Hậu Cung Kế

Chương 50 : Mang thai

Ngày đăng: 23:11 21/04/20


Edit: HueKhanh92



Beta: RineAnh



Hoàng Hậu xử phạt mấy cái cung nhân trong cung là một chuyện vô cùng bình thường, chẳng mấy ai để tâm.



“Lưu công công, sao ngài lại tự mình đến Ngự Thiện phòng? Có cái gì muốn ăn sai người nói cho chúng ta biết, chúng ta liền làm cho ngài. Sao cần ngài phải tự mình lại đây chứ.” Quản sự Ngự Thiện phòng Trương Phú Quý vội buông công sự trong tay, chạy đến bên cạnh Lưu Vĩnh Toàn.



Lưu Vĩnh Toàn là người của hoàng thượng, chính là lão đại trong số những thái giám trong cung, là người mà bọn họ không thể qua loa.



Chỉ là Hoàng Thượng bên kia có tiểu phòng bếp, sao vị này còn chạy đến cái Ngự Thiện phòng này làm gì?



À, biết rồi, là Lưu công công tự mình muốn ăn cái gì đó. Trương Phú Quý tự nghĩ, vì thế liền a dua nói: “Lưu công công muốn ăn cái gì chỉ cần phân phó. Ngự Thiện phòng không có món gì mà chúng ta không làm được!”



Lưu Vĩnh Toàn nói: “Tiểu tử ngươi, nói bậy gì đó, ta hỏi ngươi, gần đây có phải các ngươi lại chọc ghẹo người nào? Biết là đám các ngươi ưa nịnh cao đạp thấp, nhưng là làm người không thể chỉ nhìn trước mắt, cẩn thận bị lật thuyền trong mương.”



Trương phú quý nghe lời này thấy không tầm thường, vội lôi kéo Lưu công công đi phòng mình, nhỏ giọng nói: “Lưu công công, lão ngài có thể lại đây, khẳng định là muốn nhắc nhở chúng ta. Ngài nói cho chúng tiểu nhân biết với, rốt cuộc là chuyện gì vậy? Còn làm phiền lão ngài tự thân tới đây?”



Trong cung này không phải đều là làm như thế sao? Chẳng lẽ bọn họ thật sự hiểu lầm cái gì?



Lưu công công nói: “Nể tình tiểu tử ngươi trước kia còn hầu hạ ta một thời gian, ta liền cảnh tỉnh cho ngươi.”



Trước khi Trương phú quý tới Ngự Thiện phòng, đúng là có mpotj khoảng thòi gian đi theo Lưu công công. Hắn đối với Lưu công công, đó là còn thân hơn cả phụ thân.



“Được rồi, ta liền nói cho ngươi biết. Ngự Thiện phòng các ngươi cũng quá kỳ cục, tại sao có thể mắt chó nhìn người thấp? Ta chỉ có thể nói vậy, còn lại ngươi tự ngẫm đi. Ta còn có chuyện, chuẩn bị một tô canh cá, ta muốn mang đi.”



“Vâng vâng, đây chỉ là chút chuyện nhỏ.” Trương Phú Quý nhanh chóng đi chuẩn bị một tô canh cá, tự mình bưng tới cho Lưu công công sau đó cung kính đưa tiễn hắn rời đi.
Hoàng Thượng ngài đang ngủ trưa, ta dám lại đây nói sao? Huống chi, ngài không phải đang giận Võ uyển nghi sao? Hơn nữa hắn cũng vừa mới nhận được tin tức thôi mà.



“Hoàng Thượng, có cần nô tài phái người đến hỏi thăm một chút hay không?” Lưu Vĩnh Toàn nói ẩn ý.



“Đi đi.” Hoàng Thượng xoa xoa mày: “Gọi thái y kia lại đây đáp lời.”



Đúng là Hoàng Thượng đối với vị Võ uyển nghi này có chút khác biệt nha. Lưu Vĩnh Toàn vì đoán đúng tâm tư Hoàng Thượng mà trong lòng cao hứng. Có điều nghĩ tới nếu Võ uyển nghi xảy ra chuyện gì, vậy biết làm sao đây? Mới vừa rồi hắn không có nói là do Tôn mỹ nhân gây nên cho Hoàng Thượng nghe, bởi vì căn bản là không cần thiết. Hoàng Thượng muốn biết, tuyệt đối sẽ biết được.



Hơn nữa nói ra Tôn mỹ nhân, đó không phải là thiên vị giúp Võ uyển nghi? Làm đại tổng quản, loại sự tình này là không thể làm.



Phương Linh điện bên này từ nôn nóng biến thành vui sướng, mà Dưỡng Tâm điện bên kia cũng phái người lại đây hỏi thăm, càng khiến các nàng cảm thấy sắp xoay mình rồi.



Thái y đi theo người của Dưỡng Tâm điện. Hổ Phách mang theo mọi người chúc mừng Võ uyển nghi: “Chúc mừng nương nương!” Nương nương có hỉ mạch, đây chính là chuyện cực kì tốt. Chỉ bằng vào cái này, xem ai còn dám khi dễ. Tôn mỹ nhân kia thật quá đáng, dám chỉ vào mũi nương nương nhà mình mà mắng, nói lời khó nghe vô cùng.



Ngự hoa viên cũng không phải của riêng nàng ta, dựa vào cái gì muốn chủ tử phải tránh nàng ta? Chỉ là một cái mỹ nhân, cứ kiêu ngạo như vậy. Nếu thật sự để cho nàng ta tiến lên trên còn càn rỡ tới mức nào?



Tôn mỹ nhân này, đoán chừng là cho rằng chủ tử nhà mình đắc tội Hoàng Thượng không thể xoay mình, cho nên nói chuyện mới không có cố kỵ như vậy. Không nghĩ đến chủ tử nhà mình thậm chí còn có thai, xem nàng ta về sau còn kiêu ngạo kiểu gì?



“Võ uyển nghi có thai?” Hoàng Thượng Tiêu Cảnh nghe xong lời thái y nói, vội hỏi: “Võ uyển nghi còn té xỉu, đối với thai nhi có ảnh hưởng hay không?”



“Hồi bẩm Hoàng Thượng, Võ uyển nghi thân thể tốt, lần này là bởi vì tức giận cho nên mới té xỉu. Thần kê một phương thuốc, dùng xong rồi thì không cần phải uống thuốc khác nữa.” Là dược đều có ba phần độc, vẫn nên lấy điều dưỡng làm chủ.



Hoàng Thượng gật đầu, cho người đưa tiễn thái y. Lưu Vĩnh Toàn chạy nhanh qua quỳ xuống, chúc mừng Hoàng Thượng.



Hoàng Thượng tâm tình tốt, nữ nhân trong cung mang thai, liền có thêm nhiều cơ hội sinh hạ hoàng tử. Đối với việc Võ uyển nghi mang thai, tâm tình Hoàng Thượng lại càng cao hứng hơn một ít, nhưng lại pha lẫn một chút cảm xúc phức tạp. Nghĩ tới đêm hôm đó, Võ uyển nghi nói tới thiên tính làm mẹ, mà bây giờ nàng ấy lại mang thai, chẳng lẽ đây là thiên ý?