Hậu Cung Kế

Chương 156 : Tử vong

Ngày đăng: 23:12 21/04/20


Editor: Nhã Quý Phi



Beta: Nga Dung Hoa



Bởi vì chuyện tạo phản, có nhiều nơi trong cung đã bị phá hoại rất nghiêm trọng.



Lúc trước bọn phản nghịch không tìm thấy Hoàng Quý Phi nên tức giận đập phá Trường Xuân Cung, hầu như tất cả đồ đạc đều đã vỡ vụn lộn xộn. Những vật phẩm quý giá xa xỉ cũng bị nhiều tên phản tặc lấy ôm đi. Chỉ có điều đám phản quân này còn chưa kịp ra khỏi cửa cung thì đã bị bắt lại, vậy nên nói cho cùng cũng không tổn thất quá lớn.



Ở bên ngoài, Thừa Ân công đã sớm bị binh cấm vệ bao vây, không có bất kỳ một ai chạy thoát.



Mà người dân trong kinh thành, từ khi thấy cổng chính bị đóng lại cũng tự giác khép chặt cửa nhà mình. Nghe binh lính chạy ầm ĩ bên ngoài, bọn họ đều biết vụ náo động lớn này vẫn chưa kết thúc, cho nên dù có thể nào cũng phải thực bình tĩnh.



Cứ như vậy, chờ tới khi không còn việc gì, quân lính liền đi khắp nơi báo cho mọi người biết cấm nghiêm đã kết thúc. Lúc này từng người từng người mới dám mở cửa một cách nhẹ nhõm.



Có người quen biết muốn hỏi mấy quân lính, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vì sao lại muốn giới nghiêm kinh thành. Tuy rằng thái độ của mọi người đối với chuyện phát sinh lần này đều rất bình tĩnh, nhưng nếu tò mò muốn biết sự tình thế nào thì cũng là việc bình thường.



Lần trước trong cung có cháy lớn, khi đó tất cả mọi người đều nhìn thấy, cho nên cũng biết đại khái. Lần này hoàn toàn là rơi vào sương mù, một chút cũng không biết đã có chuyện gì xảy ra.



Tên lính kia đã được phía trên chỉ thị, đương nhiên muốn nói ra sự tình.



"Các vị còn không biết sao, là đại sự đấy! Các vị đoán thế nào?" Tên lính ra vẻ thần bí.



"Nha đầu, ngươi cứ việc nói thẳng đi, chúng ta là dân đen nhỏ bé, sao có thể có được tin tức linh thông như ngươi! Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì mà lại loạn như vậy?"



"Hiện tại đã không còn rối loạn, những tên phản loạn đó đều bị bắt được, các vị có thể an tâm. Vừa rồi không phải ta đã gõ trống và báo với mọi người sao?"



"Cái gì? Phản loạn? Lần này lại là nhà nào đảo chính đây?"



"Chính là Thừa ân công Vương gia! Người của Vương gia cùng Vương thái hậu nội ứng ngoại hợp, muốn ám hại Hoàng Thượng, lập Ngũ hoàng tử làm Hoàng đế. Chỉ là Hoàng Thượng của chúng ta anh minh thần võ, sớm biết Vương gia âm mưu, liền bày mưu lập kế trước một bước, khống chế Vương gia cùng Vương Thái hậu. Hiện tại kinh thành cũng an toàn, mọi người có việc gì cần làm thì làm đi."



Vừa dứt câu, tất cả mọi người đều đồng loạt ồ lên. Có người thắc mắc: "Vương Thái hậu không phải mẹ của Hoàng Thượng sao? Vương gia không phải là nhà ngoại Hoàng Thượng à? Sao còn có chuyện cữu cữu trong nhà tạo phản lật đổ cháu mình nữa? Mà chưa nói đến người khác, Vương Thái hậu sao lại coi trọng nhà mẹ đẻ hơn cả nhi tử ruột thịt?"



"Chuyện này cũng tuyệt đối không thể tưởng tượng nổi, làm gì có người mẹ nào như vậy, trừ khi không phải mẹ đẻ!" Có người chợt lên tiếng, chỉ có điều nói cũng thật đúng!



Không bao lâu sau, tất cả mọi người đều đã biết Vương Thái hậu đoạt hài tử của người khác làm hài tử của chính mình, còn hại chết mẹ đẻ Hoàng Thượng. Lúc này mọi người mới hiểu rõ, đúng là không sai đi đâu được, Vương Thái hậu hành xử như thế bởi vì đứa nhỏ này vốn dĩ không phải con ruột! Nhưng vì cái gì mà Vương gia muốn cho Ngũ hoàng tử làm Hoàng đế đây? Ngũ hoàng tử cũng không phải hài tử của Vương gia, chỉ là được nuôi dưỡng dưới danh nghĩa của nương nương Vương gia mà thôi.



