Hậu Cung Kế

Chương 94 : Thục phi

Ngày đăng: 23:12 21/04/20


Edit: Huệ Hoàng Hậu



Beta: Rine Đức Phi



Võ Chính Đạo làm người như vậy, nói không chừng đúng là có cái ý nghĩ này. Cũng không nhất định là tiểu thư Võ gia mà còn có thể là nữ nhi nhà khác, lấy danh nghĩa là giúp mình cố sủng, sau đó bảo mình ở trong cung giúp đỡ một chút. Hiện tại Lý Già La liền chặn đầu trước, đợi tới đầu xuân tuyển tú thì có thể bớt đi bao nhiêu việc.



Võ Chính Đạo loại người này, khẳng định không có khả năng cứ như vậy cam tâm chỉ làm quận công. Hoặc là hắn không đủ tự tin đối với đại nữ nhi của mình, nghĩ rằng nam nhân chỉ thích cô nương trẻ trung xinh đẹp, hoặc là hắn có lòng tốt, muốn tìm người giúp đỡ nữ nhi mình. Nhưng dù thế nào vẫn là hắn có lợi.



Suy nghĩ của nam nhân cũng thật kỳ quái, ở trong cung này, làm sao có thể có hảo tỷ muội? Nếu không phải Võ gia không có người thích hợp, phỏng chừng hiện tại hắn cũng đã cho người tiến cung mở lời rồi.



Lý Già La cố tình không để hắn như ý, phá vỡ kế hoạch muốn lấy Tiểu Bảo để uy hiếp mình của bọn họ.



Đối với Võ gia, nàng cảm thấy đã hết lòng quan tâm giúp đỡ, nếu còn không an phận, như vậy nàng cũng sẽ không khách khí.



Đầu năm, công văn tuyển tú đều đã phát xuống các địa phương, chỉ còn chờ nhóm tú nữ đến kinh thành tuyển tú. Lễ bộ cùng nội vụ phủ cũng bắt đầu bận rộn.



Xuân Phương cung cũng cho người quét dọn sạch sẽ, chờ sơ tuyển kết thúc thì nhóm tú nữ sẽ vào ở.



Nhóm tú nữ kinh thành có ưu thế hơn hẳn. Còn không phải sao, vừa đầu xuân, bất kì ai có quan hệ gì với trong cung đều trước sau bắt đầu đưa bái thiếp vào.



Ngay cả lão Thái phi trong cung cũng không ngoại lệ mà nhận được bái thiếp. Mọi người ai cũng muốn có một chỗ dựa dù là nhỏ nhoi.



Bên này Lý Già La cũng nhận vài cái bái thiếp, đều là người trước đây không biết hoặc có thể nói là không hề lui tới.



Lý Già La cũng không muốn tìm người giúp đỡ cố sủng, cứ dựa theo mọi người nói, hiện tại nàng vừa có nhi tử vừa có sủng. Cho dù thất sủng, Hoàng Thượng cũng nể tình Tam hoàng tử, sẽ không để người khác bạc đãi mình. Huống chi, hiện tại Tam hoàng tử còn nhỏ, không thể liên quan gì đến chuyện đoạt vị. Cho nên cần gì phải nhúng mình vào vũng nước đục, vậy thì mất nhiều hơn được.



Sau khi Vân thị cùng Nguyễn thị trở về, Võ gia liền không dám tiến cung nữa. Vì sợ Huệ phi nương nương lại hỏi Tiền Tiểu Bảo, hơn nữa cũng sợ nương nương phái người đi về quê nhà hỏi thăm tình huống của Tiền Tiểu Bảo. Nếu nương nương biết hắn không có ở quê nhà, vậy hậu quả liền rất nghiêm trọng, cho nên bọn họ đang suy nghĩ biện pháp khiến chuyện này êm xuôi.



Mà dạo trước thì Võ Chính Đạo rất mạnh miệng với đồng đạo của mình, bảo là chờ cô nương nhà người ta vào cung sẽ bảo nữ nhi mình chú ý giúp đỡ một chút. Tốt nhất là thân như tỷ muội, miễn cho Hoàng Thượng quên mất Huệ phi nương nương.



Võ Chính Đạo là nam nhân, đương nhiên biết nam nhân đều thích tiểu cô nương trẻ tuổi. Hoàng Thượng chẳng phải nam nhân sao, có người giúp nữ nhi mình cố sủng, đó không phải là rất tốt à?



Ai biết cuối cùng lại xảy ra chuyện này đâu. Nghe Vân thị kể lại, hắn thật sự không dám bảo bà lại tiến cung nói thêm cái gì, nếu không Huệ phi thật sự tìm bọn họ tính sổ, vậy thì hỏng bét.



Nghe một ít thái giám nói ở ngoài cung, các nhóm tú nữ đã lục tục đến. Lý Già La đang nắm bàn tay nhỏ của nhi tử đi trên đường. Bây giờ Tam hoàng tử đã có thể đi một đoạn đường, có điều hắn thích có người nắm tay đi cùng hắn, đặc biệt thích đến hoa viên trong Trường Xuân cung. Như hôm nay khí trời nóng nực, bọn Hồng Tuyến cũng bắt đầu chơi diều. Có lẽ đối với Tam hoàng tử mà nói, diều đối với hắn là cái gì đó rất hiếm lạ, vừa nhìn đã cảm thấy vui mừng.




