Hậu Cung Kế

Chương 77 : Cưỡi ngựa

Ngày đăng: 23:11 21/04/20


Edit: Puta Ng



"Vâng, gia đình này sẽ không vì e ngại thần thiếp mà không dám quản giáo nàng ấy nghiêm ngặt. Về sau nàng mới có thể càng ngày càng ngoan ngoãn, hiểu chuyện. Chỉ là thần thiếp cũng sợ nếu gia đình này cưới nhị muội của thần thiếp về, có phải cũng là hại người ta không?"Lý Già La lo lắng nói.



"Ha ha, ái phi chính là thành thật như vậy. Nếu gia đình này thật sự đáp ứng hôn sự, sao có thể sợ này sợ kia? Đến lúc đó để trẫm xem xem, nàng ta có thế nào cũng sẽ bị uốn nắn vào quy củ."



Đối với Vân thị và Võ Uyển Đình mà nói, sự giáo huấn lần này đủ thâm sâu.



Thẳng đến khi săn bắn kết thúc, Võ Uyển Đình đều không xuất hiện ở trước mặt mọi người, nói với bên ngoài là ngã bệnh, sợ lây bệnh cho mọi người.



Trong lần săn bắn này, Lý Già La biết thêm không ít hoàng thất, quý tộc. Tuy rằng trước kia cũng gặp mặt ở trong cung. Nhưng phần lớn thời gian đều là ngày yến hội, mọi người quy quy củ cự ngồi tại chỗ ngồi của mình, không trò chuyện cùng nhau.



Ra bên ngoài lại không giống vậy. Dường như mọi người được bỏ đi nhiều gò bó, câu lệ, có thể dễ dàng nói chuyện với nhau. Đương nhiên, trong này cũng không thiếu người tới để tạo quan hệ với Lý Già La. Nhưng Lý Già La một chút cũng không để ý. Người đời là như vậy. Chỉ khi ngươi đứng ở trên cao, người khác mới có thể bỏ công phu đến nịnh bợ ngươi, muốn lợi dụng ngươi hoặc kiếm được chỗ tốt từ ngươi.



Lý Già La không đến mức thật sự giao hoàn toàn chuyện tìm đối tượng kết hôn của Võ Uyển Đình cho Hoàng Thượng. Hoàng Thượng nói, đó là bởi vì thích mình và Tam hoàng tử, hoặc là còn có khác nguyên nhân.



Nhưng Lý Già La vẫn phải biết mình biết người, cho nên lộ ra phong thanh gì vẫn xử lý được.



Dù sao những người muốn kết thông gia với Võ gia cũng không ít.



Lý Già La nói với bên ngoài là muốn tìm một phủ đệ quản giáo nghiêm ngặt, tính tình Nhị muội muội của mình có hơi ngay thẳng. Những người này đương nhiên nghe được là có ý gì.



Ngay thẳng cũng có thể là rất nhiều loại ý tứ. Nhưng thêm bốn chữ quản giáo nghiêm ngặt này, hiệu quả lập tức khác đi.



Huống chi, không thể không nói đến quan hệ kế mẫu và kế nữ, cũng khiến người ta nghĩ thầm trong lòng.



Võ Uyển Đình có phải củ khoai lang nóng bỏng tay hay không, mọi người đều không biết. Nhưng nếu thực sự có ý đồ kết thân kia thì tuyệt đối sẽ không sợ củ khoai lang bỏng tay này.



Lý Già La truyền lời này ra bên ngoài, để xem xem có người tìm tới cửa hay không.



Hôm nay, Lý Già La đang muốn mang người ra ngoài, cùng đi còn có mấy mỹ nhân và quý nhân phân vị thấp.



Trừ bỏ lần đầu tiên ra ngoài, Lý Già La có thể ra ngoài một mình. Còn lại, mỗi lần ra ngoài đều sẽ có mấy tần phi lại đây, mọi người cùng nhau ra ngoài. Lần này còn tăng thêm mấy con cháu hoàng thất, quận chúa và huyện chủ.



Mọi người đều chỉ là cô nương mười mấy tuổi, không phải ở trong cung, lời nói sắc bén cũng giảm đi không ít.



Trong đó có Trường Ninh huyện chủ, là con gái Vĩnh Xương trưởng công chúa. Vĩnh Xương trưởng công chúa là tỷ tỷ của Hoàng Thượng. Chỉ là ở thời tiên đế, vị Vĩnh Xương trưởng công chúa này không được sủng ái, quan hệ với Thái Hậu cũng bình thường, sau đó được gả cho người, trôi qua bình thường.



Nhưng nàng sinh vị Trường Ninh huyện chủ này lại là một người biết ăn nói. Mỗi lần tiến cung, vị huyện chủ này đều có thể nói vài câu với Thái Hậu, quan hệ cũng không tệ. Bởi vì thế nên mới sớm được phong huyện chủ, giỏi hơn mẹ ruột của nàng ta.


Nếu Hoàng Thượng nói là Trần Thục nghi làm, vậy chính là Trần Thục nghi làm. Lý Già La cũng không có gì oán giận.



