Hầu Môn Kiêu Nữ

Chương 371 : Khắc khẩu

Ngày đăng: 09:19 18/04/20


Sau khi đến Tướng Quốc Tự, Khương Lộ Dao theo Tiêu Chước Hoa vào chùa miếu, có một vị thanh y hòa thượng đến gần, nhìn Khương Lộ Dao một lúc lâu, mới chậm rãi nói:



- Thí chủ nhân duyên đã loạn, hãm sâu vào đào hoa kiếp, hay là để bần tăng giúp thí chủ xem quẻ, giải hạn hung cát?



Khi nào thì hòa thượng cũng bắt đầu kiếm khách đoán mệnh?



Tiêu Chước Hoa kéo tay Khương Lộ Dao, thấp giọng nói:



- Gần đây Tướng Quốc Tự có chút gian nan, ngươi đừng để ý.



- À.



Khương Lộ Dao nhìn vị hòa thượng cười nói:



- Đào hoa có mấy đóa, bất quá đều là cao cao tại thượng, không thuộc về ta.



Hơn nữa đều là đào hoa kiếp…… Không một đóa nào khiến nàng cam tâm tình nguyện tiếp nhận.



Thanh y hòa thượng tươi cười có chút cứng đờ, xoay người đi tìm người khác, tìm người hữu duyên.



Ngoài cửa phòng yên lặng, Khương Lộ Dao gặp Tiêu Duệ Hoa, có thể nhìn ra hắn một đêm không ngủ.



Nếu đem so với ca ca nàng cả đêm mệt mỏi, thì đôi mắt hắn rất sáng, đáy mắt cất giấu hừng hực dã tâm……



- Tiểu muội, mau theo ta tiến vào nhìn xem Trần huynh, hắn bị thương rất nặng.



Lúc Tiêu Duệ Hoa nhìn thấy Khương Lộ Dao, ánh mắt từ trong bản năng lộ ra cảnh giác, tuy biến mất rất nhanh, nhưng Khương Lộ Dao vẫn nhìn ra.



Hắn không chỉ cảm thấy ngoài ý muốn khi nhìn thấy nàng, hơn nữa trong lòng cũng không hoan nghênh.



- Nhận được tin của ca, muội lập tức xuất môn, vừa vặn gặp được Khương biểu muội, muội ấy đưa muội một đường tới đây…



Tiêu Chước Hoa cảm giác giữa huynh trưởng cùng Khương Lộ Dao có chút vấn đề, hạ giọng nhắc nhở:



- Ca quên hôm nay có ước kiến(hẹn gặp) với Khương biểu muội?



Tiêu Duệ Hoa nhìn Khương Lộ Dao chắp tay xin lỗi:



- Bởi vì Trần huynh thương thế quá nặng, ta quên mất ước kiến, mong Khương biểu muội chớ trách.



- Tiêu Giải Nguyên khách khí, chẳng qua là cơ duyên xảo hợp mới đưa Tiêu biểu tỷ đoạn đường, nếu người bận rộn, ngày khác ta lại tới cửa bái phỏng.



Khương Lộ Dao phúc thân, xa cách nói:



- Hôm nay không trì hoãn chính sự của Tiêu Giải Nguyên nữa, huống chi chuyện ta muốn nói, đã nghe từ miệng Tiêu biểu tỷ…… Chỉ cần Tiêu Giải Nguyên tâm tư kiên định, phụ thân ta sẽ thuận theo tâm ý của huynh trưởng.




Triệu Đạc Trạch đối với sự phản kích của Khương Lộ Dao cũng có chuẩn bị, người trong lòng hắn không phải là nữ tử nhu nhược biết nghe lời.



Nếu không giãy giụa, sẽ không chịu bỏ qua, nhưng hắn tuyệt đối không dự đoán được Khương Lộ Dao sẽ dám đá đường tử tôn(con cháu) của hắn…



Xoay eo nhấc một chân, bảo vệ được mệnh tử tôn, nhưng bụng bị nàng đá một cái, thật sự rất đau.



- Năm nay tam tòng tứ đức, trinh tiết lễ giáo đối với nữ tử mà nói đã rất hà khắc rồi, ngươi còn cố ý khi dễ người, thật sự là quá ác liệt, quá đê tiện.



Khương Lộ Dao nhìn Triệu Đạc Trạch ôm bụng, há miệng trào phúng hắn:



-Vì tư dục của mình, mà đi phá hủy danh tiết của người khác, ngươi chính là nam nhân kém cỏi đáng khinh nhất.



- Ngươi trở lại…



Triệu Đạc Trạch một tay xoa bụng, một tay muốn kéo Khương Lộ Dao lại, người bị đá là hắn, nàng tức giận như vậy làm gì?



Vì thanh danh của nàng mà suy nghĩ, Triệu Đạc Trạch đã tìm một nơi không có ai.



- Ta chướng mắt ngươi!



- …



Nếu nàng biết mình có tâm muốn đoạt Từ Anh, trả thù Từ Nghiễm Lợi, thì nàng sẽ càng tức giận.



Triệu Đạc Trạch xoa bụng, để tay lên ngực tự hỏi, mặc dù có lúc hắn không coi ai ra gì, ý xấu một đống, nhưng hắn không đến mức là nam nhân kém cỏi đáng khinh.



Nếu hắn không có tính cảnh giác, không có âm mưu quỷ kế, làm sao có thể ở trong vương phủ tự cao tự tại?



Nếu hắn không chấp nhất vì Dương gia báo thù, sao xứng làm ngoại tôn của Dương gia? Nhi tử của mẫu phi?



Khương Lộ Dao đi rất mau, nhưng tốc độ của nàng kém xa Triệu Đạc Trạch, sau khi nghe thấy âm thanh bước chân phía sau sắp đến gần, Khương Lộ Dao xoay người dừng bước, trừng mắt nói:



- Rốt cuộc ngươi muốn làm cái gì? Không phải ta đã nói rất rõ ràng rồi sao? Ta sẽ không gả cho ngươi, ngươi một thân phiền toái, ta cũng giống ngươi có phụ huynh gây họa, ngươi truy mãi không tha, chỉ làm cho tuyến lộ sau này càng ngày càng khó đi, càng ngày càng phiền toái…



- Ngươi cũng nói ta phiền toái quấn thân, nhưng phiền toái của ngươi chỉ là việc nhỏ, không đáng nhắc tới.



- Ngươi…



Khương Lộ Dao trợn tròn mắt:



- Phụ thân ta còn chưa phải là Vĩnh Ninh hầu thế tử đâu, ngươi đừng có bày ra bộ dạng đố phu có được không? Ta cùng ai gặp mặt, không cần ngươi quản, huống chi thế tử điện hạ phong độ của ngươi đâu? Mới vừa rồi ngươi không cảm thấy ngươi rất thất lễ sao?



- Dao Dao có tin hay không ta đây liền tiến cung tìm hoàng thượng vì phụ thân ngươi thỉnh phong thế tử.