Hơn nữa, bên này của nàng cũng có thể có riêng một thái giám tổng quản. Không biết Lưu Vĩnh Toàn nói thế nào với Hoàng Thượng, Hoàng Thượng liền phái đồ đệ Tiểu Lục Tử của Lưu Vĩnh Toàn đến Trường Xuân cung.



Lưu Vĩnh Toàn cũng nhiều đồ đệ, không chỉ mình Tiểu Lục Tử, nhưng Tiểu Lục Tử khá quen thuộc với Trường Xuân cung, quan hệ cũng tốt, phái đến nơi này cũng thích hợp.



Lưu Vĩnh Toàn nói với Tiểu Lục Tử: "Tiểu tử, phái ngươi đi cũng là vì tốt cho ngươi. Ngươi ở bên cạnh ta cũng đủ lâu rồi, nhãn lực cũng tạm đủ dùng. Ta là sư phụ cũng không thể để ngươi đến nơi bị vắng vẻ. Tốt xấu gì ta vẫn sẽ ở bên Hoàng Thượng mười mấy năm nữa, thậm chí có thể lâu hơn, cho nên ở bên cạnh Hoàng Thượng thì ngươi không có cơ hội. Đi theo Thục phi nương nương, quản tốt cung cho Thục phi nương nương, về sau ngươi sẽ có tiền đồ tốt."



Tiểu Lục Tử cười nói: "Sư phụ luôn rất tốt với ta, sao ta có thể không biết tốt xấu? Sư phụ, ngài nói xem hoàng thượng có ý lập Tam hoàng tử làm Thái Tử hay không?"



"Ngươi mau ngậm miệng cho ta, về sau không được nhắc lại với bất kì ai. Hoàng Thượng đang tuổi tráng niên, sao lại cần lập Thái Tử? Về sau Hoàng Thượng càng có nhiều hoàng tử hơn, Tam hoàng tử cũng còn quá nhỏ. Nhớ kỹ, không được nói tới vấn đề ngu xuẩn này với ai hết, hiểu chưa?"



"Đây cũng là ở trước mặt sư phụ, đồ đệ ta mới hỏi. Ngài yên tâm, về sau ta sẽ không nói, toàn tâm toàn ý hầu hạ tốt Thục phi nương nương cùng Tam hoàng tử."



"Vậy là đúng rồi. Nhớ kỹ, ngươi thành người Trường Xuân cung thì chỗ sư phụ ta đây liền không thể cho ngươi tiện lợi gì nữa, miễn cho hai bên bất tiện, hiểu không?"



Tiểu Lục Tử tỏ vẻ minh bạch. Có điều sư phụ nói là như vậy, nhưng đến thời điểm vẫn sẽ lộ ra chút gì cho mình thôi, đây gọi là có người quen thân vẫn tốt hơn.



Lưu Vĩnh Toàn dặn dò kĩ lưỡng xong, cảm thấy không còn vấn đề, lúc này mới để Tiểu Lục Tử đi.



Thục phi bên kia là một nơi dừng chân tốt, dù sao Tiểu Lục Tử đi theo hắn gọi sư phụ nhiều năm như vậy, coi như là hắn làm một cái chuyện tốt đi.



Tiểu Lục Tử đến Trường Xuân cung, lại có quan hệ như vậy với hắn, nói không có gì dính dáng là không thể. Nhưng Hoàng Thượng cũng đã nói Tiểu Lục Tử thích hợp, hắn cũng không còn gì để nói.



Lý Già La để Tiểu Lục Tử gặp mặt tất cả mọi người trong Trường Xuân cung, xem như lần đầu tiên chính thức ra mắt, dù bọn họ đã sớm quen biết.



"Về sau Tiểu Lục Tử sẽ quản mấy người các ngươi, đừng có bởi vì Tiểu Lục Tử mới đến mà không nghe lời hắn, như vậy bản cung sẽ không tha."



Trừ bỏ bốn người Phùng An, Điền Lục, Lý Trụ, Trần Hữu đi theo cạnh bên mình, Trường Xuân cung có hơn mười thái giám khác, nàng không nhớ nổi hết tên, cũng nên có người quản mới tốt. Đương nhiên, Tiểu Lục Tử cũng có thể quản cung nữ, có điều bọn Hổ Phách cùng Hồng Tuyến đều là người quen nên Tiểu Lục Tử cũng sẽ không cố ý nói mấy thứ linh tinh không phù hợp.



Lý Già La muốn để Tiểu Lục Tử loại bỏ hết thảy những nơi không an toàn. Hiện tại nàng lại mang thai, còn có một tiểu nhi tử, sức lực có hạn, không thể tự lo mọi chuyện, cần một cái tổng quản giúp mình giải quyết.



Tiểu Lục Tử cũng biết trách nhiệm trọng đại, có điều hắn không có cảm thấy vất vả, muốn đặt vững chân ở trong cung thì tìn được một chủ tử tốt là quan trọng nhất. Trước mắt xem ra, người chủ tử này của hắn tuyệt đối là một lựa chọn tốt. Tiếp theo ngóng nhìn chủ tử có thể sinh thêm hoàng tử, như vậy ở trong hậu cung này còn có cái gì đáng sợ đâu?



"Thái giám bên cạnh Vương quý tần là ai?" Tản bộ trong ngự hoa viên xong, Lý Già La hỏi Tiểu Lục Tử.