Hầu Môn Kiêu Nữ

Chương 13 : Sáng sớm

Ngày đăng: 09:19 18/04/20


Ánh mặt trời chiếu ánh nắng chan hòa, khí hậu hợp lòng người, hoa tươi nở rộ, gió thổi nhẹ.



Sáng sớm Khương Mân Cẩn đã bị Khương Lộ Dao kéo đầu dậy, dựa theo thói quen thường ngày.



Sau khi say rượu không ngủ đến giữa trưa sẽ không dậy, đương nhiên tình trạng này diễn ra thường xuyên, dù hắn không say rượu, vẫn sẽ ngủ đến trưa!



- Tiểu muội...... Ta buồn ngủ mà.



Thấy Khương Mân Cẩn uể oải, sức lực không có, Khương Lộ Dao đuổi hết hạ nhân hầu hạ nhị thiếu gia ra ngoài.



Nàng kéo Khương Mân Cẩn chạy tới giếng nước trong viện, đã sớm chuẩn bị nước giếng "mát lạnh".



Dội từ đầu đến chân của Khương Mân Cẩn, rồi ném thùng nước xuống, cười tủm tỉm hỏi:



- Còn buồn ngủ sao?



Khương Mân Cẩn rùng mình một cái, y phục ướt nhẹp dính sát vào thân thể, hiện ra khối cơ bụng, tóc nhỏ nước lạnh, run run nói:



- Muội muốn làm cái gì vậy.



- Người tới, hầu hạ nhị thiếu gia rửa mặt chải đầu.



- Nhị thiếu gia, mời đi theo nô tỳ.



Ở nhị phòng, lời Khương Lộ Dao nói chính là "thánh chỉ", trên dưới nhị phòng không ai dám làm trái chỉ thị của Khương Lộ Dao.



Khương Mân Cẩn bị một thùng nước lạnh tưới mát tinh thần, xoa khuôn mặt:



- Cũng may là muội, nếu đổi lại là người khác ta đã sớm....



- Nếu là người khác, muội mới không phí nhiều tâm tư như vậy đâu.



Khương Lộ Dao đẩy Khương Mân Cẩn, thúc giục nói:



- Chuyện hôm nay liên quan đến tiền đồ của ca, ca nhất định phải biểu hiện thật tốt, vị kia chính là cao nhân mà muội rất vất vả mới tìm được.



- Cao bao nhiêu?



- Rất cao, cao như tầng hai vậy đó.



Khương Mân Cẩn bĩu môi, đối với vị cao nhân trong miệng muội muội nói có ấn tượng cực kỳ kém.



Cũng vì hắn, mà bản thân mình buộc phải dậy sớm, còn bị tưới nước lạnh...



Đều là tại cái tên giả dạng cao nhân lừa gạt muội muội!



Đứng ở bên cửa sổ, nhìn huynh muội bọn chúng nhị gia Khương Thừa Nghĩa cười to:



- Thanh xuân a, thanh xuân!



- Sao phụ thân lại dậy sớm như vậy?



Khương Lộ Dao hỏi:




- Nhị nha đầu muốn làm gì?



- Có lẽ là đến thỉnh an người?



- Ta cũng không dám nghĩ như vậy, trong lòng nhị nha đầu không có ta!



Lão phu nhân mất mát khẽ lắc đầu, nàng có chút hâm mộ phu thê lão nhị.



Được nhị nha đầu để trong lòng ngày tháng trôi qua cũng quá vô ưu vô lự, nàng tính kế cả đời, kết quả không ai thật tình đối đãi với nàng.



- Nghe nói nhị tiểu thư sai người chuẩn bị xe ngựa, nhìn dáng vẻ là muốn xuất phủ.



Tề ma ma mới nhận được tin tức:



- Không biết nhị tiểu thư muốn đi đây? Lúc này xuất môn có phải quá sớm rồi không?



Lão phu nhân đang ăn điểm tâm, nhàn nhạt nói:



- Sai người lặng lẽ đi theo.



Tứ phòng.



Khương Lộ Kỳ đứng bật dậy:



- Ngươi nói cái gì? Nhị tỷ dẫn theo nhị đường ca ra cửa?



- Đúng vậy, xe ngựa đã chuẩn bị thỏa đáng. Thật là kỳ lạ, không phải ngày thường nhị phòng đều ngủ nướng sao? Mặt trời mọc hướng tây!



-....



Khương Lộ Kỳ cắn môi, tuy lúc ở Tần vương phủ nàng đã tận lực giao hảo với Tiêu Chước Hoa.



Nhưng hiệu quả cũng không được tốt, Tiêu Chước Hoa trước sau như một vẫn luôn nhàn nhạt, cũng không đặc biệt coi trọng Khương Lộ Kỳ.



- Tiểu thư?



- Ngươi nói, ta có điểm nào không bằng nhị tỷ?



Khương Lộ Kỳ nhíu chặt mày, bất bình hỏi:



- Thi từ ca phú, lễ giáo quy củ, châm tạc nữ hồng, xử lý công việc, chủ trì bếp núc, ta có điểm nào không bằng nàng?



Vì cái gì Tiêu Chước Hoa lại coi trọng nàng?



Tiêu Chước Hoa...... Nàng chắc chắn là nữ tử phượng minh cửu thiên, nàng không thể liên quan đến nhị phòng.



Nàng...Khương Lộ Kỳ không đủ xuất sắc sao? Vì sao nàng đã hạ mình kết giao, vì sao tiềm long, phượng ẩn huynh muội Tiêu gia lại không nhìn thấy chân tâm của nàng?



Khương Lộ Kỳ đi tới cửa  liền dừng bước, không được, nếu lúc này nàng đuổi theo nhị tỷ tỷ, chưa biết có thể cùng nhau ra cửa hay không.



Nhưng nàng khác thường như vậy không thể gạt được Khương Lộ Dao... Nàng cũng có lòng tự trọng!