Hậu Cung Kế

Chương 4 : Giao phong

Ngày đăng: 23:10 21/04/20


Beta: ThyAn89



Bởi vì Hổ Phách đến sớm, bởi vì bên này là cái bếp lò lạnh (ý nói người không được quan tâm) cho nên không có người chú ý, hơn nữa là nha hoàn bên cạnh phu nhân đến nên càng là không có người ngó chừng. Hổ Phách cũng nói ngắn gọn, đơn giản một lần tình huống hiện tại của mấy vị chủ tử Võ gia hiện tại.



Võ Chính Đạo-Võ đại lão gia, sau khi đậu Tiến sĩ nhận chức quan, liền đón mẹ ruột lên. Cha của Võ đại lão gia đã sớm mất. Võ lão thái thái thì hiện vẫn còn rất kiện khang.



Thê tử Vân thị, là nữ nhi quan chủ khảo của Võ Chính Đạo. Lúc trước khi Võ Chính Đạo thi hội, quan chủ khảo coi trọng Võ Chính Đạo, muốn nhận hắn làm con rể.



“Võ Chính Đạo hiện tại hẳn là có thiếp thất rồi.” Lý Già La nói.



“Tiểu thư nói không sai, hiện nay Võ đại lão gia có 2 thiếp thất, còn tương đối được sủng ái.” Hổ Phách nói.



Võ Chính Đạo là nam nhân như vậy, khi đã đến vị trí mình muốn, tuyệt đối sẽ hưởng thụ một phen. Vân thị dung nhan bình thường, trước kia có lão nhạc phụ đè nặng, không dám nạp nhỏ. Nay Vân gia đã như mặt trời lặn ở núi tây, nạp 2 tiểu thiếp, cũng chỉ là một việc cực nhỏ bé.



Nghĩ đến Vân thị kia cho dù là hận đến mức muốn đánh giết thiếp thất, cũng là không thể không tha thứ.



Như vậy hiện nay, Lý Già La ngược lại rất an toàn, sẽ không trở thành mâu thuẫn chính của Vân thị.



Trừ bỏ một thê hai thiếp này, còn có cả nhà Nhị đệ của Võ Chính Đạo. Khi đã đứng vững vàng trên quan trường, Võ Chính Đạo liền đón cả nhà Nhị đệ tới, cùng nhau hưởng thụ vinh hoa phú quý.



Ngược lại Võ Uyển Trinh là nữ nhi ruột của bản thân, bởi vì ngại Vân thị cùng Vân gia mà không có đón về.



Lý Già La hỏi: “Quan hệ của Vân thị cùng Nhị phòng thế nào?”




Lý Già La cúi đầu không nói cái gì, chỉ thở dài nhẹ nhõm một hơi, để Vân thị thấy được. Trong chốc lát, vài vị tiểu thư trong phủ đều đã tới. Còn chưa có vào cửa, liền có âm thanh lớn tiếng thanh thúy nói: “Nương, ta đã trở về! Không phải khách đến sao? Như thế nào, rốt cuộc là ai?”



Một hàng bốn cô nương tiến vào, từ cao xuống thấp, cũng chỉ mặc áo cánh tề ngực (cột nơ ngay ngực), chẳng qua là nhan sắc cùng chất vải không giống nhau.



Rõ ràng người đi phía trước, mặc vải quý khí hơn một ít, trên đầu vấn song ốc kế, mang theo vòng cổ Kỳ Lân. Nàng ta ừa tiến đến, đã đến bên người Vân thị làm nũng.



Vân thị cười mắng: “Lớn như vậy rồi, còn không có chút đúng mực. Lại đây, đây là đại tỷ tỷ ngươi!”



Nhị tiểu thư Võ Uyển Đình liếc mắt nhìn Lý Già La, nói: “Có phải hay không còm chưa đâu. Ai bết có phải người từ đâu tới đây giả mạo hay không?”



“Nói gì đó?” Vân thị tuy rằng quở trách, nhưng ngữ khí một chút cũng không nặng, xin lỗi Lý Già La: “Đây là nhị muội muội ngươi, bị ta nuông chiều hỏng rồi, nói chuyện biết lớn nhỏ. Uyển Trinh, ngươi đừng nên cùng nàng. Đến đây, mấy người các ngươi, còn chưa đến bái kiến đại tỷ tỷ các ngươi?”



Mấy cái tiểu thư còn lại không có khí thế như Võ Uyển Đình, có điều rất là tò mò đối với đại tiểu thư Võ Uyển Trinh trong truyền thuyết, đều vụng trộm quan sát một phen. Mọi người tâm tư khác biệt, nhưng đều quy củ hành lễ với Lý Già La.



Bốn tiểu thư này, trừ bỏ nhị tiểu thư Võ Uyển Đình là Vân thị sinh ra, còn có đích nữ của Nhị phòng - tam tiểu thư Võ Uyển Nhu, thứ xuất của Nhị phòng - tứ tiểu thư Võ uyển Hà, nhỏ nhất là ngũ tiểu thư, bộ dáng mới năm sáu tuổi, bên cạnh còn có bà vú đi theo, là tiểu thư thứ xuất Võ uyển Tình của Đại phòng.



“Ôiii, đại tẩu, đại chất nhi của ta đến, ngươi cũng không thông báo cho ta cái nhị thẩm này biết. Thế này không được a.” Nhị thái thái Nguyễn thị không mời mà đến.



Vân thị thản nhiên nói: “Uyển Trinh một đường xe cộ mệt nhọc, cần hảo hảo nghỉ ngơi. Chúng ta làm trưởng bối, khéo léo thông cảm mới phải. Ta cũng định ngày mai mang theo Uyển Trinh đi thỉnh an nhị đệ muội, ngươi sẽ không để ý chứ.”



“Sẽ không, sẽ không. Có điều ta đã thấy ta đại tẩu nguyên phối, đều nói bộ dạng xinh đẹp. Thế nên nghĩ đại chất nhi của ta là đại tẩu sinh ra, Đại ca cũng tướng mạo đường đường. Đại chất nhi của ta a, khẳng định tướng mạo không tầm thường. Cho nên a, lòng thích cái đẹp ai cũng có, ta đây đợi không kịp ngày mai nha? Đến đây, đại chất nhi, đây là lễ gặp mặt nhị thẩm đưa cho ngươi, ngươi đừng có ghét bỏ!”