Hầu Môn Kiêu Nữ
Chương 581 : Chuyện xưa 1
Ngày đăng: 09:20 18/04/20
Khương Lộ Dao rất bực thái quân, chỉ nghĩ Triệu Đạc Trạch là nhi tử của Tần vương, như thế nào lại không nghĩ Triệu Đạc Trạch vẫn là ngoại tôn của mình?
Dựa theo tính tình của nàng vốn dĩ sẽ đại náo một hồi, chỉ là nghĩ đến Triệu Đạc Trạch, cho nên mới ngừng nói tiếp.
- Người sẽ không khiến chúng ta ngay cả cơ hội gật đầu cũng không cho, nói như thế nào thì người cũng là trưởng bối của thế tử.
Bị Khương Lộ Dao nhìn chằm chằm, thái quân có vài phần dao động, xoay người nói:
- Các ngươi đi theo ta.
- Có phải nên kêu các vị cữu mẫu cùng đến?
Khương Lộ Dao được một tấc lại muốn tiến một thước, đưa ra yêu cầu, thái quân khẽ ngừng lại.
- Ta là lo lắng nếu có một ngày các vị cữu mẫu đến Tần vương phủ, ta ngay cả mặt cũng chưa từng thấy, ai biết được có phải là kẻ lừa gạt hay không?
- Bọn họ sẽ không đến Tần vương phủ.
- Người cũng thật lợi hại, chuyện sau này đều tính chuẩn xác, Dương gia có thể cả đời không cầu người?
Thái quân quay đầu lại, căm tức nhìn Khương Lộ Dao, đáy mắt bình tĩnh hiện lên vài phần sâu không lường được, tựa thứ gì đó đang giấu sâu trong đáy mắt.
Không đợi Khương Lộ Dao cẩn thận phân biệt, thái quân đã quay đầu đi, hừ lạnh một tiếng:
- Ta không cảm thấy thân phận Tần vương thế tử của hắn có thể giúp gì cho Dương gia, cho dù xảy ra chuyện, chỉ có thể là đại sự, huống chi Dương gia chỉ còn lại quả phụ, cũng không có gì giúp đỡ hắn.
Triệu Đạc Trạch túm chặt tay Khương Lộ Dao, thấp giọng nói:
- Dao Dao, thôi đi.
- Nếu đã biết Dương gia trợ giúp thế tử hữu hạn, còn cự tuyệt hiếu tâm của thế tử? Thái quân, người đối với ngoại tôn thật quá đáng.
- ...
Thái quân bước nhanh rời đi, hiển nhiên bị Khương Lộ Dao chọc tức rồi.
Thần sắc Triệu Đạc Trạch rất phức tạp, hơi mang vài phần oán trách-):
- Nàng tội gì phải một hai khắc khẩu cùng ngoại tổ mẫu? Người thủ tiết cũng không dễ dàng, từ trên xuống dưới lo liệu cả phủ, Dao Dao, nàng không có trải qua án oan quá năm đó, nàng không hiểu được, Dương gia rốt cuộc đã phải trả giá đại giới như thế nào?
- Ngươi đã trải qua?
- Cũng không có...
- Ta còn tưởng ngươi đã trải qua.
- Có nàng, thật tốt.
- Chuyện năm đó cũng là nhũ mẫu nói cho ngươi biết?
- Ừ, nhũ mẫu nói rất nhiều.
Khương Lộ Dao cuối cùng cũng tìm được ngọn nguồn ký ức khắc sâu trong lòng Triệu Đạc Trạch, có lẽ ở trong lòng Triệu Đạc Trạch, nhũ mẫu mới là người có thể tin tưởng nhất.
Bởi vì ngay lúc nguy cơ cùng gian nan nhất, chỉ có nhũ mẫu vẫn luôn bên cạnh hắn, chả trách hắn muốn mang mình đi gặp nhũ mẫu, mà không phải nhũ mẫu đi bái kiến thế tử phi.
Chỉ sợ ở trong lòng Triệu Đạc Trạch nhũ mẫu không có gì thay thế được, Khương Lộ Dao cười nói:
- Nhũ mẫu thích ăn cái gì? Có cần ta làm vài món điểm tâm? Ta nói cho ngươi biết, ta làm điểm tâm, lão nhân gia thích ăn nhất.
Rốt cuộc Khương Lộ Dao vẫn là người xuyên qua, vẫn luôn mang theo một chút kỹ năng trù nghệ( nấu nướng), tuy ở cổ đại lò nướng không thể nào dùng tốt, nhưng nàng làm ra điểm tâm, vịt nướng này nọ, thiệt tình cũng không tồi.
Nếu nhũ mẫu ở trong lòng Triệu Đạc Trạch có vị trí quan trọng như vậy, Khương Lộ Dao sẽ cẩn thận, không muốn dễ dàng đụng chạm.
Tuy nàng bất mãn nhũ mẫu ghi tạc trong lòng một đứa nhỏ, khắc cốt minh tâm cừu hận, nhưng nàng sẽ tranh thủ lý giải loại hành vi này, trung phó, cũng có một ít người bất đắc dĩ làm " chuyện tốt ".
- Được, nhũ mẫu thích đồ ngọt, trước kia ta thường xuyên sai người đi mua chút ít điểm tâm.
- Phụ thân ta cũng thích đồ ngọt, ta có thể hiểu.
Khương Lộ Dao đáp ứng không hề miễn cưỡng, giống như không biết lấy thân phận thế tử phi tôn quý vì nhũ mẫu làm đồ vật này nọ có bao nhiêu mất mặt, bất quá, Triệu Đạc Trạch lại càng thích Khương Lộ Dao.
- Năm đó thật sự rất khổ, rất khổ, Dao Dao, ta không thể nào quên.
- A Trạch có thể nói cho ta biết chuyện năm đó là như thế nào không?
Phát hiện ánh mắt Triệu Đạc Trạch mang theo nghi hoặc cảnh giác, sắc mặt Khương Lộ Dao cũng không thay đổi, khuôn mặt tươi cười càng thêm ôn hòa:
- Ta muốn nghe xem nhũ mẫu đã bảo hộ ngươi như thế nào, A Trạch, ta là vì ngươi mới coi nhũ mẫu là người tốt, vì nàng dưỡng trượng phu của ta.
Ngón tay của Khương Lộ Dao nhẹ nhàng vuốt ve mặt mày Triệu Đạc Trạch, thâm tình nói:
- Không có nàng, sẽ không có ngươi, cũng không có chúng ta lúc này.
- Huống chi nếu ta bị người ta nói không hiểu biết án oan Dương môn, ta cũng không có mặt mũi, A Trạch, ta sợ hảo tâm lại thành chuyện xấu, thành trở ngại chứ không giúp được gì.
- Chuyện năm đó là ngàn cân treo sợi tóc......
P/s: các nàng ủng hộ ta nha. Ta rảnh rỗi r đây.☺☺☺☺