Hầu Môn Kiêu Nữ

Chương 251 : Lập uy (1)

Ngày đăng: 09:19 18/04/20


Trong phòng yên tĩnh không một tiếng động, ma ma đứng hầu bên cạnh, cùng đám nha hoàn hầu cận đưa mắt lặng lẽ đánh giá tứ tiểu thư.



Trong Vĩnh Ninh hầu người nào cũng muốn thừa kế tước vị mà chi tranh, này đó các nàng đều hiểu được.



Khương Lộ Kỳ tỏ ra ngay thẳng chính khí, đón nhận ánh mắt của lão phu nhân, tiếp tục nói:



- Nhị bá phụ cũng không phải không thể bồi dưỡng, phụ thân thường nói, giáo dục không phân chia nòi giống, huống chi nếu để nhị bá phụ ký danh đích mẫu, thì ở bên ngoài hành sự sẽ càng tiện lợi an toàn, cũng đỡ phải khiến nhị tỷ tỷ cùng nhị bá mẫu phải nhọc lòng.



- Lời này là lão tứ nói với ngươi?



Lão phu nhân vân vê Phật châu, khóe môi cong lên:



- Ta thật không ngờ lão tứ lại thân thiện với lão nhị đến như thế.



- Nếu không phải phụ thân nói, tôn nữ cũng không thể nghĩ ra được.



Khương Lộ Kỳ không dám kể công, đem Khương tứ gia làm bia chắn:



- Phụ thân một lòng kính trọng nhị bá phụ, luôn nói nhị bá phụ có tấm lòng son rất hiếu thuận, là huynh đệ ai kế thừa tước vị, thì có gì khác nhau? Sao cứ một hai phân chia cao thấp xuất sắc yếu kém?



- Lão Tứ rất xem trọng con đường làm quan, lúc này lại được thái tử coi trọng, là người công chính nhân từ, hắn có thể nói ra những lời này thì ta cũng không cảm thấy lạ.



Lão phu nhân từ ái vỗ vỗ cánh tay của Khương Lộ Kỳ:



- Còn ngươi, tứ nha đầu hôm nay ngươi có thể tới đây nói với ta những lời này, không uổng công ngày xưa ta phá lệ coi trọng ngươi, ở thời điểm mấu chốt, càng có thể nhìn ra nhân tâm, lão tứ dạy dỗ ngươi không tồi.



- Người tới, mở ra tư kho, đem lễ vật mà thái hậu nương nương ban thưởng cho ta là bình phong Nha Sương sừng tê giác, thanh vân vải lụa Kim Tiên Hạc, kim thủy tinh cùng Kỳ Châu tuyết nghiên(nghiên mực) mang tới đây.



- Dạ



Những đồ vật lão phu nhân nói đều là trân phẩm, có bạc cũng khó có thể mua được, quan trọng nhất là này đó đều là thái hậu ban thưởng, càng có vẻ trân quý.



Khương Lộ Kỳ kinh ngạc nhìn tổ mẫu, hai kiếp làm người nàng chưa từng thấy tổ mẫu hào phóng như thế:



- Tổ mẫu…



- Nha đầu ngốc, ngươi cùng phụ thân ngươi nói cho ta nghe những lời hay như vậy, lão tứ lại coi trọng tình nghĩa huynh đệ, các ngươi trọng tình trọng nghĩa như vậy, mà ta lại không làm gì, chẳng phải đã trở thành lão thái thái hồ đồ rồi sao?




Tam phu nhân ở hầu phủ gây sóng gió, lão phu nhân biết rõ, nhưng nàng già thật rồi, cũng có lúc tinh lực vô dụng...



- Nhị tiểu thư sẽ cao hứng sao?



- Sẽ không, nha đầu kia biết được sẽ náo loạn.



Lão phu nhân cong khóe môi, bộ dạng chờ xem kịch vui nói:



- Tứ nha đầu tự cho mình thông minh, để hai người các nàng nháo đi, đi bước nào hay bước đó, nếu lập tức nói cho nhị nha đầu biết ai sẽ kế thừa tước vị, ta sẽ không được yên tĩnh.



- Người tính?



- Bọn chúng đều lớn, còn muốn ta cõng khiêng?



Lão phu nhân nhìn xung quang ý tứ cảnh cáo đám nô tỳ:



- Trước khi nhị nha đầu tới đây, chuyện ký danh không được đề cập đến, ta cũng muốn thử nàng.



- Dạ, chủ tử.



Trong đại sảng nhị phòng.



Nhị phu nhân vỗ mạnh tay xuống bàn tức giận la mắng đám chưởng quầy:



- Ta nói sai là sai, các ngươi tính sai sổ sách, tham ô bạc của hầu phủ.



- Nhị phu nhân oan uổng chết nô tài, nô tài làm quản gia mười mấy năm, cũng không dám tham một đồng nào của chủ tử.



Trong đám quản gia có người dẫn đầu, đương nhiên người khác cũng noi theo bày tỏ sự nhục nhã cùng ủy khuất với nhị phu nhân.



Trong lòng bọn họ chướng mắt nhị phòng, đối với nhị phu nhân cũng không có kính trọng bao nhiêu.



Cho là nàng chỉ xảo ngôn, ai cũng không ngờ sau này bọn họ sẽ là thủ hạ của nhị phu nhân, còn nhị phu nhân sẽ trở thành nữ chủ nhân của hầu phủ.



- Chuyện gì mà náo nhiệt vậy? Nói cho ta nghe.