"Chuyện này thì ta biết, biểu muội của vợ ta là bà vú giúp việc trong nhà của vị đại quan kia. Nghe nói Ngũ hoàng tử thật đã sớm chết, Ngũ hoàng tử bây giờ cũng chỉ là đứa bé được đem đến từ nhà Vương gia."



"Thật là to gan lớn mật, lại còn dám nghĩ ra chủ ý như vậy!"



"Nữ nhân này điên rồi, chuyện này gây ra nguy hại rất lớn, không hiểu sao Vương gia và Vương thái hậu dám làm được? Tội này cùng tội tạo phản có cái gì khác nhau đâu? Theo ta thấy, lần này người Vương gia nhất định không có ai trốn thoát."



"Chắc chắn rồi, chỉ là lần này nhà ngoại của vị Ngũ hoàng tử chân chính kia chẳng phải là được bồi thường rồi? Dù sao họ cũng bị người ta hại chết cháu ngoại."



Nhà ngoại Ngũ hoàng tử, hình như là Lâm gia đi! Lâm gia Thái phu nhân nghe nói vẫn là người của hoàng gia, là phi tần của Hoàng Thượng.



"Chuyện này thì không rõ, nhưng nói không chừng Lâm gia này đã sớm cấu kết cùng Vương gia. Không tin chúng ta liền chờ xem, Hoàng Thượng có xử tội người của Lâm Gia hay không."



Dân chúng bên ngoài đã biết đại khái, rằng toàn bộ Vương gia đều bị nhốt vào đại lao, thứ chờ đợi bọn họ cũng không còn là ngày lành. Dù sao cũng là tội tạo phản, nam nhân có lẽ sẽ bị chém đầu, nữ nhân, nói không chừng phải biếm làm nô lệ, hoặc là lưu đày đến mấy ngàn dặm bên ngoài.



---



Triệu hoàng hậu vừa được giải thoát khỏi khốn cảnh, liền nhanh chóng thanh tẩy hậu cung. Lần này những chỗ bị phá hư cũng tương đối nhiều, đặc biệt là Trường Xuân Cung, phải sửa chữa thêm một lần nữa.



Triệu hoàng hậu nói: "Hoàng Thượng, không bằng an bài Võ muội muội ở Dưỡng Tâm Điện đi, như vậy Hoàng Thượng người cũng có thể ở gần để bảo vệ Võ muội muội, còn có cả Tam hoàng tử và Tứ hoàng tử. Hơn nữa Võ muội muội sắp sinh, thần thiếp cảm thấy Dưỡng Tâm Điện là nơi tốt nhất."



Hoàng Thượng đáp: "Cứ dựa theo những gì Hoàng Hậu nói mà làm. Người trong hậu cung, nên xử lý thì xử lý, không cần mềm lòng."



Sự việc lần này qua đi, Vương Minh Nhã cùng Vương Vũ Lộ khẳng định không thể sống. Gia tộc của bọn họ đều đã tham dự phản loạn, tuy sớm biết hai người này có ngầm lui tới, nhưng không nghĩ lại dám bàn cả chuyện tạo phản này.



Trước đây đã biết người của Vương gia không an phận, chỉ là không ngờ bọn họ không an phận đến mức này! Bắt đầu từ vài thập niên trước đã có mưu tính, đến tận hôm nay rốt cuộc đã phát tác.



Phụ thân của Hoàng hậu là Thừa ân hầu, lúc ấy cũng bị Thừa ân công giam giữ, sau đó mới được Hoàng Thượng phái đi người giải cứu. Đương nhiên hắn cũng vào địa đạo kia, nghe được những chuyện kinh thiên động địa!



Nếu Hoàng Thượng có thể khiến những người này nghe chuyện xong, thì cũng có thể khiến bọn họ im miệng. Huống chi, các triều thần này cũng sẽ lựa chọn cách nói thật, ví dụ như Vương gia và Vương thái hậu ác độc âm hiểm đến mức nào, ví dụ như mẹ đẻ của Hoàng Thượng đã bị Vương thái hậu hãm hại, giết chết như thế nào.



Bao gồm cả việc trước đây Trấn Bắc hầu phủ rơi đài, có thể nói tất cả đều do Thái Hậu và Vương gia giở trò quỷ.


Có lẽ là suy nghĩ này của phụ thân cũng gián tiếp ảnh hưởng tới Lý Già La, cho nên sau khi phụ thân mất, nàng không thương tâm quá lâu. Chỉ cần nàng nhớ kỹ, hoàn thành di nguyện của phụ thân chính là sự tưởng niệm cao cả nhất.



