Hậu Cung Kế

Chương 33 : Thái hậu cho gọi

Ngày đăng: 23:11 21/04/20


Edit: Puta Ng



Beta: Nam Thiên Vân



Sau khi Lý Già La trở lại Phương Linh điện, đồ Hoàng Thượng ban thưởng cũng tới. Đều là chút đồ trang sức và lăng la tơ lụa.



Thêm Hoàng Hậu ban thưởng, cũng không ít đồ.



Lệ thục viện nhìn thấy nóng mắt, cười nói với Lý Già La: “Tuy rằng không tấn vị nhưng có thể được Hoàng Thượng ban thưởng cũng không tệ.” Nàng đã lâu không được Hoàng Thượng ban thưởng, thật sự rất lâu rồi.



Lý Già La cười nói: “Đồ bên nương nương tốt hơn chỗ thần thiếp nhiều.”



Lệ thục viện sắc mặt có chút khó coi, nói vài câu rồi rời đi.



Ngay lập tức Hổ Phách cũng nhìn ra được, Lệ thục viện là coi trọng đồ tốt bên này, muốn Lý Già La cho nàng ta một hai thứ. Bởi vì ban thưởng lần này không cần đăng ký trong danh sách, tượng bạc trâm vàng các thứ.



Chỉ là vị Lệ thục viện này cũng không muốn đi xin xỏ một quý nhân, đó không phải là đánh vào mặt thục viện sao? Cho nên những thứ này, Lý Già La tuyệt đối không thể nói cho là cho. Lúc cho nàng ta cao hứng, nhưng sau đó sẽ cảm thấy Võ quý nhân này khinh thường mình.



“Tỷ tỷ! Ta báo tin vui cho ngươi!” Tần Sắt Sắt rất nhanh cũng lại đây, cười nói: “biết là tỷ tỷ có phúc khí mà, không phải đây sao, có thể hầu hạ Hoàng Thượng!”



Đến bây giờ Tần Sắt Sắt còn chưa được hầu hạ Hoàng Thượng.



“Tỷ tỷ, Hoàng Thượng trông thế nào, đẹp không? Anh tuấn oai hùng không?” Tần Sắt Sắt cười hì hì hỏi Lý Già La.



Lý Già La nghe xong mặt lập tức đỏ, nói: “Muội muội, ngươi nói cái gì đó.”




“Vâng.” Cao Trường Hưng không nói nửa câu vô nghĩa. Về phần thăm dò thế nào, hắn tổng quản thái giám Từ Ninh Cung có thừa phương pháp và thủ đoạn.



“Hiền phi nương nương muốn triệu kiến ta?” Tần Sắt Sắt trong lòng cao hứng, nhưng vẫn là không dám tin. Nàng mới đi qua chỗ Vương Hiền phi một hai lần. Một lần là cùng Võ Uyển Trinh đến thăm Viên uyển nghi. Sau này vị Hiền phi nương nương kia liền quên lãng nàng, sao hôm nay lại nhớ tới?



Không phải vì nàng làm chuyện gì chọc giận Hiền phi nương nương chứ?. Tần Sắt Sắt mang tâm tình thấp thỏm đi Vĩnh Hòa cung.



Vương Hiền phi thấy Tần Sắt Sắt, một câu vô nghĩa cũng không nói, liền phân phó: “Cùng bản cung đi Từ Ninh Cung một chuyến.”



Tần Sắt Sắt kích động trong lòng không cần nói cũng biết, rốt cuộc có hiệu quả sao? Xem bộ dáng Vương Hiền phi không giống như là giận mình.



Còn dẫn mình đến Vĩnh Hòa cung? Như vậy không phải là cơ hội của mình tới rồi? Nghĩ tới điều này Tần Sắt Sắt đã cảm thấy lâng lâng muốn bay.



Đến Từ Ninh Cung, bái kiến Thái Hậu, Thái Hậu nói với Vương Hiền phi: “Ngươi về trước đi, ai gia cùng Tần mỹ nhân trò chuyện.”



Vương Hiền phi nhìn sắc mặt Thái Hậu, biết nên lui xuống. Tần Sắt Sắt cúi đầu, ngồi trên ghế, đó là Thái Hậu cho người ban thưởng.



“Tần mỹ nhân? Biết ai gia vì sao gọi ngươi đến không?” Vương thái hậu thản nhiên nói.



Tần mỹ nhân vội vàng đứng dậy quỳ xuống, “Thần thiếp không biết.”



“Buổi tối hai mươi lăm tháng ba, một tú nữ vô ý ngã xuống thái dịch hồ, cuối cùng mất mạng. Tần mỹ nhân, ngươi nói ai gia nói đúng hay là sai?”



Cả người Tần mỹ nhân run lên, nàng cố gắng trấn định nói: “Thái Hậu nương nương, thần thiếp cũng đã nghe nói đến chuyện của tú nữ kia, lúc ấy còn bị dọa sợ hãi.”