Hậu Cung Kế

Chương 84 : Tranh đoạt

Ngày đăng: 23:11 21/04/20


Editor: MaiHuynh.



Beta: Giabi-shine.



Mùng bốn tháng ba, Nhu phi rời khỏi phân vị phi, trùng hợp hôm ấy lại là tiệc đầy tuổi của Nhị hoàng tử.



Triệu Hoàng Hậu sắp xếp cho Nhị hoàng tử chọn đồ vật đoán tương lai, Tĩnh phi ôm Nhị hoàng tử xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.



Tuy rằng Nhị hoàng tử đã được một tuổi, nhưng thoạt nhìn không được lớn như Tam hoàng tử, sắc mặt vàng như nến, chính là không đủ dinh dưỡng mà ra.



Vương thái hậu cũng tới, nhìn Nhị hoàng tử rồi bế một lúc, nói: " Thật đáng thương, từ nhỏ đã mang bệnh."



Tĩnh phi nghe xong, cũng muốn rơi nước mắt, nói: "Có phúc khí của Thái Hậu nương nương bảo bọc Thanh nhi, hắn nhất định có thể khỏe mạnh."



Một năm nay, nàng cho người trong nhà đi tìm thần y ở khắp nơi, chỉ khi nào trị hết bệnh cho Nhị hoàng tử, mới có thể tính chuyện về sau.



Nhưng không ai có thể nắm chắc trị hết bệnh cho Nhị hoàng tử. Do hắn bởi vì sinh không đủ tháng, nên bị tổn hại căn cốt, chỉ có thể chậm rãi nuôi dưỡng.



Hiện tại Hoàng Thượng trừ lúc đến thăm Nhị hoàng tử, không hề nghỉ lại chỗ của nàng, muốn sinh thêm một lần nữa, nàng cũng không có cơ hội. Khó trách trước kia khi chưa tiến cung, mọi người đều nói nữ nhân trong cung, trong một năm phải nắm chắc cơ hội,  nếu không một năm qua đi, không được sủng nữa sẽ rơi vào quên lãng.



Đến nay cũng đã hai năm trôi qua, lại bắt đầu tuyển tú, cô nương mới tiến cung, ánh mắt Hoàng Thượng rơi trên người những tiểu cô nương kia, các nàng sao còn có ngày nổi danh?



Không có cơ hội mang thai lần nữa, Tĩnh phi chỉ có thể đem hết tâm tư đặt trên người Nhị hoàng tử, hi vọng có thể tẩm bổ, chữa trị cho thân thể hắn tốt hơn.



Nàng không giống mẹ đẻ của Đại hoàng tử, có xuất thân từ cung nữ, bên ngoại lại không có gia tộc, không thể bảo vệ được con trai của mình.



Mẫu thân nàng vì cha đột nhiên qua đời, tình trạng trong nhà ngày càng sa sút, nên bà rất coi trọng đứa con đã tiến cung này, tất nhiên cũng hi vọng ngoại tôn của mình là Nhị hoàng tử có thể bình an khôn lớn, về sau có năng lực bảo vệ gia tộc mình.



Nên đối với việc tìm thần y này, so với người khác bà luôn quan tâm hơn.



Khi Tả phu nhân tiến cung, nhìn Tĩnh phi cảm khái: "Nếu Hoàng Thượng có thể hạ chỉ tìm thần y trong dân gian thì tốt rồi,  so với chúng ta tìm người thì càng hiệu quả hơn nhiều."



Tĩnh phi nghĩ, đúng rồi, không phải là không có khả năng này, nếu như  Hoàng Thượng hạ chỉ, chắc chắn rất nhanh thôi sẽ có thần y tìm tới. Như vậy đối với Nhị hoàng tử là việc cực kì tốt.



Nhân dịp Hoàng Thượng đến thăm Nhị hoàng tử, Tĩnh phi nhìn thân thể suy yếu của Nhị hoàng tử tỏ ra rất đau lòng, sau đó nàng nói đến việc tìm thần y trong dân gian.



Hoàng Thượng nghe xong, nói: "Như thế nào, Thái y trong Thái Y viện của Trẫm y thuật không được cao minh sao?"



Tĩnh phi vội nói: "Hoàng Thượng, thần thiếp không có ý này, Thái y của Thái Y viện tất nhiên là y thuật cao minh. Chỉ là đại phu dân gian cũng có người cao tay, nói không chừng có thể trị bệnh cho Thanh nhi. Hoàng Thượng, ngài xem có được không?"



