Hậu Cung Kế

Chương 2 : Thật thật giả giả

Ngày đăng: 23:10 21/04/20


Beta: Hanlacnhi216



“Tốt xấu gì đó là đại tiểu thư, ngươi về sau nói chuyện chú ý một ít!” Đại Mạo giáo huấn Tử Đằng, “Đừng để đến thời điểm gây ra lỗi thì hối hận không kịp!”



Tử Đằng kéo cánh tay Đại Mạo, làm nũng: “Đại Mạo tỷ tỷ, ta đây cũng là trút giận cho phu nhân chúng ta. Ngươi xem đại tiểu thư kia, ta nói gì đó, nàng dám phản bác một tiếng sao? Chúng ta không nhân lúc ở trên đường đo đè xuống khí thế của nàng ta, quay đầu về đến trong phủ, phu nhân chúng ta càng phải vất vả.”



Phu nhân là kế thất, ở trước mặt đích trưởng nữ của nguyên phối này, cũng khó mà nói cái gì. Chủ tử không tiện làm, bọn họ làm hạ nhân, liền phải giúp chủ tử giải quyết khó khăn.



Khiến cho vị đại tiểu thư kia biết trời cao đất rộng, về sau sẽ không gây phiền toái cho phu nhân, cũng biết cắp đuôi mà làm người.



Ngay cả nha hoàn cũng dám như vậy đối với nàng ta, huống chi là phu nhân?



Về sau cũng chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời.



Đại Mạo nói: “Được rồi, đừng quá đáng. Tốt xấu gì đó là nữ nhi của lão gia chúng ta. Lão gia biết, chúng ta đều không có trái ngon mà ăn.”



“Hừ, điều này cũng phải để lão gia biết mới được. Nàng ta vào quý phủ của chúng ta, dám nói một chữ không? Trong phủ đều là của tỷ muội chúng ta, lại nói, lão gia cũng không thích quản chuyện hậu trạch. Cho nên, Đại Mạo tỷ tỷ, ngươi cứ yên tâm đi.”



Tử Đằng trong lòng đắc ý, nàng đây chính là nghe lời Nhị tiểu thư nói, chuyên môn xả giận cho Nhị tiểu thư. Vốn vị đại tiểu thư này không đến, đại tiểu thư chính là đích trưởng nữ trong phủ. Kết quả vị này vừa đến, vị trí đại tiểu thư liền bị vị này chiếm.



Nhị tiểu thư là nữ nhi ruột thịt của phu nhân, so với vị gọi là đại tiểu thư này sao không cao quý hơn?



Vị đại tiểu thư này, chi phí ăn mặc còn không bằng bọn họ làm nha hoàn đâu. Cũng khó trách để cho người ta xem thường.



Nếu lão gia thật sự coi trọng, đã sớm đem nàng ta đến bên người, mà không phải vẫn dưỡng ở nông thôn, tại nhà của cậu nàng ta. Thẳng đến khi cả nhà cậu nàng ta không còn ai thì mới đón về.
Đại Mạo vội vàng nói: “Chuyện này cũng trách ta. Tử Đằng muốn ăn thịt kho tàu, ta không có ngăn lại nên nàng ta ăn nhiều, buổi tối lại lạnh bụng nên mới thế. Mụ mụ, nếu không ta lưu lại chiếu cố Tử Đằng. Mụ mụ cùng đại tiểu thư đi về trước?”



“Đại Mạo ngươi là một nha đầu tốt bụng.” Vân mụ mụ rất hài lòng. Con dâu của bà không cần thiết phải quá vô tâm, “Có điều Tử Đằng bệnh cũng không phải cái bệnh nặng gì, sao có thể làm lỡ hành trình của đại tiểu thư? Ngày mừng thọ của lão thái thái sắp tới, chúng ta không thể làm lỡ. Để Tử Đằng ngồi trên xe ngựa, cùng nhau lên đường đi.”



Vân mụ mụ quyết định, người khác cũng sẽ không phản đối. Chẳng sợ Tử Đằng mệt dậy không nổi, cũng phải lên đường...



Làm Đại tiểu thư, Lý Già La rất là lo lắng cho Tử Đằng, chỉ là nói một chút với Vân mụ mụ. Vân mụ mụ nói phải trở về cho kịp lễ mừng thọ lão thái thái, Lý Già La cũng khó mà nói cái gì.



Lần này nhi tử của Vân mụ mụ cũng đi theo, mang theo bảy tám gia đinh, một đường hộ tống đám người Vân mụ mụ.



Cái triều đại này, nam nữ phân biệt cũng không đến mức quá biến thái. Có điều gia đinh trong nhà là không thể nhìn thẳng vào nữ chủ tử. Ở trước mặt nữ chủ tử đều phải cúi đầu đáp lời.



Có đôi khi, Lý Già La xuống xe ngựa, cũng bị yêu cầu mang theo mũ che. Cũng may Lý Già La tương đối nghe lời, Vân mụ mụ giảm đi không ít việc phiền toái.



“Nương, cũng sắp tới nơi rồi. Lần đi này của ngài, phu nhân khẳng định sẽ thưởng!” Nhi tử Phú Xuân của Vân mụ mụ cười hì hì nói.



“Đã lớn như vậy, còn không biết ổn trọng! Ta hỏi ngươi, ngươi cùng Đại Mạo nói được mấy câu?” Vân mụ mụ hỏi.



Phú Xuân đỏ mặt, “Nương, Đại Mạo tỷ tỷ luôn luôn ở bên cạnh ngài mà. Ta nói được gì?”



Xem nhi tử đỏ mặt, Vân mụ mụ cười. Tiểu tử này, còn biết thẹn thùng. Ánh mắt mình không sai, nhi tử tuyệt đối thích Đại Mạo.



Vân mụ mụ sẽ chờ, đến thời điểm báo cáo việc lần này sẽ nhắc tới chuyện này với phu nhân. Nể mặt mũi của mình, khẳng định là phu nhân sẽ cho phép.