Hậu Cung Kế

Chương 118 : Nhắc nhở

Ngày đăng: 23:12 21/04/20


Edit: Chang Phi



Beta: Sutháiphi



Thôi, cũng chỉ là một việc nhỏ, nàng cần gì phải làm kẻ ác?



Muốn hòa ly thì cho hòa ly.



Vương thái hậu không khuyên can nữa.



Tấn An trưởng công chúa và Vĩnh Xương trưởng công chúa ra ngoài cung, Tấn An trưởng công chúa nói với Tứ muội của mình. "Ngươi đó, sớm nên làm như vậy rồi, sao lại để kéo dài tới bây giờ. Hiện tại tuổi tác cũng đã lớn không dễ gì tìm được người phù hợp nhưng nếu ngươi quyết định sớm hơn, sẽ có cuộc sống thoải mái."



"Ta không tính sẽ tái giá nữa mà tự mình sẽ sống qua ngày thật tốt." Vĩnh Xương trưởng công chúa nói, nàng cũng đã lớn tuổi rồi còn muốn tái giá không phải khiến cho người khác chê cười sao?



"Làm sao như vậy được? Ngươi nên nhớ kỹ ngươi là công chúa, tuy rằng phụ hoàng không còn nữa. Nhưng đương kim hoàng đế là cháu trai của chúng ta, ngươi sao phải hạ mình như vậy! Ngươi mới chưa đến bốn mươi tuổi, sao phải chịu lẻ loi? Tuy rằng không tìm thiếu niên để thành thân, nhưng tìm một người không tồi cũng không phải việc khó gì."



Mà cho dù là muốn tìm thiếu niên, cũng không phải là chuyện khó gì. Chỉ là phải mất công một chút thôi.



Vĩnh Xương trưởng công chúa vội xua tay. "Không được, không được, nữ nhi của ta cũng đã gả chồng rồi. Ta chỉ cầu bình an, an ổn qua ngày là được." Nếu không phải nghe được hai người kia có âm mưu muốn ám toán mình. Có lẽ đến bây giờ nàng cũng không hạ được quyết tâm hoà ly cùng Phò mã.



Tấn an trưởng công chúa biết Tứ muội của mình có thể hạ được quyết tâm này, cũng xem như không tồi rồi. Lại nói dù sao cũng là chuyện của nàng ta, mình có thể nói được gì?



Nếu không phải cháu ngoại gái Trường Ninh xin mình, nàng cũng không đi lo chuyện bao đồng như vậy. Hơn nữa, ban đầu trong lòng cũng cảm thấy Vĩnh Xương công chúa này thật là kém cỏi. Làm xấu hết cả mặt mũi của công chúa hoàng gia, có chút chuyện nhỏ thôi cũng không làm được!



Sau khi Vĩnh Xương trưởng công chúa hòa ly với Phò mã. Phò mã vẫn không thể tin được, thê tử của mình có thể làm ra được loại chuyện như thế này. Mấy năm nay tính tình của nàng thế nào Phò mã gia tất nhiên là hiểu rõ ràng.



Cho nên lúc đầu Phò mã gia cho là nói giỡn, bởi vì Vĩnh Xương sẽ không dám rời khỏi mình.



Nhưng mắt thấy Vĩnh Xương vẫn không tự ra mặt, lại để cho quan viên ra mặt, lúc này Phò mã mới sốt ruột.



Cho dù sốt ruột cũng vô dụng, làm công chúa, muốn hưu một Phò mã, đó là chuyện rất dễ dàng. Trừ phi chính vị công chúa ấy đổi ý mới được nhưng lần này Vĩnh Xương trưởng công chúa lần này quyết tâm rồi, căn bản là không còn cách nào thương lượng nữa.



Phò mã tự mình cầu xin, sau đó còn để cho tiểu thiếp kia cũng quỳ gối bên ngoài phủ công chúa. Chiêu gì nghĩ dùng được cũng đều dùng, nhưng Vĩnh Xương trưởng công chúa vẫn chỉ có hai chữ " hòa ly ".



Hơn nữa nếu trong cung cũng đã biết, chuyện này trực tiếp giao cho Tông Nhân Phủ. Tông Nhân Phủ ra tay rất nhanh, phán Vĩnh Xương trưởng công chúa cùng Phò mã hòa ly, đã không có quan hệ.



Hai người chỉ có duy nhất một nữ nhi đã xuất giá, căn bản không tồn tại gì để tranh cãi. Về gia sản, lúc trưởng công chúa Vĩnh Xương xuất giá có danh sách của hồi môn, Tông Nhân Phủ cầm danh sách đó đến kiểm tra, phân chia. Phò mã gia không thể mang mấy thứ này đi được, dù sao cũng là đồ vật của hoàng gia có ghi rõ trên sổ sách.



