Hầu Môn Kiêu Nữ

Chương 342 : Tiền duyên (2)

Ngày đăng: 09:19 18/04/20


Tần vương nhất mạch được hoàng đế ghi tạc trong lòng, Tần vương chư tử(con) không biết cố gắng còn đỡ, nếu quá tranh đua, chẳng lẽ hoàng thượng không lo lắng tân đế áp chế không được?



Khương Lộ Dao có thể nghĩ đến chuyện này, Tần vương phi cũng có thể nghĩ đến, vì thanh danh, nàng sẽ không dám vì thân sinh nhi tử mà tranh đấu, chỉ có thể đốc xúc bọn họ tiến tới từng chút...



Tận lực vì mấy đứa con trai sáng tạo hoàn cảnh an toàn có lợi, kỳ thật Tần vương phi cũng không dễ dàng, làm kế mẫu dù là thiên thần cũng phải gãy cánh.



Chỉ cần Tần vương phi không chủ động chọc Khương Lộ Dao, nàng sẽ không cố ý làm Tần vương phi mất mặt, nghẹn đến mức đau dạ dày.



Lúc này lão phu nhân vân vê chuyển động Phật châu rất nhàn nhã, chính mình cũng từng bị nhị nha đầu không chút lưu tình làm cho tức giận đến đau đầu.



Nhưng nhìn nàng lấy lời nói gõ vào người khác, nghe như thế nào cũng thấy thoải mái.



Đáng tiếc, nhị nha đầu phải gả cho Tần vương thế tử, thật đáng tiếc, trong lòng lão phu nhân khẽ động, có nên giúp nhị nha đầu?



Không được, nàng không thể chịu thua trước hắn? Tuyệt đối không được!



Trong mắt Triệu Đạc Dật hiện lên thần sắc ngoài ý muốn, từ khi nào mà nàng lại dùng ngôn ngữ sắc bén, không hiểu cách làm người?



- Khương biểu muội gần đây xem sách sử gì?



Hắn không thể trơ mắt nhìn mẫu phi chịu ủy khuất:



- Nhìn Khương biểu muội cũng là cơ linh thông tuệ, có thể nhìn ra lão phu nhân chuyên tâm giáo dưỡng biểu muội tri thư đạt lý, bổn phận danh môn khuê tú.



(Yul: tri thư đạt lý nghĩa là tri thức hiểu lễ nghĩa.)



Lời này nói ra có chút nặng.



Cũng có thể nhìn ra Triệu Đạc Dật thật sự đối đãi với Tần vương phi như thân mẫu.



Cho dù đối mặt là nữ tử mà hắn ái mộ, thì hắn vẫn như cũ đứng về phía Tần vương phi.



Khương Lộ Dao nhếch môi:



- Có phải ta nên nói là ta chỉ nhận thức được mấy chữ?



Tuy Đại Minh triều không giống thời Minh Thanh trong lịch sử Trung Quốc đối với nữ tử có yêu cầu hà khắc, chấp nhận nữ tử không tài mới là đức.



Nếu nữ tử không có thi từ thiên phú, nhận thức mấy chữ, biết xem sổ sách, viết vài chữ là được.




Ánh mắt Khương Lộ Dao lạnh nhạt, không giận không ưu, giống như lời Khương Lộ Châu nói không phải là nói nhị phòng,



- Ngươi tin hay không, có rất nhiều người muốn bái phụ thân ta làm nhạc phụ mà không được? Cho dù ngươi là Thị Lang thiên kim vẫn như cũ bị người khác chọn lựa, không có tự chủ quyền lợi tuyển phu, mà ta từ trước đến nay luôn tuyển người khác, chỉ có ta từ bỏ, không ai có thể tuyển ta...... Cho dù là Tần vương thế tử cũng thế.



Nói xong lời này, Khương Lộ Dao đứng dậy rời khỏi thuỷ tạ, Triệu Đạc Dật đang viết văn chương chợt ngẩng đầu, vừa lúc nhìn thấy thân ảnh của nàng ở trước hoa.



Ngũ quan minh diễm có kiều hoa phụ trợ, tăng thêm vài phần nhu mị, chỉ là ánh mắt ngạo nghễ...... Rốt cuộc vì nguyên nhân gì đã thay đổi nàng?



Bước qua hành lang gấp khúc, Khương Lộ Dao đụng phải Khương Lộ Kỳ đang đứng ở phía sau tường hoa trộm nhìn đình thuỷ tạ.



- Sao ngươi lại ở đây?



Vẻ mặt Khương Lộ Kỳ hàm ẩn ngoài ý muốn, cũng vì Khương Lộ Dao đột nhiên xuất hiện mà hoảng sợ.



Nàng không có đoán được Khương Lộ Dao vào lúc này lại rời khỏi đình thuỷ tạ, lẽ ra nàng sẽ có cơ hội gặp mặt Tần vương nhị vương tử.....



Rốt cuộc các nàng cũng đã một đời mông lung tình cảm, nếu không phải sau này lại phát sinh sự tình, có lẽ Khương Lộ Dao sẽ là...



Trong lòng Khương Lộ Kỳ càng vì thế mà bất bình, dựa vào cái gì Khương Lộ Dao có thể có được hai vị nam tử ưu tú nhất ái mộ?



Cho dù nàng càng biểu hiện, thì ở trong mắt Triệu Đạc Dật, nàng chỉ là tẩu tử ngu xuẩn....Vẫn là nữ tử tùy tiện lả lơi ong bướm.



- Nhị tỷ tỷ sao lại rời đi? Nhị vương tử không tốt sao?



- Hắn tốt hay không tốt cũng không liên quan đến ta.



Khương Lộ Dao thật sự nhìn đủ rồi, cái loại biểu tình của Khương Lộ Kỳ gì mà ta thật bi thương, ngươi thương tổn ta, ta rất hâm mộ, rất bất bình.



- Nếu ngươi để ý, thì hãy thoải mái hào phóng đi đình thuỷ tạ, ở đây nhìn lén, một khi bỏ lỡ cơ hội, ngươi lại oán trời oán đất, tuy nữ tử là phải thẹn thùng, nhưng nếu gặp được người mình để ý, không ngại lễ giáo cần phải tự tranh thủ một chút, thành bại có lẽ chỉ ở chỗ ngươi có hay không có dũng khí...Dù là thất bại, cũng chứng minh ngươi đã từng nỗ lực, tương lai sẽ không vì thế mà hối hận.



Khương Lộ Kỳ mặt đỏ tai hồng, tức giận gầm nhẹ:



- Ngươi cái gì cũng không biết!



- Ta chỉ cần biết hiện tại ta nên làm cái gì, tứ muội muội thật sự cái gì cũng biết sao?



Khương Lộ Kỳ nhìn nàng thong dong rời đi, cũng thoáng nhìn về phía Triệu Đạc Dật...