Hoàng thượng nhàn nhạt nhìn nàng, nói: "Tĩnh phi, Thánh chỉ không phải chỉ vì một người mà hạ xuống, nàng biết rõ đạo lý này. Chỉ cần trẫm hạ đạo thánh chỉ xuống, sẽ lãng phí bao nhiêu nhân lực vật lực? Hơn nữa, Trẫm sẽ nói với người Thái Y viện như thế nào? Thanh nhi chỉ là thân thể hư nhược mà thôi, Trẫm chưa từng nghe nói qua có thể tìm được thần y, thiên hạ to lớn như vậy chẳng lẽ chỉ là đất của ta. Nếu như Trẫm có thể tìm thần y, hiện tại Mộc nhi cũng không phải chịu cảnh bệnh tật như bây giờ!"




Sau đó tỉ mỉ nhìn một phen, cười nói: "Quả nhiên không sai, đóa hoa này có thể cài lên tóc ái phi, là vinh hạnh của nó."



Rất xa, Đức sung viện nhận được tin tức đi đến Nam Uyển, vừa lúc nhìn thấy Hoàng Thượng cài hoa cho Huệ phi, hơn nữa, nhìn hình ảnh kia, trong lòng Đức sung viện cảm thấy chua chát, Hoàng Thượng sao có thể có ánh mắt ôn nhu như vậy, ánh mắt này không phải dành cho mình sao?



Hoàng Thượng nhất định là gặp dịp thì chơi, Đại cung nữ Hương Vu thấy thần sắc Đức sung viện không tốt, nhìn phía trước, liền muốn ngăn cản chủ tử của mình.



"Nương nương, chúng ta đi về trước đi."



Như vậy thật sự rất lỗ mãng, rất kỳ cục.



Đức sung viện mắt điếc tai ngơ, đi thẳng đến phía trước, cung nhân Trường Xuân cung nhìn thấy Đức sung viện, cúi người  hành lễ.



Tất nhiên, Hoàng Thượng cùng Huệ phi cũng nghe được.



"Hoàng Thượng, đi xem một chút đi." Lý Già La nói, người đã ở trước mặt.



"Cho nàng vào đi, hôm nay trẫm muốn nhìn xem nàng ta có chuyện gì." Hoàng Thượng nói.



Đức sung viện được phép đi đến, nàng nhìn thấy Hoàng Thượng, tự nhiên trở nên vui vẻ, Hoàng Thượng cho nàng tiến vào, chứng minh trong lòng hắn có nàng.



Có điều Huệ phi này, nàng ta nếu không ở đây thì tốt rồi. Tam hoàng tử được Lưu Vĩnh Toàn ôm, đột nhiên nhìn thấy có người lạ đến, liền tò mò nhìn chằm chằm người này.



Đức sung viện tránh khỏi ánh mắt Tam hoàng tử, đoan chính cúi người, "Thần thiếp bái kiến Hoàng Thượng, Huệ phi nương nương."



"Đứng lên đi, không phải ta đã nói, nàng có bầu, nên ở trong phòng tĩnh dưỡng sao, ra ngoài làm gì?" Hoàng Thượng nói.



Đức sung viện thấy Hoàng Thượng quan tâm mình, trong lòng vui sướng không thôi, vừa vui mừng, nước mắt lại muốn rơi xuống, nói: "Hoàng Thượng, thái y nói, thần thiếp đi dạo một chút, sẽ tốt hơn cho thần thiếp và đứa nhỏ."



Huệ phi nói: "Hoàng Thượng, xem canh giờ cũng không còn sớm, Tam hoàng tử ra ngoài đã lâu, thần thiếp mang Tam hoàng tử trở về."



Đức sung viện chờ đợi nhìn Hoàng Thượng, Huệ phi này vẫn là biết nhìn, biết mau đi khỏi đây, chẳng qua nàng cũng sẽ không cảm kích nàng ta.



Hoàng Thượng nói: "Gấp cái gì? Đức sung viện, nàng trở về đi, về sau không được tùy ý đi ra ngoài, trời càng ngày càng nóng, nếu không nghĩ cho bản thân mình, cũng phải vì đứa nhỏ của trẫm."



Hiện tại nàng ta đang có thai, Hoàng Thượng cảm thấy mình đã nhường nhịn đủ, nhưng hắn không thích bị người khác đeo bám. Xem ra Đức sung viện này,  phải cho người Dương gia tiến cung một chuyến.



Hoàng Thượng thế nhưng lại cho mình trở về? Đức sung viện không thể tin được, hay là đang ở trước mặt Huệ phi. "Còn không nhanh chóng hầu hạ chủ tử các ngươi trở về? Về sau chăm sóc tốt cho chủ tử các ngươi, không nên tuỳ tiện đi lại bên ngoài!" Hoàng Thượng nhìn đám người bên cạnh Đức sung viện nói.



Tác giả có lời muốn nói: Hoàng Thượng đối với nữ nhân từ trước đến giờ là không có tính nhẫn nại, Đức sung viện lại khiêu chiến tính nhẫn nại của Hoàng Thượng.