Nàng đi tới lều của Trường Ninh huyện chủ. Trường Ninh huyện chủ đã tỉnh. Là công thần cứu Lý Già La một mạng, Lý Già La phải nhìn thật kĩ vị huyện chủ này.



"Đều đi trước đi, bản cung có lời muốn trò chuyện riêng với huyện chủ." Lý Già La nói với người chung quanh "Huyện chủ, cho người bên dưới lui xuống đi.."



Trường Ninh huyện chủ gật đầu với bọn nha hoàn của mình, trong phòng chỉ còn lại hai người Lý Già La và Trường Ninh huyện chủ.



Lý Già La nâng cằm Trường Ninh huyện chủ lên, thản nhiên nói: "Bản cung nên báo đáp ân tình của huyện chủ lần này như thế nào đây?"



Trường Ninh huyện chủ vội vàng nói: "Nương nương nói gì vậy? Chuyện này là tự Trường Ninh nhất định muốn đổi ngựa với nương nương. Tất cả đều là do Trường Ninh, tại sao có thể xem như có ân đối với nương nương. Nương nương trăm ngàn lần đừng tìm Trường Ninh nói như vậy. Trường Ninh thật sự thẹn trong lòng."



"Nói rất đúng! Là ngươi chủ động muốn đổi với bản cung." Lý Già La gật đầu "Trường Ninh, ngươi muốn được cái gì từ chỗ bản cung? Bản cung thích nói chuyện cùng người hào sảng. Bản cung cũng chỉ cho ngươi một cơ hội. Ngươi suy nghĩ cho kỹ, bỏ lỡ cơ hội lần này, ngươi lại cũng sẽ không có lần sau đâu!"



Trường Ninh nhìn vào mắt Huệ phi, phảng phất như nội tâm của mình đều bị nàng ấy nhìn thấu. Nếu mình lại dối trá nói lời khách sáo, chỉ sợ sẽ thật như lời Huệ phi nói, không bao giờ cho nàng cơ hội.



Như vậy nàng nên nói, hay không nói?



Đương nhiên là muốn nói ra, nàng liều mạng như vậy để làm gì? Còn không phải là bởi vì thấy Huệ phi là người có tiền đồ, cuộc sống ngày sau của mình cũng tốt hơn?



Nay thật vất vả mới được cơ hội này, thật sự muốn nắm chặt.



Trường Ninh cúi đầu "Nương nương, không phải Trường Ninh có ý gạt người. Trường Ninh chỉ có thể nói với người là ở trong cung Trường Ninh nghe được có người muốn ám hại người, cho nên mới chủ động đổi ngựa với nương nương. Về phần là ai, Trường Ninh không thể nói, kính xin nương nương thứ lỗi."



Lý Già La nói: "Ngươi liều mạng như vậy, đến cùng muốn được gì từ bản cung? Thế cho nên ngươi có thể không để ý mạng của mình? Nếu mạng của mình cũng có thể bất chấp, còn không dám nói ra người trong cung kia. Bản cung đoán người trong cung kia, khẳng định là quyền cao chức trọng, trước mắt bản cung cũng không thể trêu vào đi."



Trường Ninh có chút giật mình nhìn Huệ phi, sau đó lại bình thường trở lại. Trong thời gian hơn một năm, Huệ phi có thể từ một quý nhân trở thành Huệ phi, đương nhiên là thông minh. Có thể đưa ra kết luận từ chỉ vài câu chữ của mình, quả nhiên là không thể xem thường.



Trường Ninh cười nói: "Nương nương, tiểu nữ có thể nói tiểu nữ bội phục nương nương mười phần không? Cho nên vì sự bội phục này, Trường Ninh thấy việc mình làm lần này đáng giá. Yêu cầu của Trường Ninh cũng không thấp, muốn được Huệ phi nương nương che chở."



Không nói thời gian bao lâu, chỉ nói muốn được Huệ phi nương nương che chở.



Nếu Huệ phi vẫn vinh sủng, như vậy nàng cũng nước lên thì thuyền lên. Mà nếu Huệ phi không như ý, nàng cũng không có chỗ nào tổn hại.



Trường Ninh này thật giỏi tính toán. Lý Già La cười nói: "Bản cung đã nói với Hoàng Thượng, ít ngày nữa Trường Ninh huyện chủ sẽ trở thành Trường Ninh quận chúa. Quận chúa chờ tiếp chỉ đi." Lý Già La nói xong, cười rồi rời đi, không dừng lại chút nào.



Trường Ninh huyện chủ biết nhất định là Huệ phi muốn dùng một phong hào quận chúa, trả nợ ân tình này. Xem ra, mình làm vẫn chưa đủ, còn chưa đả động đến tâm của vị Huệ phi nương nương này.



Cũng phải, Trường Ninh huyện chủ nghĩ lại chính mình. Mặc dù nói một ít, nhưng lại cũng không nói gì, phảng phất như Huệ phi nàng đã biết tất cả.