Hầu Môn Kiêu Nữ
Chương 531 : Vô giá 1
Ngày đăng: 09:20 18/04/20
Tần Vương phủ đúng là Đại Minh đệ nhất danh môn, vương phủ cực kỳ đồ sộ, hạ nhân hầu hạ chỉnh tề.
Nếu lúc trước Khương nhị gia muốn vào Tần vương phủ, cũng phải đứng chờ một bên.
Hiện giờ, hắn là nhạc phụ của Tần vương thế tử, hạ nhân Tần vương phủ không dám ngăn trở hắn.
Khương nhị gia đúng lý hợp tình xông vào Tần vương phủ, còn dẫn theo một đám ăn chơi trác táng.
Trên người bọn họ phiêu đãng mùi rượu, Tần vương phi nói Khương nhị gia uống quá chén, cũng không có oan uổng hắn.
Nếu là bình thường, đám người này không có uống rượu, cũng không dám theo Khương nhị gia tới Tần vương phủ hồ nháo.
Nhưng lúc này bầy đàn hàng năm trà trộn trong giới ăn chơi trác táng uống quá nhiều, lại có người cổ động, đừng nói là Tần vương phủ, cho dù là hoàng cung cũng dám sấm.
Cho nên nói, đám ăn chơi trác táng khi say rượu thì rất can đảm.
Trong đám này, không chỉ có mấy người giống Khương nhị gia là hầu môn thế tử, ngay cả Triệu vương điện hạ cũng ở trong đó.
Vị này rõ ràng đã uống quá say, thân thể loạng choạng:
- Khương lão nhị, ngươi chậm một chút.
Đoàn người này đều có phân lượng, hạ nhân vương phủ thật sự không dám thương tổn bọn họ.
Tần vương dẫn đầu ra mặt, thấy thân gia hống hống như trâu, mặt mày không vui, nhưng vẫn lễ phép tiếp đãi Khương nhị gia:
- Vĩnh Ninh hầu thế tử…
- Ta tới hỏi ngươi.
Khương nhị gia xông lên vài bước, bắt lấy cổ áo Tần vương, trợn mắt hỏi:
- Khương gia chúng ta phải xin lỗi ngươi?
- Ngươi nói gì vậy?
- Tiếng người!
Khương nhị gia lôi kéo cổ áo:
- Tiếng người, ngươi nghe không hiểu sao?
Lúc này Tần vương phi cũng chạy tới hiện trường, trong mắt nàng đây chính là một cơ hội.
Khương Lộ Dao có phụ thân điên mê rượu, nàng ở vương phủ cũng đừng mơ được tốt đẹp.
Nàng luôn xem Tần vương là chổ dựa, thấy Tần vương bị Khương nhị gia nắm cổ áo, thất thanh nói:
- Vương gia…… Thân gia, ngươi mau buông vương gia ra, có chuyện gì từ từ nói, Ngươi muốn làm cái gì?
- Lấy cục đá đập Thương Hải Minh Châu!
- …
Khương nhị gia nói ra lời này trấn trụ mọi người ở đây, đập?
Trang sức Thương Hải Minh Châu rất khó có, giá thị trường hơn một ngàn vạn lượng.
- Nhạc phụ…
- Ngươi không muốn đập? Đập, ta bắt ngươi đập.
Triệu Đạc Trạch quay đầu lại, chỉ thấy Khương Lộ Dao cúi đầu nhìn chằm chằm mũi chân, thật sự là đối với phụ thân thổ hào đã xấu hổ không thể mở miệng.
Khương Lộ Dao đã từng thấy thổ hào hiện đại đập bảo mã (BMW), lúc Khương nhị gia cao hứng, ai cũng không thể ngăn hắn nổi điên.
- Đây là di vật của mẫu phi ta, hay là lưu lại đi.
- Đây là sính lễ mà vương phủ các ngươi cấp cho Khương gia, vì là sính lễ, ta mới đem khuê nữ gả cho ngươi, trang sức này đã là của ta, ta kêu ngươi đập, ngươi phải đập, nếu không ngươi chính là bất hiếu!
- …
Triệu Đạc Trạch suy nghĩ một chút cũng đúng, ngồi xổm xuống, cầm cục gạch.
- Thật sự phải đập?
- Do dự cái gì? Đập.
“Loảng xoảng.” Một gạch đi xuống, Thương Hải Minh Châu hóa thành bột phấn, Triệu Đạc Trạch đột nhiên có loại cảm giác tránh thoát trói buộc.
Trang sức Thương Hải Minh Châu ở trong tay hắn hóa thành bột phấn, thật là quá sung sướng…
Trước kia hắn cũng quá hồ nháo, nhưng nhìn Khương nhị gia…Triệu Đạc Trạch có chút hổ thẹn vì không bằng, nhân gia chơi bời thế này mới là đẳng cấp.
Tần vương phi há to miệng, nhìn trang sức trân quý hóa thành bột phấn theo gió phiêu tán, lòng nàng chảy máu a.
Kia chính là Thương Hải Minh Châu! Trên đời chỉ có một kiện Thương Hải Minh Châu!
Khương nhị gia lại bỏ tay vào vạc áo sờ sờ mò mò, lại móc ra một kiện trang sức……
Mọi người kinh ngạc muốn rớt hàm, lại là một kiện Thương Hải Minh Châu, không đúng, màu sắc so với Thương Hải Minh Châu còn muốn sáng hơn, đây là có chuyện gì?
Triệu Đạc Trạch nghĩ nghĩ, hiểu rõ cười nói:
- Là Vĩnh Ninh hầu đưa cho nhạc phụ đại nhân.
- Coi như tiểu tử nhà ngươi cũng có kiến thức.