. Nhưng đây là công chúa, ai có thể làm quá lên, bà ta chỉ cần không kết bè kết cánh, không tạo phản, liền ổn định vững chắc làm công chúa. Chút cái đạo đức cá nhân, không cần quá so đo, huống chi vị Phò mã trước xác thật là thiếu giáo huấn.



Nếu hắn ta lựa chọn vinh hoa phú quý, phải thành thành thật thật, còn dám cùng biểu muội ngầm lên giường, quả thực không biết thẹn.



Có thể nói, Trường Ninh quận chúa đối với dì hai mẫu rất tán thưởng, nếu mẫu thân nàng có được một nửa tính cách dì hai mẫu, nàng cũng không lo lắng.



Tuy rằng phụ thân nàng vì không có con trai nên mới tìm thông phòng, cũng đúng lý hợp tình. Nhưng đây là thấy mẫu thân nàng mềm yếu nên mới dám làm thế.



Hắn vì một người hạ tiện mà tìm mẫu thân phiền toái. Nếu nàng là mẫu thân thì sẽ đánh hắn một trận sau đó đuổi hắn ra khỏi nhà.



Vĩnh Xương trưởng công chúa vội xua tay: "Ta, ta và dì hai mẫu ngươi không giống nhau."



Nơi nào của bà giống như Nhị tỷ bưu hãn kia. Với lại, cũng nên vì nữ nhi mình mà suy nghĩ, bà đã lớn tuổi như vậy còn muốn hòa li Phò mã, không phải cho người khác chế giễu sao?



Tuyệt đối không được!



"Nương, nữ nhi nói chính là sự thật, chẳng lẽ về sau người muốn đem gia sản cho bên kia? Bọn họ đánh chủ ý này, nương lại không phải không biết, mỗi ngày tính kế, một chút cũng không biết liêm sỉ. Trước kia người còn sợ hôn sự ta không thành nhưng hiện tại ngày mai nữ nhi đã gả chồng, còn sợ cái này làm gì? Ngài bỏ bọn họ, chính mình đơn độc sinh hoạt, không biết có bao nhiêu thoải mái hơn. Sao một hai phải chịu đựng nàng ta? Nếu còn quan hệ với bọn họ, đến lúc đó bọn họ gặp rắc rối, cũng sẽ dính đến hai người chúng ta.



Nương, người suy nghĩ đạo lý có phải hay không. Người cũng nói, ở nhà chồng phải cẩn thận, nhưng nếu bọn họ luôn qua đấy đi tìm nữ nhi muốn ta giúp cái này, giúp cái kia, ta ở nhà chồng còn có thể tốt sao?"



Nàng hiểu mẫu thân mình, dính đến bà còn không sao nhưng chỉ cần có liên quan đến nàng. Nương nàng, khẳng định có thể nghe vào.



Lần trước, phụ thân nàng muốn cho con gái thiếp thất kia một cái tước vị huyện chủ. Lần này, còn muốn cho con trai ông ta tước vị hầu gia, còn muốn ghi tạc dưới danh nghĩa mẫu thân nàng. Điều này sao có thể chứ nhịn được nữa chứ!!