Bất quá mấy năm nay, phụ thân Trường Ninh cũng tự mình bố trí mấy sản nghiệp. Trưởng công chúa Vĩnh Xương và Trường Ninh đều không cần đến, để cho hắn mang theo chút sản nghiệp ra khỏi cửa.



Phò mã còn tìm Trường Ninh quận chúa, để Trường Ninh ở trước mặt mẫu thân cầu tình, tốt xấu gì cũng là người nhà. Lại nói, không phải còn có Trường Ninh sao?




Tam hoàng tử ngượng ngùng, tiểu hài tử thích ăn, đây cũng là chuyện bình thường. Những món ăn ngon, hắn thích ăn, sẽ ắn nhiều thêm mấy miếng.



Bất quá, nếu đã đáp ứng với mẫu phi, hắn nên nghe lời mới đúng.



Nghiêm Nghi Phi ở trong lòng không biết nói sao, nhìn Quý phi và Tam hoàng tử ở chung, rất là hòa hợp, dĩ nhiên vì bọn họ là mẫu tử, việc này không gì đáng trách.



Nhưng Quý phi lại có thể yên tâm để cho nhi tử ăn điểm tâm của cung khác. Chẳng lẽ sẽ không sợ có thể xảy ra chuyện sao?



Nghiêm Nghi Phi cùng Tô Ninh phi liếc mắt nhìn nhau một cái, Tô Ninh phi cũng có chút giật mình.



Nhưng lời này, các nàng có thể nói như thế nào? Nhắc nhở Quý phi, không cần tùy tiện ăn đồ trong cung khác, nếu không bị người chui chỗ trống, đến lúc đó liền hối hận không kịp.



Nếu nói, chẳng phải là đắc tội Hoàng Hậu, hơn nữa Quý phi có thể trở thành Quý phi, khẳng định thủ đoạn không kém, các nàng nhắc nhở có phải là thừa hay không?



Nhưng mà các nàng vừa thấy Tam hoàng tử thì rất thích. Tiểu hài tử cũng không có tội gì, nếu như xảy ra chuyện gì, chẳng phải là người làm nương đều đau lòng hay sao?



Nghiêm Nghi Phi cùng Tô Ninh phi vẫn nhắc nhở với Quý phi. Coi như là các nàng thích xen vào việc của người khác đi.



Nghiêm Nghi Phi đang muốn nói, Tô Ninh phi quay sang Lý Già La. "Quý phi, đồ ăn cho tiểu hài tử phải cẩn thận kiểm tra mới tốt. Dù sao dạ dày tiểu hài tử vẫn yếu, nếu ăn phải đồ bị hỏng, nhiễm bệnh lại không tốt."



Nghiêm Nghi Phi cũng vội thêm vào "Đúng vậy, Ninh phi nói đúng. Nhà mẹ đẻ ta có một chất nhi bởi vì tham ăn mấy miếng điểm tâm, sau đó dạ dày không thoải mái, phải uống thuốc mấy ngày liền mới chậm rãi chuyển biến tốt."



Lý Già La nghe xong, tỏ vẻ cảm tạ với các nàng: "Đa tạ các ngươi nhắc nhở, ta sẽ chú ý."



Tô Ninh phi cùng Nghiêm Nghi phi lúc đấy mới thôi. Tin tưởng với tâm tư của Quý phi, cũng có thể đoán được không cần nói nhiều thêm.



Chờ tới Khôn Ninh Cung, Triệu hoàng hậu để cho bà vú mang theo các hoàng tử, công chúa đi thiên điện chơi. Bên cạnh mỗi tiểu chủ tử có rất nhiều người, cũng không cần lo lắng xảy ra chuyện như ở hành cung tránh nóng.



Triệu hoàng hậu nói với Tam hoàng thêm mấy câu, mới để Tam hoàng tử đi.



Lý Dung Hoa cúi đầu thấp hơn.



Đại hoàng tử bởi vì thân thể không tốt, Triệu hoàng hậu miễn cho hắn thỉnh an, bảo hắn ở trong phòng dưỡng bệnh cho thật tốt.



Mọi người không thấy Đại hoàng tử đâu, nhưng cũng không có người to gan quá phận nhiều chuyện. Bởi vì nhìn bộ dạng Lý Dung Hoa nhát gan liền có chút không thoải mái. Nếu cùng so đo với loại người này cũng chả được tốt đẹp gì, nên mọi người cũng không hỏi đến.



Lần này tới thỉnh an có cả Lâm Quý Tần bụng đã lớn gần tới ngày sinh đi với Vương Quý tần cùng nhau đến. Vương Quý tần bệnh đã chuyển biến tốt, hai người lại như hình với bóng. Triệu hoàng hậu quan tâm hỏi han. "Ngươi cũng sắp tới ngày lâm bồn, từ mai không cần mỗi ngày đến đây thỉnh an, phải dưỡng thai thật tốt mới quan trọng."



Lâm Quý Tần vội vàng tạ ơn Triệu hoàng hậu, tỏ vẻ về sau sẽ nghe lời nàng ta.