May mắn thay, trải qua mấy năm đằng đẵng, rốt cuộc nàng cũng làm được!



Vì thế lúc biết mẹ đẻ Hoàng Thượng đã bị đốt thành tro, đến nấm mộ cũng không tìm thấy, Lý Già La liền đem những lời phụ thân nói ra để khuyên Hoàng Thượng.



Hoàng Thượng thật ra rất đáng thương, mẹ đẻ của mình hình dáng ra sao cũng không biết. Lý Già La nói: "Hoàng Thượng, nếu ngài muốn biết ngài mẹ đẻ mình trông thế nào, kỳ thật cũng không khó. Người trước kia từng nhìn thấy đại tiểu thư Trấn Bắc hầu vẫn còn tồn tại rất nhiều, thần thiếp tin bọn họ sẽ vui lòng vẽ lại dung mạo của Thẩm đại tiểu thư cho Hoàng thượng xem. Cũng không sợ bọn họ lừa gạt, vì chỉ cần tìm nhiều người đến, vẽ nhiều bức hoạ, thì ắt sẽ biết."



Hiện giờ tất cả mọi người đều đã biết Thẩm đại tiểu thư Trấn Bắc hầu là mẹ đẻ của đương kim hoàng thượng. Một cơ hội tốt như vậy, tuyệt đối sẽ có rất nhiều người vui vẻ đáp ứng. Huống chi, những tiểu thư khuê ác đều thông thạo cầm kỳ thư họa từ nhỏ, vẽ một bức hình cũng không phải việc gì khó khăn.



Hiện tại Hoàng thượng và Lý Già La ngày càng thân cận, lúc biết Võ đại lão gia đã chết, Hoàng Thượng liền phân phó: "Cho Lưu Vĩnh Toàn qua thăm viếng đi."



Lưu Vĩnh Toàn là nội thị tâm phúc của Hoàng Thượng, để hắn qua cũng là cho Võ gia chút mặt mũi!



"Vậy cho Hổ Phách qua cùng Lưu công công đi, dù sao Hổ Phách cũng là người thần thiếp mang từ Võ gia đến."



Phái tâm phúc cung nữ của mình đi, Lý Già La coi như đã hết sức coi trọng nhà mẹ đẻ.



Đối với Võ đại lão gia, Lý Già La không có một chút cảm tình nào, công dưỡng dục cũng không có, đừng nói đến công sinh thành.



Nhưng dù có dùng thân phận Võ Uyển Trinh để nói, người nam nhân này tuy cho nàng ấy sinh mệnh, nhưng lúc nàng ấy còn chưa sinh ra đã vứt bỏ, mười mấy năm sau đó cũng không một lần hỏi thăm. Có một phụ thân như vậy, thà không có còn hơn!



Lại nói về Trường Ninh quận chúa, lúc ấy nàng tiến cung đã có cảm giác không thích hợp. Bên cạnh có hai tên thái giám đi theo, sau đó bọn họ đưa nàng tới một căn nhà nhỏ, trói nàng lại, còn khoá kín cửa.



Trường Ninh quận chúa trước khi bị trói đã cầm sẵn một cái cây trâm trong tay, chờ hai tên nội giám rời khỏi liền dùng cây trâm kia cắt đứt dây thừng, giải thoát ho chính mình. Đang chuẩn bị trốn đi bằng cửa sau thì cổng trước lại mở ra, nàng định dùng trâm đâm vào hắn, kết quả cánh tay đã bị bắt được. Đến lúc này nàng mới nhận ra, đó chính là Dương Phấn - trượng phu của nàng.



Trường Ninh quận chúa nhờ thế mới biết trong cung đã xảy ra nhiễu loạn lớn như vậy.



Mà người của Vương thái hậu gọi nàng và Dương phu nhân tiến cung chính là vì muốn tách hai người ra khỏi Dương Phấn, dụ dỗ trượng phu chạy đến nơi hẻo lánh này, âm mưu một đao giết chết.



Nhưng rốt cuộc Hoàng Thượng đã an bài thật đầy đủ, chờ bên này có người xuất hiện ám sát Dương Phấn, người của Hoàng Thượng cũng xuất hiện, trực tiếp giết chết bọn họ, xử lý lặng yên không một tiếng động.



Dương Phấn lưu luyến nói với Trường Ninh quận chúa: "Nàng đi thăm Hoàng Quý Phi đi, chờ việc kết thúc, ta lại phái người đưa nàng về nhà!"



"Chàng bảo trọng!"



