Hậu Cung Kế

Chương 41 : Bại lộ

Ngày đăng: 23:11 21/04/20


Edit: Puta Ng



Beta: Nam Thiên Vân



“Bảo mọi người cảnh giác chút, khoảng thời gian này tốt nhất đừng tùy tiện đi ra ngoài.” Lý Già La phân phó nói.



Từ sau chuyện Thu Vân, đám cung nhân này so với trước kia ngoan ngoãn hơn nhiều. Thượng cung cục lại bổ sung thêm một cung nhân qua đây. Bởi vì Lý Già La tương đối được sủng ái, cho nên Thượng cung cục cũng không dám đưa đến người không tử tế.



Lý Già La thờ ơ lạnh nhạt. Cung nữ này gọi là Bích Hà, là người tính tình an tĩnh.



Triệu Hoàng Hậu đau đầu nhức óc. Đại công chúa tuy rằng bị dọa, nhưng vẫn nói với mẫu hậu: “Mẫu hậu, nhi thần thật sự không đụng tới nàng ta. Là tự nàng ta ngã xuống đất, sau đó liền kêu đau, nhi thần không biết!”



“Được rồi, không có chuyện gì, có mẫu hậu ở đây, chuyện gì cũng không liên quan tới con!” Triệu Hoàng Hậu an ủi Đại công chúa.



Thế mà lại dám vươn tay đến trên người con gái mình, thực là đáng giận!



Nhưng nàng cũng đã thỉnh thái y tới, đúng là sảy thai. Triệu lương nghi kia hiện tại cũng thật suy yếu.



Cho dù là con gái của mình chạm vào nàng ta, thì làm sao? Triệu Hoàng Hậu rất bao che khuyết điểm đối với con gái mình. Mà nghe nguyên do sự tình, vẫn là nữ nhi vì bảo hộ mình mới muốn hạ uy Triệu lương nghi.



Trong lòng Triệu Hoàng Hậu, thai nhi chưa thành hình kia còn không biết là nam hay nữ, làm sao có thể so với con gái mình?



Nhưng ở trước mặt Hoàng Thượng, nàng sẽ không nói như vậy. Hoàng Thượng đã sang thăm Triệu lương nghi khóc lê hoa đái vũ. Triệu Hoàng Hậu cũng hai mắt đỏ bừng, quỳ tại trước mặt Hoàng Thượng.




Triệu Hoàng Hậu mời Hoàng Thượng đến. Sau đó đem chuyện người của mình phát hiện trong cung Triệu tần nói cho Hoàng Thượng: “Hoàng Thượng, đôi giày này chính là đôi giày Triệu tần mang. Đế giày có vết cắt chỉ ngay ngắn chỉnh tề. Hoàng Thượng, nếu là chuyện khác thần thiếp cũng không nói gì, nhưng đây là tính kế đến trên người Bình An. Thần thiếp không thể tha thứ!“.



Hoàng Thượng nghe xong cũng quát lớn “Người đâu, đem Triệu thị lại đây cho trẫm!”



Triệu tần biết hoàng thượng tới, trong lòng còn tràn đầy vui vẻ. Bởi vì mỗi lần Hoàng Thượng lại đây, đều sẽ sang thăm nàng, nàng có thể làm nũng với Hoàng Thượng. Lần này thấy người của hoàng thượng lại đây, đang định chào hỏi, không ngờ lập tức bị mấy hung thần ác nhân lôi đi.



Triệu tần hét ầm lên, chỉ là lập tức đã bị người bịt miệng.



Triệu tần bị áp giải tới trước mặt Hoàng Thượng cùng Hoàng Hậu. Trước mặt nàng ta ném đến một đôi giày. Triệu tần sợ muốn nhảy dựng lên!



Tại sao có thể như vậy, không phải đã cho người tìm một nơi vắng vẻ để chôn rồi sao? Nàng cũng muốn đốt, nhưng đốt sẽ có khói, dẫn đến sự chú ý của người khác, hơn nữa nàng cảm thấy chuyện của mình chắc chắn sẽ không ai biết. Cho nên mới to gan đem đồ vật giao cho người xử lý, không nghĩ ngờ lại bại sự trên đôi giày này.



“Triệu thị! Ngươi còn lời gì để nói?” Triệu tần vừa tiếp xúc với ánh mắt lạnh như băng của Hoàng Thượng, không dám nhìn lần thứ hai. Hoàng Hậu cũng ở bên cạnh, nếu nàng ta không có chứng cớ trong tay, tuyệt đối sẽ không nói với Hoàng Thượng. Trong nháy mắt, Triệu tần cảm thấy trời đất tăm tối.



“Hoàng Thượng, Hoàng Thượng, thần thiếp có tội!” Triệu tần vừa được bỏ miếng rẻ bịt miệng ra, nàng ta lập tức nhào tới bên chân Hoàng Thượng, muốn ôm đùi Hoàng Thượng, lại sợ bị đá.



“Ngươi có gì tội?” Hoàng Thượng lạnh lùng hỏi.



“Thần thiếp, thần thiếp...” nàng nghĩ mình cũng không vu oan Đại công chúa. Lúc ấy nói là mình không cẩn thận ngã sấp xuống, nhưng cái sự không cẩn thận này, ở đây đôi giày trước mặt, thật sự là không chịu nổi một đòn!



“Thần thiếp có tội! Hoàng Thượng nể tình đứa nhỏ của thần thiếp, tha thần thiếp một lần đi. Thần thiếp cũng không muốn như vậy, thần thiếp vừa phát hiện mình có bầu, nhưng có lần lại thấy máu.”