Nàng biết lần này đi, đối với trượng phu là quyết định sống chết, trong lòng chưa kịp thương cảm đã bị hai tên hắc y nhân đưa đến một nơi xa lạ. Nàng bị bịt mắt đưa tới nơi đó, lúc tháo miếng vải đen xuống thì đã ở một nơi xa lạ, sau đó nhìn thấy Hoàng Quý Phi nương nương cùng Tam hoàng tử, Tứ hoàng tử.



"Hoàng Quý Phi nương nương! Trường Ninh bái kiến Hoàng Quý Phi nương nương, bái kiến Tam hoàng tử, Tứ hoàng tử."



Hoàng Quý Phi mỉm cười: "Trường Ninh không cần khách khí, hiện tại bên ngoài tương đối loạn, chúng ta cứ việc trốn ở chỗ này đi. Nơi này tương đối an toàn."



Trường Ninh gật gật đầu, hỏi Lý Già La: "Nương nương, có phải là liên quan đến Vương gia hay không?"



Đương nhiên nàng đoán được Vương gia bọn họ âm mưu điều gì, nhưng cụ thể là thế nào thì nàng cũng không xác định rõ.



Hoàng Quý Phi gật đầu nói với Trường Ninh: "Là Vương gia, còn có Vương thái hậu. Có điều tất cả mọi người không cần lo lắng, Hoàng Thượng đã biết trước sự toan tính Vương gia, cho nên bọn họ không thể gây nên chuyện gì. Chúng ta chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi, sẽ sớm có tin tức tốt." Dừng một chút lại hỏi: "Còn Trường Ninh ngươi sao lại tiến cung?"



Trường Ninh quận chúa đáp: "Là do Thái Hậu nương nương phái nội thị triệu thần thiếp tiến cung. Vốn còn có Dương phu nhân, nhưng thần thiếp thấy sự tình có chút kỳ quặc, nên nói với bọn họ bà đang bệnh."



Nàng vốn nghĩ rằng, lần này dù chết cũng không thể liên lụy đến người trong nhà, nhưng tình huống hiện tại lại khá hơn nhiều. Nàng không chỉ không cần chết mà còn có thể ở cạnh Hoàng Quý Phi cùng Tam hoàng tử, Tứ hoàng tử. Nơi này chắc chắn là nơi an toàn nhất trong cung.



Đến một canh giờ sau, rốt cuộc cũng có người tới, Trường Ninh quận chúa lại bị bịt kín mắt, đưa lên cỗ kiệu. Lúc tới cửa cung, Trường Ninh mới được tháo mảnh vải ra, một lát sau đã về đến nhà.



Dương phu nhân nhìn thấy Trường Ninh quận chúa bình an trở lại, trong lòng mới có thể nhẹ nhõm.



"Ông trời phù hộ! Trường Ninh, trong cung nhất định đã xảy ra chuyện gì phải không?" Dương phu nhân hỏi.



"Mẫu thân, hiện tại trong cung đang nhiễu loạn, nhưng dù sao cũnh đã bình ổn. Mấy ngày gần đây, tất cả mọi người đều không được tùy tiện đi ra ngoài, phỏng chừng bên ngoài đường lớn có rất nhiều biến động. Chúng ta vẫn nên đóng chặt cổng phủ thì tốt hơn."



"Ta hiểu! Cha ngươi cũng đã ra ngoài, xem ra, lần này thật sự là đại sự!" Dương phu nhân cũng là phu nhân nhà gia thế, đối nhân xử thế nhất định hiểu rất rõ.



Cho nên mấy ngày nay Dương gia vẫn luôn đóng chặt cổng phủ, chờ hai cha con Uy Viễn Hầu trở về, Trường Ninh và Dương Phu nhân mới biết được cụ thể đã xảy ra chuyện gì.



"Ông trời ơi! Thái Hậu điên rồi sao? Sao có thể làm ra chuyện như vậy?" Chuyện mà Dương phu nhân nói, chính là việc Vương thái hậu dùng con cháu Vương gia thay thế hoàng tử. Lúc trước bà ta cũng tìm cách biến Hoàng Thượng trở thành con ruột của mình, nhưng ít nhất Hoàng Thượng cũng thực sự là con cháu nhà tiên đế, thực sự là con cháu Tiêu gia. Nhưng bây giờ bà ta còn dám trà trộn huyết mạch hoàng gia, quả thực không thể tha thứ!



"Nói như vậy, Vương gia quá sai trái rồi!" Làm ra loại chuyện đại nghịch bất đạo này, Vương gia căn bản đã phạm tội khi quân, lại còn có âm mưu tạo phản, tội càng thêm tội!